Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2790 : Được quà gặp mặt 1

Ngày đăng: 02:14 22/04/20


Hắc Vũ quay đầu nói với Lục Thiếu Du:



- Thiếu chủ, vị này là sư tỷ của chủ nhân, cũng là sư bá của thiếu chủ.



Ánh mắt Lục Thiếu Du hơi thay đổi:



- Thì ra là sư bá.



Lục Thiếu Du cung kính đến trước mặt lão phụ nhân hành lễ lớn:



- Đệ tử Lục Thiếu Du kính chào sư bá.



Lão phụ nhân nhìn Lục Thiếu Du, mỉm cười nói:



- Đứng lên đi, không cần đa lễ.



Lực lượng nhẹ nhàng nâng Lục Thiếu Du dậy.



Lục Thiếu Du kinh thán:



- Lực lượng không gian thật mạnh.



Mới rồi lực lượng nâng dậy khiến Lục Thiếu Du không cưỡng lại được, đây mới là lực lượng của cường giả thật sự, quá mạnh.



Lão phụ nhân mỉm cười nói với Lục Thiếu Du:



- Linh vũ song tu, vũ giả toàn hệ, còn nhỏ tuổi đã có tu vi Linh Tôn bát trọng, Vũ Tôn bát trọng, còn sử dụng được vũ kỹ thiên giai, linh kỹ thiên giai. Thiên phú như thế mạnh hơn sư phụ của ngươi rất nhiều.



Lục Thiếu Du nói:



- Đa tạ sư bá khích lệ, đệ tử có được như ngày nay là nhờ sư phụ dạy giỏi.



Lúc này Lục Thiếu Du bắt chặt cơ hội cho sư phụ nở mặt.



- Ngươi thật biết cách làm hắn nở mặt.



Lão phụ nhân mỉm cười nói:



- Nếu ta không đoán sai thì trong vũ kỹ thiên giai lúc trước ngươi thi triển ra chắc là thuộc tính tự ngươi lĩnh ngộ? Vũ kỹ thiên giai đó không phải ngươi tu luyện mà ngươi tự lĩnh ngộ.



Lục Thiếu Du giật mình kêu lên:



- Ánh mắt của sư bá thật kinh người, khiến Lục Thiếu Du mở rộng tầm mắt!
- Kính chào cốc chủ, kính chào Lục minh chủ! Thánh Linh lão tổ có lệnh, kêu cốc chủ và Lục minh chủ đi một chuyến.



Dạ Vị Ương mắt lóe tia sáng phất tay ra hiệu:



- Biết rồi.



Đệ tử kia lui ra ngoài đại điện.



- Dạ cốc chủ, sư bá đã có lệnh thì chúng ta đi đi.



Lục Thiếu Du luôn lo nghĩ về Nghịch Mệnh Hồn Quả, nôn nóng muốn sớm gặp sư bá, xin sư bá cho Nghịch Mệnh Hồn Quả. Vừa rồi Hắc Vũ thúc luôn đi theo bên sư bá, không biết Hắc Vũ thúc có nói tình huống của sư phụ chưa.



Dạ Vị Ương nói:



- Mời Lục minh chủ.



Mắt sáng hấp háy, Dạ Vị Ương mang Lục Thiếu Du rời khỏi đại điện.



Trong dãy núi sơn mạch liên miên, mấy ngọn núi liền thành một thể như cự long uốn lượn xoay quanh. Phía xa núi sừng sững, dãy núi trập trùng.



Một ngọn núi trong đó hùng vĩ nhất, núi nhô lên khỏi mặt đất, bốn phía lượn lờ mây mù mông lung.



Trên ngọn núi có một đình viện nhỏ mộc mạc đơn giản nhưng trang nhã, bốn phía thanh nhã, thú vui tao nhã.



Lục Thiếu Du đến đây, quan sát xung quanh, nói:



- Sư bá là người có nhã trí.



Dọc đường đi Dạ Vị Ương cho biết chính nàng đây phải hơn hai mươi năm may mắn trở thành cốc chủ Thánh Linh cốc mới được gặp Thánh Linh lão tổ một lần. Nghe đồn mấy ngàn năm Thánh Linh lão tổ chưa từng rời khỏi, trong cốc biết Thánh Linh lão tổ tồn tại nhưng chỉ ít ỏi vài thái thượng trưởng lão biết, những người khác không hay trong cốc còn có đế giả cường đại đến thế.



Hai người mới bướ chân vào đình viện trang nhã thì giọng Thánh Linh lão tổ vọng ra:



- Vị Ương vào trước. Thiếu Du, ngươi tạm cờ bên ngoài một lúc.



Lục Thiếu Du nói vọng vào đình viện:



- Đệ tử tuân lệnh!



Dạ Vị Ương có chút thấp thỏm nói:



- Lục minh chủ, vậy ta vào đây.