Lời Chúc Phúc Của Odin
Chương 11 : Số 29 phố Idun
Ngày đăng: 03:25 19/04/20
Trước khi tôi đến vương đô, những người xung quanh đều nói rằng Loki vẫn còn sống, Odin thì đã chết rồi.
Bởi vì, thế giới có Odin, sẽ không thể nào giống như bây giờ.
Thứ ánh sáng do thần Ánh sáng mang tới sẽ vẫn rực rỡ kể cả khi đêm xuống.
Vậy nên, bầu trời đêm của Vanaheim[1] từ trước tới giờ, vẫn như một tấm
màn xanh thẫm cực lớn, vây quanh dải ngân hà được kết thành từ hàng vạn
vì sao, hiển hiện vẻ đẹp độc nhất vô nhị.
[1] Vanaheim (còn có tên gọi là Vanaland), là nơi các Vanir sinh sống.
Thế nhưng, những người đã từng đặt chân tới Thần giới đều nói rằng, ở nơi
đó, bầu trời ban đêm luôn đen như mực. Bất kể thần Ánh sáng có hiện diện hay không, bất kể cung điện Valhalla[2] có được những dây leo màu vàng
kim giăng kín hay không, bất kể trên bầu trời kia có điểm xuyết vô vàn
những vì sao rực rỡ hay không... thì bầu trời ấy luôn là màu đen. Bởi vì chủ thần Odin sở hữu một mái tóc đen tuyền, và một ánh nhìn thăm thẳm,
thâm thúy nhất thế gian. Ở thời đại xa xôi ấy, Thần giới từng là cố
hương của ngài.
[2] Cung điện Valhalla còn được biết đến với tên
gọi “Cung điện của những người tử trận”, là một trong những lâu đài của
Odin trong thần thoại Bắc u, nơi ở của những chiến sỹ hy sinh một cách
anh dũng ngoài mặt trận.
Ngài chỉ có một con mắt để nhìn thế giới, nhưng có thể thu vào mình tất cả ánh sáng trên cõi đời này.
Đồng thời, trong cuộc đời dài đằng đẵng của mình, ngài chỉ để mắt tới duy nhất một người con gái.
Đương nhiên, những lời kể lãng mạn này đều là tôi đọc được trong sách, chứ
không phải linh cảm mà tôi tìm được từ cuộc sống thành thị ngập tràn áp
lực, lại càng chẳng phải những lời nghe được từ miệng của Shia.
Bởi vì trong mắt Shia, lãng mạn chính là sự kết hợp của nước mắt đàn ông và tiếng cười phụ nữ.
Tôi vẫn hay nói với cô ấy, trừ vẻ ngoài ra thì cô chẳng khác gì một gã đàn
ông, lăng nhăng lừa dối, thờ ơ lạnh nhạt, đứt dây thần kinh tình cảm,
nói dối thành thần, lại còn khiến cho lũ đàn ông phải khóc rống lên. Thế mà cô ấy lại coi đó như lời khen ngợi, nói lời cảm ơn tôi bằng gương
mặt rất tự hào.
Tối nay, tôi vẫn nằm trên giường nhìn bầu trời
xanh thẫm, bị ép nghe trận cãi vã vì mấy chuyện vặt vãnh như lông gà vỏ
tỏi của cặp tình nhân lầu dưới.
“Chỉ có ba nghìn Vader mà cũng để tâm như vậy, sao em lại hám tiền thế chứ? Rốt cuộc em ở với tôi vì tiền hay vì con người tôi?”
“Tôi hám tiền? Ngày xưa ma đạo sư theo đuổi tôi, tôi không chọn người ta mà
chọn cái gã mục sư thực tập cỏn con như anh. Tôi muốn gả thì đã gả lâu
rồi, còn phải ở chỗ này chịu đói chịu khổ với anh sao?”
“Em đang
kỳ thị nghề nghiệp đấy hả? Em có hiểu câu ‘nghề nào cũng có tinh anh’ là như thế nào không? Em đừng thấy đám giàu có toàn là ma đạo sư mà suy
nghĩ nông cạn thế nữa, Freyr[3] là đại tế ti[4] đấy. Tôi chẳng thấy làm
tế ti có gì là không tốt.”
[3] Freyr (Frey, Frei) là tên một vị thần trong thần thoại Bắc u, là thần của sự thịnh vượng và sinh sôi nảy nở.
[4] Tế ti: Thầy tế, lo các nghi thức cúng bái thánh thần trong các điện thờ.
“Vấn đề ở chỗ Freyr là một trong mười hai chủ thần[5], còn anh, anh là cái thá gì?”
[5] Mười hai vị thần trong thần thoại Bắc u, gồm: Odin (chủ thần, thần
chiến tranh), Frigg (nữ thần của sự sinh sản, hôn nhân, gia đình, tình
mẫu tử), Thor (thần sấm), Sif (nữ thần thu hoạch), Freyr (thần của sự
thịnh vượng, sinh sôi nảy nở), Loki (thần lửa), Tyr (thần của những trận đấu tay đôi, chiến thắng, và hào quang anh hùng), Freyja (nữ thần của
tình yêu, sắc đẹp, sự sinh sôi, phép thuật và chiến trận), Heimdall
(thần bảo hộ), Balder (thần Ánh sáng, nghệ thuật, cái đẹp, quang minh),
Hoder (thần bóng tối), Vidar (thần của các khu rừng).
“Chính em cũng có huyết thống Tinh linh[6], có tư cách gì nói tôi?”
[6] Tộc Tinh linh còn có tên gọi là tộc Elf.
“Anh nói tôi kỳ thị nghề nghiệp, còn anh thì kỳ thị cả chủng tộc nữa kìa!
Anh tưởng là Thần tộc thuần chủng thì giỏi lắm à? Anh thích con tiểu yêu tinh mê chơi trò luyện kim kia thì đi mà tốt với nó, chúng ta chia
tay!”
“Sao tự dưng lôi Shia vào làm gì, đã nói anh với cô ta không có gì rồi mà, này, em quay lại đây. Ơ kìa, em đừng đi...”
Giọng của hai người càng lúc càng lớn, tôi nằm trên giường lăn qua lăn lại
mãi mà không ngủ được. Đến lúc nghe thấy cô nàng kia gào lên: “Đám đàn
ông các người đều thích mấy đứa con gái ngực to mà óc bằng trái nho như
Shia”, tôi không nhịn được nữa, giật tung rèm, đẩy cửa sổ ra, phi thẳng
lọ nước hoa làm từ hoa hồng xanh mà Shia mới điều chế được ra ngoài.
Thế giới đã bình yên trở lại. Tôi vùi đầu vào chăn, nhanh chóng chìm vào mộng đẹp.
Sau đó tôi mơ một giấc mơ. Trong mơ, thời gian quay ngược lại, về thời điểm một giây trước khi tôi ném lọ nước hoa ấy xuống. Tôi rút tay về, mở cửa sổ, rất nghiêm túc mà nói cho cô nàng lầu dưới biết, thật ra tiểu thư
nhầm rồi, cánh đàn ông nghĩ ngực Shia to là vì lúc nào cô ấy cũng nói
cùng mới mua rồng... Cái đó cũng phải tốn đến hai, ba mươi năm, tới lúc
ấy ai cũng già rồi, còn mua rồng làm gì?”
“Ba mươi năm nữa tớ chưa đến tám mươi, vẫn trẻ chán.”
“Đối với con gái, qua tuổi tám mươi là rất khó lấy chồng... Cậu bây giờ còn
không lấy nổi, lại hy vọng tám mươi rồi vẫn gả được cho người ta sao?”
Tôi suýt chút nữa thì phi luôn quả cầu thủy tinh mới làm xong hôm qua vào cô nàng.
Vanaheim không chỉ là một vương đô giữa không trung, mà còn là một vương đô chia tách bầu trời. Khu thành chính nằm ở trung ương, xung quanh có năm hòn
đảo nhỏ, cùng một vài tế đàn trên không khác. Nơi tôi ở là khu phía
đông, cũng chính là hòn đảo xa nhất về phía đông, muốn tới được phố Idun trong khu thành chính, cần phải đổi cự kình hai lần nữa.
Lúc tôi tới được phố Idun thì Shia đã bắt đầu hưởng thụ một ngày nườm nượp
khách nam rồi. Mỗi lần thấy cô nàng mặc bộ trường bào trễ ngực đã được
sửa lại của luyện kim thuật sư, trang điểm thật xinh đẹp, đứng ở cửa kéo khách, tôi đều có cảm giác, cô nàng dấn thân vào một nghề nghiệp đặc
biệt.
Mua một cái bánh mì ở hàng bên cạnh, ngậm trong miệng, chạy nhanh vào xưởng rèn Ena. Đứng ở cửa nhìn một lượt, thấy bên trong có
một gã hỗn huyết của Tinh linh và Người lùn, hai gã Người lùn, hai gã
Khổng lồ, một cô nàng Thần tộc và một gã hỗn huyết của Tinh linh và
Người khổng lồ. Bọn họ vừa nhìn thấy tôi đến, liền phơi phới tinh thần,
đồng loạt hô to: “Chào lão đại”.
Tôi giật miếng bánh mì từ trong miệng ra: “Fulla[15] đâu rồi? Sao hôm nay không đến?”.
[15] Một trong chín nữ thần phụ giúp Frigg. Chín nữ thần ấy là: Saga, Fir, Grfiun, Fulla, Vor, Syn, Hlin, Snotra và Gna.
Gã Người lùn dùng búa nện thanh trường kiếm trong tay, lại thổi mấy phát,
mặt mày u ám nói: “Cô nàng nói bị kim dực long va phải”.
“Hôm nay cô ấy lại bị rồng của anh chàng chủ thần, đẹp trai nào đụng phải rồi?”
Thấy đám người bên dưới cười ầm lên, tôi khẽ than một tiếng: “Thôi bỏ
đi, bắt đầu làm việc. Trước tiên, phải hoàn thành ủy thác làm quả cầu
thuỷ tinh ngày hôm qua đã, đây là bản thiết kế của bệ đỡ”. Tôi đưa bản
thiết kế được hoàn thành trong giờ làm thêm ngày hôm qua cho cô nàng
Thần tộc Guffy.
“Lão đại, chúng ta mới nhận được một món ủy thác cực gấp, chị không xem sao?”
Tôi ngồi xuống, lấy bút, phác phác lên một bản vẽ khác: “Làm gì?”.
“Bao tay chuyên dụng của đại ma đạo sư.”
Bao tay? Sao dạo gần đây toàn vớ phải mấy thứ trái tay không vậy?
“Lúc nào cần giao?”
“Ngày mai.”
“Ngày mai?” Tôi vùi đầu, tiếp tục đánh dấu hai điểm vào giữa chuôi kiếm trên bản vẽ: “Từ chối đi”.
“Nhưng người ủy thác nói thù lao rất cao...”
“Đem thư ủy thác qua đây.”
Cô nàng nhét thư ủy thác vào tay rôi, tôi nhìn lướt qua yêu cầu chế tác và tài liệu: Muốn tôi tự tìm luyện kim thuật sư, nguyên vật liệu thì đắt
đến kinh người, đều là những thứ hy hữu, xếp tận cùng trong danh sách đồ quý hiếm, lại còn chưa chắc đã mua được.
Tôi lại nhìn lá thư ủy thác thật dài ấy thêm một lần nữa, sau đó nói: “Em vừa nói, lúc nào cần giao?”.
“Ngày mai.”
“Guffy, không phải em đang kể chuyện cười đấy chứ?”
“Người ủy thác là ngài Freyr, đương nhiên em không kể chuyện cười rồi.”
“Kể cả là Freyr, chị cũng không nghĩ hắn đủ tiền trả...” Nói đến giá cả,
tôi kinh ngạc nhìn cô nàng: “Em nói người ủy thác là ai?”.
“Freyr.”
“Làm quả cầu thuỷ tinh đi.” Sau khi chắc chắn rằng Guffy chỉ đang trấn an
tinh thần đã bị Shia kích thích của tôi, tôi liền vo viên lá thư ủy thác rồi ném văng ra phía cửa.
Không cần nói tới chuyện Freyr là chủ
thần thì to tát tới chừng nào, nhưng thực lực của đám người bên tôi, tôi rất rõ. Luyện kim thuật sư và thần kim tượng hạng nhất đều sẵn sàng
phục vụ miễn phí cho bọn họ, vì sao còn cần tìm đến cái loại thần kim
tượng đứng thứ nhất đám thợ hạng hai nhưng chỉ là tay mơ trong đám thợ
hạng nhất như tôi để nhờ làm bao tay chứ?
Có điều sau một lúc lâu, tôi vẫn không nghe thấy tiếng cục giấy được vo viên từ lá thư ủy thác ấy rơi xuống đất.
Những người xung quanh đều giương mắt lên nhìn phía sau tôi. Thế nên, tôi cũng theo ánh mắt của họ, chậm rãi quay đầu.