Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2788 : Thực lực của đế giả

Ngày đăng: 02:14 22/04/20


- Mạnh quá!



Mọi người nhìn cảnh tượng này, tim đập chân run. Lão nhân áo xám chính là chuẩn đế! Thế mà lão bị người ta tát cho bạt tai, rất là rung động lòng người.



Ánh mắt mọi người rung động, Lục Thiếu Du cũng vậy. Lục Thiếu Du quan sát lão phụ nhân đứng trên cao, bề ngoài khoảng sáu mươi tuổia, nhìn kỹ thì như năm mươi, đôi mắt sáng ngời, khuôn mặt nhu hòa. Khuôn mặt nhìn như luống tuổi nhưng không có chút nếp nhăn.



Khiến Lục Thiếu Du lấy làm lạ là không nhìn ra hơi thở của lão phụ nhân, dù là cái tát vừa rồi dánh trúng chuẩn đế nhưng vẫn không khiến người nhìn thấu hơi thở. Lục Thiếu Du không nhìn ra được chút hơi thở nào.



Nhưng Lục Thiếu Du biết chắc lão phụ nhân rất mạnh, mạnh không tầm thường, mạnh đến mức một bàn tay tát chuẩn đế.



Kim Huyền ngạc nhiên trố mắt nhìn. Chỉ mình Hắc Vũ trông thấy lão phụ nhân đứng trên cao thì run lẩy bẩy.



Một tay lão nhân áo xám che khuôn mặt đỏ au, mắt nhìn lão phụ nhân trân trân, người run run:



- Ngươi là ai?



Lão nhân áo xám cảm nhận ức chế tuyệt đối trong vô hình, bị khí thế của đối phương đè ép làm chân khí trong người lão đông lại, linh hồn run rẩy.



Lão phụ nhân nhìn lão nhân áo xám:



- Lâu quá lão thân cũng quên mình là ai, nhưng lão thân biết ngươi là ai. Ám U Lão Quỷ, trăm năm trước ngươi mới chỉ là hậu kỳ tôn giai cửu trọng, trăm năm ngắn ngủi đã đặt chân vào đẳng cấp chuẩn đế, lão thân đoán có liên quan tới Linh Vũ giới gì đó đúng không? Nhớ trăm năm trước có người Linh Vũ giới đi Hải Sa môn của ngươi, ngươi và bọn họ đánh nhau một trận rồi mới tham gia vào Linh Vũ giới.



Mắt Lục Thiếu Du hấp háy:




Mấy năm nay lần đầu tiên Lục Thiếu Du được chính mắt nhìn đế giả như bây giờ. Đám người Nam thúc, Huyền Hạo chỉ là chuẩn để, bàn về đẳng cấp tu vi thì chuẩn đế và đế giả hoàn toàn không thể nào đánh đồng.



Đẳng cấp tôn giai, đặc biệt là tôn giai cao trọng có thể gọi là siêu cường giả trên đại lục này. Nhưng siêu cường giả mãi mãi không đại biểu cho đỉnh cao của đại lục. Đỉnh của thiên địa này là đế giả dù đã mai danh ẩn tích từ lâu vẫn hay có người liên tưởng đến, đế giả mới thật sự là tồn tại đỉnh cao nhất đại lục.



Tương tự, Lục Thiếu Du biết rõ đẳng cấp đế giả là toàn bộ cường giả bỏ cả đời ra muốn đột phá, là cảnh giới mà tất cả vũ giả, Linh Giả khao khát. Vì đẳng cấp đế giả và tôn giai là sự bay vọt về chất, là lạch trời thật sự, không thể vượt qua. Nếu ai vượt qua được lạch trời về chất này mới là kỳ tích thật sự.



Trong lòng Lục Thiếu Du hiểu rằng để tới cảnh giới đế giả trong truyền thuyết khó khăn cỡ nào, có lẽ dốc sức cả đời cũng không thể chính thức đạt tới. Như nghĩa phụ Nam thúc, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, hai người đều là nhân vật phong hao tuyệt đại nhưng đến hôm nay vẫn không đặt chân vào đẳng cấp đế giả được.



- Đế giả!



Bốn phía bao nhiêu cặp mắt tụ tập vào lão phụ nhân trên trời, như thể lúc này, trong thiên địa này không còn ai khác tồn tại, Nghịch Mệnh Hồn Quả ở gần đó cũng nhạt nhòa.



- Đế giả sao!



Ánh mắt Lục Tâm Đồng, Dương Quá tràn đầy rung động, nỗi lòng khó tả.



Trên bầu trời, lão phụ nhân lơ lửng phía chân trời, ánh mắt hờ hững, người không phát ra dao động khí thế dư thừa nhưng làm tim người đập nhanh.



- Chạy!



Lão nhân áo xám sợ hãi, lão không ngờ lão phụ nhân sẽ lợi hại đến vậy, phớt lờ lệnh cấm, tuy lệnh cấm là cứng nhắc nhưng tính ra thì còn đường lách luật. Thiếu nữ thân hình xé rách một đường không gian, lão nhân áo xám trốn đi.