Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2263 : Bản thể Huyền Vũ

Ngày đăng: 02:08 22/04/20


- Du Thược, có mệt hay không?



Một âm thanh thanh thúy truyền tới, một thân ảnh xinh đẹp chậm rãi đi qua, khuôn mặt tuyệt mỹ, lại không trang điểm nhưng vẫn lộ ra vẻ dễ thương, chính là Lăng Thanh Tuyền.



- Mẹ!



Tiểu nữ đồng nhìn thấy Lăng Thanh Tuyền liền bổ nhào tới.



- Du Thược ngoan, cho mẹ ôm cái nào!



Lăng Thanh Tuyền xoay người ôm nữ đồng vào lòng.



- Mẹ, sao bây giờ mẹ mới trở về, con nhớ mẹ!



Nữ động quyệt miệng hôn Lăng Thanh Tuyền, ánh mắt lộ vẻ cao hứng nói.



- Mẹ đi ra ngoài làm chút việc, nào, cho mẹ nhìn xem Du Thược có cao lớn hơn hay không!



Lăng Thanh Tuyền đặt nữ đồng xuống đất, cẩn thận kiểm tra, ánh mắt thật ôn nhu.



- Mẹ, cha con đâu, vì sao người khác có cha mà con không có?



Nữ đồng nhận chân nhìn Lăng Thanh Tuyền hỏi.



- Việc này…



Lăng Thanh Tuyền ngẩn ra, ánh mắt có vẻ than thở cùng bất đắc dĩ.



- Mẹ, mỗi lần mẹ đều không chịu nói với con, lần này con nhất định phải biết!



Tiểu nữ đồng nhận chân nhìn Lăng Thanh Tuyền, đôi mắt trẻ con sâu thẳm, mũi cao thẳng mang theo tính cách quật cường.



- Du Thược, có một ngày nào con đột phá Vũ vương linh vương thì mẹ sẽ nói với con, được không?



Lăng Thanh Tuyền quan sát nữ đồng, trên vầng trán nữ nhi đã lộ ra khí chất giống như hắn.



- Được, chúng ta ngoéo tay, một lời đã định, tới lúc đó mẹ nhất định phải nói cho con biết.



Tiểu nữ đồng nói.



- Được, mẹ đưa con đi ăn thức ăn ngon được chứ?



Lăng Thanh Tuyền đứng dậy nắm tay nữ nhi, lập tức đi xuống núi, tiểu nữ đồng tung tăng chạy xuống, giống như con bướm nhỏ, tiếng cười khanh khách không ngừng quanh quẩn.




- Phanh!



Âm thanh nổ tung trầm thấp, thân thể đại hán rơi thẳng xuống dưới thủy vực, kích thích sóng lớn dựng lên mấy chục thước, nhìn qua chẳng khác gì thủy lôi nổ tung.



- Càn rỡ, các ngươi thật lớn mật!



Đại hán còn lại hét một tiếng, nhưng một trảo ấn đã rơi lên cổ hắn.



- Ngoan ngoãn mang ta đi vào, bằng không cho ngươi biết tay!



Âm thanh Tiểu Long truyền vào trong tai của hắn.



- Ngao!



Bên trong thủy vực vang lên tiếng nổ tung, một vật kềnh càng phóng lên cao, cùng âm thanh nghe như long ngâm rít gào, sóng nước cuồn cuộn, đại hán khi nãy đã hóa thành bản thể Huyền Vũ lớn chừng bảy trăm thước, một cỗ Yêu Hoàng khí lan tràn.



- Đây là bản thể Huyền Vũ sao?



Ánh mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, bản thể Huyền Vũ này không phải thú thể quy xà giao nhau, mà chỉ là thú thể quy hình mà thôi, toàn thân lóe sáng quang mang, mai rùa lan tràn Yêu Hoàng khí, nhưng loãng hơn Tiểu Long rất nhiều, bởi vì Yêu Hoàng khí của Tiểu Long cũng làm cho Lục Thiếu Du cảm thấy uy áp, hơn nữa dù là giữa hắn cùng Tiểu Long đã có huyết khế.



- Đồ khốn, dám mạo phạm Huyền Vũ hoàng tộc, ngươi nhất định phải chết!



Bản thể Huyền Vũ khổng lồ xoay quanh, rít gào cả giận quát.



- Yêu Hoàng khí huyền cấp mà thôi, còn dám ở trước mặt ta hung hăng càn quấy!



Thân ảnh Tiểu Long đột nhiên biến mất tại chỗ.



- Cút xuống đi!



Một giây sau Tiểu Long quát lớn một tiếng, một đạo quyền ấn đã đánh lên mai rùa.



- Phanh!



Âm thanh nổ tung trầm thấp, cự lực trút xuống, trên mai rùa vang lên tiếng răng rắc, lập tức hiện ra nứt nẻ rậm rạp như mạng nhện.



Oanh!



Ngay sau đó đầu Huyền Vũ lập tức nện xuống thủy vực bên dưới, kích lên sóng nước càng thêm khủng bố, cả thiên không cũng chao đảo lên.



Mà đại hán còn lại cũng đã bị Tiểu Long nắm trong tay, căn bản không thể nhúc nhích, vừa nhìn thấy một màn này liền hít sâu một hơi.



Ánh mắt Tiểu Long nhìn tới lối vào, vẻ mặt ngưng trọng, không biết là vì khẩn trương khi sắp gặp phụ thân hay là sau khi bước vào trong sẽ họa phúc khó dò.