Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chương 337 : Cuồng ăn
Ngày đăng: 14:44 30/04/20
Biên soạn: Đức Uy
Bản convert lấy từ truyencv.com
----------------------------------------------
Phong Vô Vũ nóng ruột nhanh tay, vội đỡ lấy hắn, tay phải lên phần ngực, đem một luồng hồn lực nhu hòa truyền vào trong cơ thể hắn.
Năng lượng nóng rực truyền khắp kinh mạch, cuối cùng cũng coi như giúp hắn cảm thấy thoải mái một chút. Nhưng cảm giác trống rỗng này vẫn như trước vô cùng khó chịu.
"Tiêu hao rất lợi hại, tựa hồ cũng đã muốn đả thương bản nguyên. Tình huống của ngươi lại là cái quỷ gì vậy? Nhân gia người ta sau khi đột phá đều là sinh long hoạt hổ, ngươi làm sao lại giống như con mèo bệnh thế này?" Phong Vô Vũ nghi ngờ hỏi.
Đường Vũ Lân cười khổ nói: "Lão sư, con đói, có thể trước tiên tìm cho con chút đồ ăn hay không? Có đồ ăn, con sẽ ổn thôi."
*Để thể hiện sự kính trọng đối với lão sư, mình sẽ để xưng hô là “con” – thay cho “ta” lúc trước hắn tỏ thái độ bất mãn và ngăn cách đối với vị Phong lão này.
"Ăn đồ ăn? Vậy thì đi căng tin đi." Phong Vô Vũ nâng Đường Vũ Lân dậy, "Có quần áo dự trữ hay không? Ngươi dự định xách cái mông trần này đi khắp học viện à?”
Đường Vũ Lân được hắn truyền hồn lực vào, lúc này đã khá hơn một chút, vội vàng lúng túng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bộ quần áo sạch thay vào.
Lần này hắn không phản đối cưỡi mây đạp gió. Hiện tại, hắn ngay cả một chút khí lực cũng không có.
Vào lúc này vẫn là chạng vạng, căng tin học viện vẫn chưa đóng cửa, Phong Vô Vũ mang theo hắn vội vã tiến vào trong phòng ăn, lấy một ít đồ ăn phóng tới trước mặt Đường Vũ Lân.
Không được, không thể đi về nghỉ được, trước tiên đi tìm Vũ lão sư hỏi một chút, ba ngày nay mình đã bỏ lỡ những thứ gì?
Đã nghĩ là làm, Đường Vũ Lân nhanh chóng rời khỏi căng tin, nhưng hắn vào lúc này mới ý thức được, mình dĩ nhiên lại không biết Vũ lão sư ngụ ở chỗ nào. Vũ lão sư sẽ không phải là về Hải Thần Đảo đấy chứ? Hắn cũng nhận ra, nếu không có người dẫn dắt, hắn tuyệt đối không thể lên được Hải Thần Đảo.
May là, hiện tại khoa học kỹ thuật tiến bộ, có Hồn Đạo Bộ Đàm thứ này tồn tại.
Đường Vũ Lân nhanh tay nhấn số điện thoại của Vũ Trường Không. Tín hiệu truyền đi, thanh âm lạnh như băng của Vũ Trường Không truyền đến, "Tu luyện kết thúc?"
"Dạ, Vũ lão sư, thầy nghe em giải thích, tình huống lần này có chút đặc thù, vì lẽ đó em..."
"Không cần giải thích, ngươi đến Nội viện bên này. Ta ở cửa chờ ngươi. Gặp mặt lại nói." Nói xong câu đó, Vũ Trường Không liền cúp điện thoại.
Từ trong giọng nói của lão sư, Đường Vũ Lân không nghe ra chút tâm tình biến hóa nào. Bị mắng thì bị mắng, bất quá, Vũ lão sư có lẽ sẽ thông cảm cho mình.
Không dám thất lễ, hắn đi thẳng về hướng Nội viện. Tuy rằng chỉ đi qua nơi đó một lần, nhưng bởi vì nơi đó đã từng để lại cho hắn ấn tượng quá mức sâu sắc, vì lẽ đó Đường Vũ Lân vẫn còn nhớ như in đường đến nơi này.
Một đường lao nhanh, hướng thẳng đến Nội viện.
Trên đường chạy đi, Đường Vũ Lân có thể cảm nhận được lượng lớn chất dinh dưỡng mình vừa ăn bắt đầu được thân thể của mình toàn diện hấp thu, khí huyết vốn suy yếu một lần nữa trở nên dồi dào hơn. Nếu như nói về cảm giác trước đây, khí huyết chỉ là một loại năng lượng, như vậy, hiện tại cảm nhận được, lại chính là dòng máu. Loại cảm giác chất lỏng lưu động đó hết sức rõ ràng, mềm mại mà có nhịp điệu, đến mức, toàn thân hơi nóng lên, tràn ngập sức mạnh.
Đột phá tầng phong ấn thứ ba, thân thể của mình không thể nghi ngờ lại có tăng trưởng cực lớn. Còn hồn lực, khẳng định đột phá đến tam hoàn cấp độ, chỉ là không biết hiện tại là cấp ba mươi mấy? Tuy rằng năng lượng linh vật còn lại đều bị huyết mạch của mình hấp thu dùng để xung kích Kim Long Vương bình cảnh, nhưng đột phá bình cảnh ngược lại cũng sẽ giúp gia tăng hồn lực.