Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 2905 : Cần chấn phu cương
Ngày đăng: 02:15 22/04/20
Độc Cô Cảnh Văn liếc mắt nhìn Vô Ảnh kiếm tôn, nói:
- Thiên Địa minh sao, nếu sáu đại nhân hoàng tộc xuất thế, Thiên Địa minh tính cái gì, tới tuổi của các ngươi, làm người làm việc nên suy nghĩ kỹ mới tốt, sáu đại nhân hoàng tộc không ra đời, không có nghĩa là vĩnh viễn không đi ra, cũng không có nghĩa cho phép có người ở trước mặt kêu gào!
Độc Cô Cảnh Văn gằn từng tiếng, tựa hồ có một cỗ ma lực làm Vô Ảnh kiếm tôn run rẩy. Vô Ảnh cũng hiểu thật rõ ràng, thân là thần nữ Độc Cô gia tộc, lời của Độc Cô Cảnh Văn tuyệt đối không chỉ nói suông uy hiếp chính mình.
- Lam Linh, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, trở lại đây cho ta!
Duẫn Ngạc nhìn Lam Linh, ánh mắt run rẩy, hắn biết rõ nếu lần này liên hôn thất bại, Vạn Thú tông sẽ bị tổn thất lớn, uy lực cùng điều kiện đã đưa ra, sẽ khiến Vạn Thú tông phải thừa nhận đả kích không nhỏ.
- Thỉnh sư phụ thứ lỗi, hôm nay Lam Linh không thể nghe theo!
Lam Linh nhìn Duẫn Ngạc nói, một trảo của Duẫn Ngạc giúp nàng hạ quyết tâm, nàng vẫn luôn nỗ lực tiến bộ, nhưng tới lúc này nàng mới biết được mặc kệ nàng nỗ lực thế nào, nàng vẫn chỉ là quân cờ của sơn môn mà thôi, không có thực lực tuyệt đối, nàng không thể thoát khỏi vận mệnh của quân cờ, nguyên bản nàng đã chịu phận bất hạnh, nhưng hắn đã tới, hắn tự mình thừa nhận nàng là nữ nhân của hắn, điều này làm cho nàng không thể cự tuyệt.
- Hôm nay Duẫn Ngạc này tuyên bố, đem nghịch đồ phản tông Lam Linh đuổi ra khỏi tông môn, từ hôm nay trở đi Lam Linh không còn là đệ tử Vạn Thú tông, đệ tử Vạn Thú tông gặp được, mỗi người đều có thể giết chết!
Duẫn Ngạc lớn tiếng quát, sóng âm quanh quẩn trên không.
Nghe vậy đệ tử Vạn Thú tông đưa mắt nhìn nhau, không ai ngờ sự tình lại biến thành như vậy.
- Sư phụ…
Lam Linh run lên, đôi mắt nhìn Duẫn Ngạc đầy nước mắt.
Lục Thiếu Du đi tới cạnh nàng, ôm nàng vào lòng nói:
- Chúng ta đi thôi!
Lam Linh lại nhìn Duẫn Ngạc, lại gật đầu với Lục Thiếu Du.
- Thao Ưng, Duẫn Ngạc, hôm nay nể mặt Lam Linh ta buông tha các ngươi, có sự tình gì chờ ngày mai đàm phán nói đi!
Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua Thao Ưng, Duẫn Ngạc cùng Liệt Thổ, lại nhìn Tử Yên khẽ gật đầu, mang theo nhóm nữ tử nghênh ngang rời đi, mà người trên quảng trường đều tự động nhường đường.
Ánh mắt nhóm người Thao Ưng đều co rúm lại, không ai dám ngăn cản Lục Thiếu Du, nhưng sắc mặt đều xanh mét âm trầm tới cực điểm.
Nghe tiếng hô thảm của Lục Thiếu Du, Dương Quá liếc mắt nhìn hắn, tỏ vẻ hết cách.
- Được thôi, muội cũng cảm thấy đói bụng rồi!
Lục Tâm Đồng lôi kéo Dương Quá đi ra tiểu sảnh, trong phòng chỉ còn Lục Thiếu Du cùng bốn thiếu nữ.
- Không tình nghĩa huynh muội, không nghĩa khí!
Lục Thiếu Du thầm mắng một tiếng, cái gì mà đói bụng, với tu vi của hai người họ làm sao biết đói bụng là gì, tìm lý do cũng phải tìm hợp lý một chút đi.
- Nhìn cái gì vậy, huynh thành thật một chút cho muội!
Tay phải Vân Hồng Lăng nhéo lỗ tai Lục Thiếu Du, tay trái chống nạnh oán hận trừng mắt mắng.
- Hồng Lăng tiểu thư, chuyện này đều bởi vì ta, tiểu thư đừng làm khó dễ Thiếu Du!
Lam Linh thật sự có chút xấu hổ, nghe tiếng kêu thảm thiết của hắn, trong mắt nàng hiện vẻ đau lòng.
- Lam Linh, việc này không quan hệ với cô, người này chính là thiếu thu thập, cô nghĩ hắn thành thật sao, còn kêu lớn như vậy giống như ta dùng lực rất lớn thôi, tự ta dùng bao nhiêu sức lực ta còn không biết sao, còn giả bộ!
Vân Hồng Lăng càng nói càng tức giận, trực tiếp véo lỗ tai Lục Thiếu Du thành nửa vòng.
- Lam Linh, cô đừng lo lắng, chuyện này không quan hệ với cô, chỉ có Hồng Lăng cùng Tiểu Linh mới có thể thu thập được Thiếu Du, sau này cô sẽ thói quen!
Bắc Cung Vô Song đi tới nói.
- Vô Song tiểu thư!
- Nếu muội không chê, gọi ta một tiếng Vô Song tỷ là tốt rồi, tỷ muội chúng ta không cần khách khí!
Bắc Cung Vô Song nói:
- Có Thiếu Du cùng chúng tôi, Vạn Thú tông sẽ không làm gì được muội, muội cứ yên tâm đi!