Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 308 : Cảnh giới giả đò

Ngày đăng: 01:42 22/04/20


Đỗ Vân Sơn biến sắc mặt nói:



- Tuy Cửu Hoa Môn hơi quá đáng nhưng dù gì là thế lực vòng ngoài của Quỷ Vũ tông ta. Hành động của Phi Linh Môn làm Quỷ Vũ tông rất khó xử, dù Lục chưởng môn nói trưởng lão Cửu Hoa Môn đánh lén Lục chưởng môn nhưng phải có chứng cứ mới được, nếu không chỉ sợ môn phái khác có lời oán trách.



Biểu tình Lục Thiếu Du bình tĩnh lòng thì hiểu rằng Quỷ Vũ tông muốn mượn cơ hội khó xử Phi Linh Môn, Cửu Hoa Môn có bị tiêu diệt hay không chẳng ảnh hưởng gì lớn đến Quỷ Vũ tông.



Lục Thiếu Du nhẹ giọng nói:



- Đỗ trưởng lão nói đúng, hôm qua ta đã gặp đại trưởng lão, ta sẽ kêu đại trưởng lão đi Quỷ Vũ tông giải thích với các vị.



Mọi người đều là cáo già, nghe hiểu ngay ngụ ý của Lục Thiếu Du. Hắn nâng ra cường giả Linh Suất trong Phi Linh Môn, nếu Quỷ Vũ tông muốn kiếm chuyện thì Phi Linh Môn cũng không dễ ăn hiếp. Nếu cường giả Linh Suất đi Quỷ Vũ tông một chuyến, sợ là Quỷ Vũ tông cũng không chịu nổi.



Cơ mặt Đỗ Vân Sơn co giật nhẹ, gã nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm:



- Lục chưởng môn nói nghiêm trọng. Ta thấy Lục chưởng môn sẽ không nói dối, Cửu Hoa Môn xem như đáng tội. Nhưng đại trưởng lão trong Phi Linh Môn xuống tay hơi nặng, hiện tại Cửu Hoa Môn bị tiêu diệt, không ai quản lý địa bàn, không biết Phi Linh Môn của Lục chưởng môn có hứng thú không?



Lục Thiếu Du nói:



- Đỗ trưởng lão, thực lực của Phi Linh Môn ta không đủ, không cần. Loại chuyện này không có ích lợi gì, ta không muốn dính vào rắc rối. Đa tạ ý tốt của đại trưởng lão.



Lục Thiếu Du biết Quỷ Vũ tông sẽ không tốt bụng như vậy, rõ ràng là đang thăm dò hắn.



Đỗ Vân Sơn nói:



- Lục chưởng môn hãy dưỡng thương đi, ta phải về bẩm báo cho tông chủ chuyện Cửu Hoa Môn ngay.



Lục Thiếu Du nói:



- Vậy không giữ Đỗ trưởng lão lại lâu.



Đám trưởng lão Hồ Nam Sinh đưa người Quỷ Vũ tông ra ngoài.




Trong dãy núi có một ngọn núi đứng thẳng ngàn thước, nguy nga sừng sững, đá lởm chởm. Một vách đá dựng đứng đâm thẳng sườn núi tựa như thương long ngẩng đầu, khí thế phi phàm.



Trên ngọn núi này có nhiều kkiến trúc, tựa như quỷ phủ thần công. Trong một đình viện có một thiếu nữ nhìn chằm chằm một đóa hoa dại không tên nở bên cạnh hòn đá núi trước mặt mình.



Đây là một thiếu nữ xinh đẹp, da trắng ngọc ngà lóe vầng sáng, tóc đen như gỗ mun, mặt mày tinh xảo tựa điêu khắc bằng ngọc. Cần cổ thon dài, đôi mắt sâu thẳm, răng trắng mắt sáng. Hình dung từ khuynh quốc khuynh thành không đủ để miêu tả thiếu nữ.



Thiếu nữ khoảng mười tám, chín tuổi, váy dài hao phục màu lục tôn lên đường cong yêu kiều. Nếu Lục Thiếu Du nhìn thấy sẽ nhận ra ngay đó là thiếu nữ xinh đẹp mặc áo lục trong sơn mạch Vụ Đô bị hắn vô tình thấy nàng lõa thân, nàng hành hạ hắn mấy lần.



Một nha hoàn thanh tú bước tới:



- Tiểu thư, tông chủ kêu tiểu thư đi qua.



Nếu Lục Thiếu Du có mặt cũng nhận biết nha hoàn thanh tú này, nàng cũng bị hắn nhìn thấy hết thân thể.



Thiếu nữ áo lục ngước lên hỏi:



- Biết rồi. Đông Mai có biết phụ thân kêu ta đi có chuyện gì không?



Nha hoàn thanh tú trả lời:



- Hình như liên quan đến đại hội tam tông tứ môn hai năm sau. Nghe nói tông chủ chọn lựa nhiều đệ tử thân truyền tham gia tôi luyện.



Thiếu nữ thản nhiên nói:



- Được rồi, đã biết.



Hai thiếu nữ chậm rãi ra khỏi đình viện.



Lại ba ngày qua đi, Lục Thiếu Du mở mắt ra. Bên dưới bầu trời trước mặt hắn là dãy sơn mạch liên miên. Sơn mạch nguy nga, ánh nắng chiếu rọi vách đá sáng lấp lánh. Rừng núi rậm rạp trong sơn mạch, mơ hồ thấy sắc xanh đầy núi.