Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 552 : Khủng bố, Bá Vương Long!

Ngày đăng: 14:47 30/04/20


Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn



- --



"Này!" Đường Vũ Lân kinh ngạc thốt lên một tiếng. Đã đến mặt đất!! Bất đắc dĩ, trong nháy mắt khi hai chân rơi xuống, hắn ôm lấy Cổ Nguyệt thoắt cái lộn vòng sang một bên.



Sức mạnh cơ thể hắn cường đại đến cỡ nào! Lúc hai chân rơi xuống đất liền hóa giải 7 phần 10 lực va chạm. Hắn mang theo Cổ Nguyệt lăn vòng một hồi trên mặt đất, nhờ vào bãi cỏ mềm mại để tản lực. Lăn lộn đầy đủ mấy vòng, hai người mới ngã ra trên mặt đất, xem như là triệt để hóa giải lực quán tính.



Đường Vũ Lân nằm ở bên trên Lam Ngân Thảo, tỏ rõ vẻ đều là do bất đắc dĩ. Cổ Nguyệt cứ như vậy nằm ở bên cạnh hắn, trên mặt lại là nụ cười tủm tỉm. 



"Hôm nay nàng thế này là bị làm sao? Quá không bình thường!" Đường Vũ Lân có chút bất đắc dĩ nói.



Cổ Nguyệt cười tủm tỉm đáp: "Con gái mỗi tháng đều có mấy ngày như vậy mà, lý giải vậy được không?"



"Mấy ngày gì cơ?" Đường Vũ Lân xoay người, nhìn về phía Cổ Nguyệt. Lúc nhìn thấy nụ cười trên mặt nàng, không khỏi ngẩn người.



"Chính là mấy ngày đó đó..." Một vệt ửng hồng xuất hiện trên đôi má Cổ Nguyệt.



"Không hiểu!" Đường Vũ Lân ngơ ngác nói.



"Ngươi không cần phải hiểu!" Cổ Nguyệt không vui.


Điểm kim quang ở chính giữa đỉnh đầu Bá Vương Long trở nên càng ngày càng sáng sủa. Đường Vũ Lân lúc này đã thấy rõ, thứ kia rõ ràng chính là một khối vảy hình thoi.



Vảy toàn thân của Bá Vương Long đều là bất quy tắc, đại đa số đều có hình bầu dục hoặc hình bán nguyệt. Chỉ có khối vảy đang sáng lên ở giữa trán, lập loè ánh sáng loá mắt là có màu hoàng kim. Đó là chính là một màu vàng xán lạn, là Hoàng Kim Lân hình thoi. Thật bất ngờ, hình thoi này lại giống y như đúc với lớp vảy của Đường Vũ Lân, còn có đỉnh nhỏ gồ lên, tràn ngập cảm xúc.



Đây là...



Bá Vương Long ngẩng chiếc đầu lớn của nó lên, một đôi mắt to màu đỏ tươi nhìn hắn.



Trong lòng Đường Vũ Lân có chút căng thẳng. Hiện tại hắn đã mơ hồ cảm giác được, mình có thể trôi nổi lên, dĩ nhiên không phải là bởi vì sức mạnh của bản thân, mà là bắt nguồn từ hồn lực của con Bá Vương Long trước mặt này.



Cái tên này thật sự quá mạnh mẽ! Chí ít là loài mạnh mẽ nhất trong những Hồn Thú mà Đường Vũ Lân đã từng đối mặt qua từ trước tới nay.



Huyết mạch của ta đến tột cùng có thể ảnh hưởng đối với nó đến trình độ nào đây? Đường Vũ Lân có chút bồn chồn trong lòng. Tuy rằng hắn đã từng dựa vào sức mạnh huyết thống của bản thân trấn áp qua không ít Hồn Thú, nhưng loại tầng thứ như Bá Vương Long này, vẫn là lần thứ nhất hắn đối mặt.



Uy áp huyết mạch cố nhiên đều có hiệu quả đối với hết thảy Hồn Thú và Võ Hồn thuộc về loài rồng, nhưng cũng bị hạn chế bên trong cấp độ tu vi nhất định. Thí dụ như, huyết thống Kim Long Vương của hắn đồng dạng có thể ảnh hưởng đến Xích Long Đấu La và Sí Long Đấu La, nhưng ảnh hưởng mà hai vị Phong Hào Đấu La phải gánh chịu lại nhỏ bé không đáng kể. Trừ phi có một ngày tu vi của hắn tăng lên tới trình độ tiếp cận bọn họ mới có thể chân chính gây nên ảnh hưởng đối với hai người.



Đường Vũ Lân thấy, một người một thú cứ giằng co như vậy. Hiện tại trong lòng Đường Vũ Lân đã và đang suy nghĩ, nếu như mình bị Bá Vương Long xé nát, nỗi thống khổ đau đớn sẽ tạo thành xung kích như thế nào đối với tinh thần lực của mình? Dù cho rằng tinh thần lực hiện tại của hắn đã tăng lên tới cấp độ Linh Hải Cảnh, nhưng chuyện đó cũng tuyệt đối sẽ không giúp cho hắn giảm thiểu mức độ thống khổ phải thừa nhận, mà biết đâu chừng có tăng thêm hay không cũng khó nói.



Ngươi là dao thớt, ta là cá thịt! Đây chính là khắc họa chân thực nhất tâm tình của Đường Vũ Lân lúc này. Hắn chỉ có thể toàn lực thôi thúc sức mạnh huyết thống, duy trì Kim Long Kinh Thiên. Một giọt mồ hôi lạnh từ trên trán hắn rớt xuống.



Cái miệng của Bá Vương Long chậm rãi mở ra. Bởi vì khoảng cách gần, Đường Vũ Lân có thể thấy rõ ràng, Mỗi một chiếc răng to lớn màu trắng ngà của nó e rằng đều có chiều dài vài thước, cần hai người ôm mới hết được một vòng xung quanh. Bên trên hàm răng trắng ngà, có những miếng thịt màu đỏ rực như máu. Cái miệng nó càng lúc càng há to. Đường Vũ Lân thậm chí cảm thấy, nếu như cái miệng này vừa hạ xuống, đủ để nuốt chửng cả một tòa núi nhỏ vào bên trong.