Lộ Nhân

Chương 23 :

Ngày đăng: 03:21 19/04/20


  Thuốc trú nhan chứ gì? Y nhất định sẽ lấy được.



Bất cứ thứ gì, chỉ cần là Lộ Tinh Thiên muốn, y đều vì hắn mà giành về.



Chuyến đi lần này cả đi cả về  tổng cộng mất  28 ngày, bọn y trở lại Lộ bảo vừa lúc đến Tết Trung thu.



"A! Thập Lục, ngươi đã về? Mấy thứ cần thu hồi đã thu hồi được chưa?"



"Thu về cả rồi đây."



Ở trong Bảo, bề ngoài thân phận  của Thập Lục là nhân viên ở phòng thu chi, chuyên phụ trách đi thu tiền nộp định kỳ của các cửa hiệu được kinh doanh bởi Lộ gia bảo. Ở Lộ gia, trong ấn tượng của mọi người y là một kẻ luôn luôn bằng lòng với số mệnh, biết chút ít quyền cước, làm một vị thu chi tiên sinh đảm nhiệm việc thu tiền quả thật vô cùng phù hợp.



Cũng giống như vậy, mười một ảnh vệ ở trong bảo cũng đều có một thân phận khác, bề ngoài thì nhận lệnh từ quản gia.



Không  ai biết bọn họ là ảnh vệ của bảo chủ. Đại ẩn ẩn vu hướng, tiểu ẩn ẩn vu thị*. Cách che dấu tốt nhất chính là không che dấu gì cả.



Có vẻ như người đang hỏi han y là Tiểu Ngũ. Bề ngoài, Tiểu Ngũ đảm đương một chân bảo vệ trong Bảo, tên là Lộ Võ, khuôn mặt anh tuấn tiêu sái, dáng người cao lớn, đúng lúc vừa đến tuổi hai mươi trai tráng, không ít nha hoàn trong Bảo thâm thương trộm nhớ hắn.



"Đầu bếp nữ kia thật sự đáng ghét." Lộ Võ vừa thấy mặt y liền bắt đầu bực bội ca thán.



"Nàng ta tuổi còn ít, chờ nàng trưởng thành chịu nhiều cực khổ một chút, nàng sẽ bỏ được mấy thói hư tật xấu." Thập Lục vỗ vỗ vai hắn.



"Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời! Ta nghĩ đầu óc nàng căn bản là có bệnh! Không nói nha đầu kia nữa! Ta nói... Lần này hành sự thuận lợi chứ?"



Lộ Võ không hỏi Thập Lục chấp hành nhiệm vụ gì, hắn có không tư cách hỏi, mà cũng không thể hỏi.



"Tốt lắm, có Tiểu Tứ giúp ta." Thập Lục lấy trong ngực áo ra một gói giấy. “Cho ngươi đây!”



"Cái gì đây?" Lộ Võ nhận lấy.



"Thiên tầng cao*" 



"Thật sao?" Lộ Võ lập tức vui vẻ kêu to. Đừng nhìn người này một thân anh hùng khí khái, hắn chính là một gã vô cùng hảo ngọt.



"...Đây là cái gì?" Lộ võ mở gói giấy, trừng mắt nhìn.



"Nga, ta đã cắn một miếng. Dọc đường đi đói quá, có điều ta cũng chỉ ăn có một miếng. Ngươi cũng biết ta thích gì mấy thứ đồ ngọt!"




Thập Lục ngẩn người, lập tức cúi đầu, “Tuân lệnh"



Buổi tối, mới vừa dùng xong bữa tối, Tiểu Tứ liền tìm không thấy bóng dáng Thập Lục đâu cả.



"Tiểu Cửu! Chờ một chút, ngươi có nhìn thấy Thập Lục không?"



Người thanh niên được gọi là Tiểu Cửu xoay người, mặt không đổi sắc: "Ngươi tìm Thập Lục có chuyện gì?"



"Nhờ hắn thay băng."



"Ta giúp ngươi thay."



Tiểu Tứ bước lui từng bước, tỏ vẻ đề phòng rõ ràng, "Không cần, ta tìm Thập Lục cũng được."



Tiểu Cửu nhếch lên khóe miệng, giống như đang cười, có điều thoạt nhìn càng giống châm chọc.



"Ngươi không cần tìm hắn. Đêm nay hắn sẽ rất bận bịu."



Chú thích:



* Đại ẩn ẩn vu hướng, tiểu ẩn ẩn vu thị: Muốn ẩn thân tốt nhất là chọn chỗ đông người, và chọn chỗ ở ngay trước mắt người ta mà ẩn thân (cũng giống như nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất ấy mà ^^).



* Thiên tầng cao: đây là một loại bánh, dường như ta đã thấy hình của nó ở trên blog của nàng nào rồi đó. Ta sẽ search lấy hình sau.



* Nhất lưu cao thủ: cao thủ vào hàng đệ nhất trong giang hồ (chia làm 3 hàng: đệ nhất lưu, đệ nhị lưu, đệ tạm lưu, hàng đệ tam là hàng võ mèo quào ^^)



* Tân hoan: niềm vui mới, ý chỉ người tình mới.



* Phục mệnh: báo cáo kết quả công tác ý mờ ^^.



* Cửu chuyển hoàn hồn đan (cũng giống tục mệnh đan): thuốc có khả năng cải từ hoàn sinh.



* Trân bảo dược: thuốc vô cùng quý.



____________