Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 462 : Tiểu đao thần bí (2)

Ngày đăng: 01:44 22/04/20


̉u đao thần bí. (2)



Trên vật này có những tầng bụi dầy đặc, không có năng lượng ba động, cho nên khi trước hai người bọn họ kiểm tra kỹ cũng không phát hiện ra nó.



Vật thể này hình dạng như tiểu đao, trọng lượng cũng tầm như vậy.



Phù..



Lục Thiểu Du thổi nhẹ một cái, tức thì bụi trên vật thể này nhanh chóng tán đi, một mảnh quang mang màu vàng hiện ra. Đây là một tiểu đao, thân đao tuy rằng có màu vàng thế nhưng cũng đã rất mờ nhạt, mặt trên còn có không ít kí tự, dường như là một loại bí văn nào đó.



- Đây là cái gì?



Thúy Ngọc lúc này cũng đã tới bên người Lục Thiếu DU, nhìn tiểu đao trong tay hắn hỏi.



- Ta không biết, dường như không có gì là đặc biệt.



Lục Thiếu Du đáp, tinh thần tản ra, vật giống như tiểu đao này bên trong cũng không có không gian, cũng không có bất luận một tia ba động nào cả.



- Ngươi mau lấy máu nhận chủ thử xem, nhìn xem nó có phản ứng hay không.



Thúy Ngọc nói.



Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức trích một giọt máu nhỏ lên trên thân tiểu đao màu vàng này, máu rơi vào bề mặt đao, một lát sau mới biến mất.



- Vẫn không có phản ứng nha.



Nhìn tiểu đao màu vàng trong tay, máu dường như đã thấm vào bên trong, ở trên bề mặt còn có vết máu nhàn nhạt, cũng không hoàn toàn biến mất.



Mà tiểu đao màu vàng lúc này vẫn không có gì biến đổi.



- Xem ra chỉ là một vật bình thường mà thôi, quả là địa phương không có gì đặc sắc.



Lục Thiếu Du cười khổ một chút. Tiểu đao màu vàng này có lẽ cũng không phải là bảo vật gì. Cho nên cũng không có khí tức và năng lượng dao động, nhìn thế nào cũng không thấy sự liên quan của nó với bảo vật.



- Chúng ta đi thôi, nhanh tìm lối thoát, chỉ mong không bị nhốt chết ở nơi này.



Thúy Ngọc nói.



Nhìn tiểu đao màu vàng trong tay, vốn Lục Thiếu Du định ném đi, thế nhưng hắn lại nghĩ giữ làm kỷ niệm cũng không tồi, cho nên hắn lập tức thu nó vào trong túi trữ vật.
- Làm sao đệ có thể thu phục nó?



Lục Thiếu Du kinh ngạc hỏi Tiểu Long.



- Nó nói trên người đệ có Yêu hoàng khí, cho nên khi đệ phóng xuất ra bên ngoài nó liền thần phục với đệ.



Tiểu Long trả lời.



- Đệ không sợ nó lừa đệ sao?



Lục Thiếu Du lại hỏi.



- Lão đại, yên tâm đi. Yêu thú không lật lọng giống như nhân loại. Chuyện mà yêu thú chúng ta đáp ứng nhất định sẽ không nuốt lời. Sau khi thần phục sẽ không phản bội, bây giờ lão đại có thể đem nó thu vào trong thú nang là được.



Tiểu Long nói.



Phì...



Tiểu Long quay đầu, lưỡi không ngừng phun ra nuốt vào. Dường như đang nói với đầu Thủy Hỏa Yêu Giao cái gì đó.



- Bái kiến lão đại của Yêu vương.



Lúc này trong miệng đầu Thủy Hỏa Yêu Giao phát ra ngôn ngữ nhân loại nói với Lục Thiếu Du.



- Lão đại của Yêu vương sao?



Lục Thiếu Du nhướng mày, cách xưng hô này quả thực rất đặc biệt.



- Ngươi thực sự thuần phục sao?



Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào đầu Thủy Hỏa Yêu Giao trước mặt hỏi.



- Yêu thú chúng ta nói một là một, hai là hai, tuyệt đối không giống nhân loại. Ta đã thuần phục với Yêu vương sẽ không phản bội, chỉ cần sau này lão đại mang ta rời khỏi địa phương quỷ quái này là được.



Thủy Hỏa Yêu Giao nói.



Lục Thiếu Du cũng biết sự phân chia đẳng cấp cho yêu thú. Giống như ở trong sơn mạch Vụ Đô, Cửu Đầu Yêu Giao chính là Yêu Vương, toàn bộ yêu thú trong sơn mạch đều nghe lệnh hiệu triệu của nó. Yêu thú thực lực mạnh hơn, cộng thêm huyết mạch cao hơn sẽ được những yêu thú khác tôn làm Yêu vương.