Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 296 : Tàn sát máu me
Ngày đăng: 01:42 22/04/20
- Giá!
Trên đường cái có đoàn thiết kỵ bay nhanh đến tốc lên bụi mù, khoảng năm chục người, khiến những người qua đường chú ý.
- Hình như là người Phi Linh Môn, trước kia ta từng gặp.
- Đó là Hồ trưởng lão của Phi Linh Môn!
Năm mươi bóng người lao nhanh qua, là Hồ Nam Sinh và năm mươi đệ tử Phi Linh Môn.
Đám đệ tử Phi Linh Môn nhảy xuống ngựa, tôn kính hành lễ trước Lục Thiếu Du, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh:
- Bái kiến chưởng môn, đại trưởng lão!
Lục Thiếu Du nói:
- Đứng lên đi.
Có Thiên Sí Tuyết Sư nên Lục Thiếu Du xuất phát chậm hơn lại đến trấn Đoàn Sơn trước đoàn người Phi Linh Môn, hắn mới đi dạo một vòng xong.
Đám đông vây xem ngạc nhiên.
- Thì ra thiếu niên là chưởng môn của Phi Linh Môn!
Hèn gì thiếu niên dám giết người Cửu Hoa Môn, hóa ra là người Phi Linh Môn đến. Thiếu niên áo xanh, lão nhân áo đen là chưởng môn, đại trưởng lão của Phi Linh Môn.
Lục Thiếu Du đến gần thiếu nữ mặc vải thô, hỏi:
- Tên của cô nương là gì?
Thiếu nữ không dám nhìn thẳng Lục Thiếu Du, nhỏ giọng nói:
- Ta tên Nhan Kỳ thưa đại nhân.
Khí thế vô hình từ Lục Thiếu Du làm thiếu nữ không dám nhìn thẳng, khóe mắt liếc trộm. Thiếu niên tuổi gần bằng nàng nhưng đã là chưởng môn Phi Linh Môn, Nhan Kỳ rất là tò mò.
Lục Thiếu Du ngoái đầu nói với Hồ Nam Sinh:
- Hồ trưởng lão, sau này miễn tiến cống của cửa hàng này, chờ giải quyết xong chuyện hãy mang Nhan Kỳ đi Phi Linh Môn. Sau này Nhan Kỳ là tỳ nữ phối dược của đại trưởng lão, cũng là đệ tử thân truyền của Phi Linh Môn ta.
Hồ Nam Sinh ngạc nhiên đáp:
- Tuân lệnh chưởng môn!
Năm mươi đệ tử rất ngạc nhiên, trong số bọn họ chỉ có hai, ba người là đệ tử thân truyền.
Vũ Phách tứ trọng nét mặt sa sầm nói:
- Tàn ảnh!
Tốc độ của đối phương quá khủng, Vũ Phách tứ trọng thấy lạnh sống lưng, gã ngoái đầu nhìn lại. Lão nhân áo đen đã đứng sau lưng từ bao giờ.
Mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh bắn ra tia sáng lạnh, ánh sáng đen ngưng tụ thành chưởng ấn trong lòng bàn tay vỗ mạnh vào người Vũ Phách tứ trọng. Chưởng ấn không đụng vào thân thể đệ tử Cửu Hoa Môn nhưng có lực lượng cường đại đổ ập xuống người gã.
Vũ Phách tứ trọng hộc máu:
- Phụt!
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh giết Vũ Phách tứ trọng trong một chiêu. Cá đệ tử Cửu Hoa Môn sợ hết hồn.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh kết thủ ấn:
- Chết đi!
Mấy chục tia sáng đen bắn ra kèm theo khí thế cuồng bạo, mấy chục tia sáng đen với tốc độ siêu khủng bắn trúng mấy chục đệ tử Cửu Hoa Môn.
Bùm bùm bùm!
Mấy chục người nổ tan xác. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh ra tay toàn là đồ sát, giết chóc không chút sức chống cự. Đệ tử Cửu Hoa Môn lộ biểu tình kinh hoàng, muốn trốn nhưng bị đệ tử Phi Linh Môn phong tỏa không gian. Các đệ tử Cửu Hoa Môn chỉ còn cách cố gắng chống cự, tiếng đánh nhau nối liền không dứt.
- Chết đi!
Ầm ầm ầm!
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lại bắn ra mấy chục tia sáng đen, ba mươi mấy đệ tử Cửu Hoa Môn bị giết. Có đệ tử Phi Linh Môn đang đấu với đệ tử Cửu Hoa Môn chợt thấy đối thủ nổ banh xác thì rất ngạc nhiên.
Một bóng áo đen đáp xuống cạnh Lục Thiếu Du, là Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh:
- Xong, giải quyết một nửa rồi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh chỉ phất tay mấy chiêu đã có bảy mươi mấy đệ tử Cửu Hoa Môn bị giết, thực lực rất khủng bố.
Lục Thiếu Du chép miệng kinh thán, mời lão độc vật vào Phi Linh Môn thật là hành động sáng suốt.
Lục Tâm Đồng kinh ngạc nói:
- Sư phụ lợi hại quá, còn giỏi hơn ca ca!
Trong tâm hồn non nớt luôn cho rằng ca ca lợi hại nhất, nhưng bây giờ Lục Tâm Đồng cảm thấy sư phụ mạnh hơn ca ca.