Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2904 : Thần nữ chấn hám

Ngày đăng: 02:15 22/04/20


- Vũ tôn tam trọng!



Duẫn Ngạc cả kinh, muốn rút lại công kích đã không còn kịp nữa, hai đạo chưởng ấn ầm ầm va chạm lẫn nhau.



Oanh!



Thanh âm nổ bạo trầm thấp truyền ra, kình khí kích tán, những cánh hoa đỏ bị kình khí thổi quét văng ra bốn phía, nhìn qua chẳng khác gì một cơn mưa hoa đỏ tươi.



Xuy!



Duẫn Ngạc cảm giác được một cỗ lực lượng thật lớn tràn vào trong lòng bàn tay hắn, cánh tay giống như bị bẻ gãy, huyết khí cuồn cuộn, miệng phun máu tươi, thân ảnh bay ngược ra ngoài.



Duẫn Ngạc bị thương nặng, thân thể Lam Linh cũng bị đánh văng, thân hình bay ngược ra xa.



Xuy!



Vân Hồng Lăng tựa hồ đã sớm có chuẩn bị, thân hình chợt lóe như quỷ mị, khí tức phong hệ run lên, nháy mắt đi tới trước người Lam Linh, chợt vung tay, một cỗ chân khí phong hệ dịu dàng bao phủ Lam Linh vào bên trong.



Oanh!



Thân hình hùng vĩ của Duẫn Ngạc rơi thẳng xuống lễ đài, nện xuống mặt đất quảng trường khiến đá phiến đều nứt vỡ.



- Vũ tôn tam trọng a!



Nhìn thấy cháu gái đã đạt tới Vũ tôn tam trọng, Thiên Dương tôn giả tràn đầy ý cười.



- Tiểu bối càn rỡ!



Nhìn thấy Duẫn Ngạc bị trọng thương, Lam Linh cũng đã rơi vào trong tay Vân Hồng Lăng, ánh mắt Thao Ưng lẫn những đầu lĩnh đại sơn môn chớp động, đồng thời lao thẳng về hướng Vân Hồng Lăng.



- Lão gia hỏa, cấp mặt không biết xấu hổ, cút trở về cho ta!



Khuôn mặt Độc Cô Cảnh Văn nhất thời trầm xuống, khóe môi lộ vẻ băng sương, linh lực cùng thần hoàng khí tràn ngập cả không gian, thiên địa năng lượng dao động kịch liệt, thân ảnh đã xuất hiện ngăn cản Thao Ưng lão tổ.



- Lui ra cho ta!
Vừa nghe thanh âm của hắn, ánh mắt Lam Linh khẽ động:



- Lam Linh đa tạ Vân tiểu thư cùng hai vị thần nữ đã ra tay!



- Lam Linh tiểu thư, sau này là người một nhà, không cần cảm tạ, ngươi không sao chứ?



Bắc Cung Vô Song đi tới hỏi.



- Ta không sao, đa tạ Vô Song tiểu thư quan tâm!



Lam Linh luôn ôm một chút vẻ kiệt ngạo trong lòng, nhưng đối diện với Bắc Cung Vô Song, vẻ kiệt ngạo của nàng đã hoàn toàn tiêu tán.



- Lam Linh, ngươi trở lại cho ta!



Duẫn Ngạc đứng lên, khóe miệng rỉ máu tươi, vẻ mặt chật vật âm trầm nói, nhưng ánh mắt vẫn có chút e ngại.



Lam Linh bước tới, nói:



- Đệ tử cảm tạ sư phụ đã chiếu cố mấy năm nay, một trảo vừa rồi đệ tử sẽ nhớ kỹ, nhưng nói thế nào sư phụ vĩnh viễn là sư phụ, chẳng qua hôm nay đệ tử không thể tòng mệnh!



- Lam Linh, ngươi cần phải nghĩ kỹ, ngươi là người Vạn Thú tông, nếu làm vậy phải trả giá cực đắt!



Trong mắt Duẫn Ngạc đầy vẻ oán hận, không nghĩ tới đệ tử phản bội chính mình, vừa rồi khiến cho hắn chịu nhục trong tay Vân Hồng Lăng, món nợ này sẽ tính trên người Lam Linh.



- Lời vô nghĩa cũng thật nhiều, có tin hiện tại ta cho ngươi trả giá thật nhiều hay không!



Lục Tâm Đồng lạnh lùng nói.



- Độc Cô gia tộc, Bắc Cung gia tộc, hôm nay Thiên Địa minh sẽ nhớ kỹ!



Vô Ảnh kiếm tôn đứng lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào Bắc Cung Vô Song cùng Độc Cô Cảnh Văn.



- Thiên Kiếm môn!