Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 463 : Yêu vương thần bí

Ngày đăng: 01:44 22/04/20


̀n bí.



- Ngươi ở trong này bao lâu rồi?



Lục Thiếu Du hỏi.



- Không nhớ rõ nữa. Địa phương này đã bị nhân loại phong ấn, không có ngày đêm. Thế nhưng từ lúc ta sinh ra cho tới bây giờ đã tới ba ngàn năm rồi.



Thủy Hỏa Yêu Giao nói.



- Ba ngàn năm sao?



Lục Thiếu Du hít sâu một hơi. Không phải là ba trăm năm nha, mà là ba ngàn năm.



- Ba ngàn năm tại sao thực lực của ngươi vẫn chỉ là Ngũ giai sơ kỳ?



Kinh ngạc qua đi, Lục Thiếu Du lại nghi hoặc hỏi. Yêu thú sống ba ngàn năm đều kinh khủng tới mức nào. Thế nhưng đầu Thủy Hỏa Yêu Giao này mới là ngũ giai sơ giai, tuy rằng thực lực không tồi, thế nhưng so với thời gian ba ngàn năm lại quá kém, khiến cho Lục Thiếu Du nghi hoặc không thôi.



- Thiếu Du, mật địa này bị phong ấn cho nên yêu thú không thể hấp thu linh khí thiên địa tu luyện, vì vậy tốc độ tu luyện cực kỳ chậm chạm, thậm chí có thể nói là không thể tu luyện.



Thúy Ngọc không nghe được Lục Thiếu Du và Tiểu Long nói chuyện, thế nhưng lại nghe được hắn và Thủy Hỏa Yêu Giao này nói.



- Không sai, địa phương quỷ quái này không có năng lượng thiên địa cho nên chúng ta không thể tu luyện cho nên tiến cảnh vô cùng chậm chạm. Thế nhưng đồng thời có thể kéo dài thọ mệnh của chúng ta. Nếu không phải mỗi ba năm thánh quả phát ra năng lượng cho chúng ta tu luyện thì những yêu thú ở đây đều không thể tu luyện được.



Thủy Hỏa Yêu Giao nói.



- Thánh quả? Ngươi nói là Vũ Linh thánh quả sao?



Lục Thiếu DU hỏi.



- Nhân loại gọi là Vũ Linh thánh quả sao?



Thủy Hỏa Yêu Giao nói.




Thủy Hỏa Yêu Giao nói xong liền xoay người đi về phía trước.



Tuy rằng trong mắt Thúy Ngọc có chút nghi hoặc, thế nhưng vẫn đi theo sau Lục THiếu Du.



Hành tẩu trong rừng rậm một lát, Lục Thiếu Du đang muốn thi triển chân khí vượt qua đầu Thủy Hỏa Yêu Giao này, đi qua một mảnh rừng rậm lúc này có một khe hẹp xuất hiện trước mặt hai người.



Cửa vào không lớn, hai bên có tảng đá lớn đứng đó, tảng đá này cao chừng nghìn thước, giống như một cái trụ thông thiên bị người khác dựng lên. Lọt vào trong tầm mắt của Lục Thiếu Du hiện tại chính là đá và nước. Bên trong cũng không phải quá rộng rãi cho lắm.



- Cấm địa.



Trên cự thạch, Lục Thiếu Du nhanh chóng nhìn thấy hai chữ cấm địa.



Hẳn cũng do cường giả Vân Dương Tông lưu lại. Hắn khẽ nhíu mày.



- Chỗ này có một trận pháp, thật lâu trước đây đã có nhân loại tới, thế nhưng căn bản cũng không vào được, Yêu vương luôn ở chỗ này, vì vậy vô số năm qua không có ai biết tới sự tồn tại của Yêu vương.



Nhìn thấy Lục Thiếu Du đang chăm chú nhìn vào hai chữ cấm địa trên đá, Thủy Hỏa Yêu Giao lập tức nói.



- Thì ra là thế.



Lục Thiếu Du thầm nghĩ, xem ra phương diện này Yêu vương kia vô cùng nhạy bén. Địa phương này ngay cả cường giả Vân Dương Tông cũng không vào được mà đầu yêu vương này có thể nào, nơi này hẳn cũng là một trận pháp thượng cổ.



Lục Thiếu Du nhanh chóng theo Thủy Hỏa Yêu Giao tiến vào trong khep hẹp.Sau khi đi vào bên trong, lúc này trước mặt Lục Thiếu Du là vô số thác nước, còn có không ít cảnh đẹp khác.



Trong khe hẹp này có thể nói là biến đổi bất ngờ, muôn hình vạn trạng. Khe sâu thăm thẳm, tạo thành một bức họa tuyệt mỹ chấn nhiếp nhân tâm. Chỉ là, trên bầu trời vẫn là một mảnh mông lung như trước.



Đi vào trong hạp cốc, Lục Thiếu Du lập tức cảm nhận được không ít khí tức của yêu thú, lập tức một đầu yêu thú xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du.



- Yêu thú tứ giai.



Trong khe hẹp, có vô số yêu thú khổng lồ đang đứng hai bên, từ khí tức có thể phán đoán chúng đều đã tới tứ giai, còn có mấy đầu đã tới tứ giai hậu kỳ.