Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Chương 553 : Bá Vương Long biến mất

Ngày đăng: 14:47 30/04/20


Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn



- --



Không xong rồi, áp lực quá to lớn! Đường Vũ Lân đã muốn nhấn nút thoát thân, chí ít còn có cơ hội này.



Nhưng vào lúc này, hắn lại ngơ ngác phát hiện, thân thể của chính mình đột nhiên không thể chuyển động. Từ trên người Bá Vương Long truyền đến một luồng năng lượng kỳ dị, tạo ra mối liên kết quỷ dị với Khí Huyết Nghịch Vận của hắn. Ở bên trong mối liên kết này, Đường Vũ Lân cứ như thể trúng phải Định Thân Thuật vậy, lơ lửng giữa không trung, không cách nào nhúc nhích lấy một chút. Nói cách khác, hắn đã không cách nào chủ động thoát ly khỏi Thăng Linh Đài.



Tại sao lại như vậy?



Thậm chí ngay cả âm thanh hắn cũng đều không phát ra được. Hắn chỉ có thể ngoác mồm thè lưỡi nhìn cái miệng rồng càng lúc càng lớn ở trước mặt mình.



Nếu như thật sự bị nó giết chết, vậy thì ít gì làm ơn xin nuốt “ực” một cái thôi nhé! Đường Vũ Lân thật sự không dám tưởng tượng, nếu như hàm răng to lớn như vậy “nhai kỹ” mình một thoáng, sẽ đem lại cảm thụ như thế nào?



Đúng lúc này, Bá Vương Long chuyển động. Cái đầu to lớn của nó bỗng nhiên chồm về phía trước, há to miệng.



Thôi xong, tèo rồi! Trong đầu Đường Vũ Lân trống rỗng.



Tiếp theo đó, hắn cũng cảm giác được có một nguồn sức mạnh truyền đến, bản thân cũng trong nháy mắt mất đi năng lực hô hấp.



"Vù!" Thân thể Đường Vũ Lân bay lên trời, toàn thân dính dính nhớp nhớp, khó chịu nói không nên lời. Nhưng quỷ dị chính là, hô hấp lại khôi phục, hơn nữa, cũng không có sự đau đớn xuất hiện.



Thân thể hắn khôi phục lại năng lực khống chế. Hắn vội vàng điều động hồn lực, thoáng chùng người xuống, giảm thiểu chấn động khi rơi.



Trong quá trình rơi xuống, hắn rõ ràng nhìn thấy, cái miệng Bá Vương Long đang khép lại, còn có một cái đầu lưỡi to lớn đang được thu hồi vào bên trong miệng.
Đường Vũ Lân quay đầu nhìn về phía Cổ Nguyệt ở xa xa. Cổ Nguyệt cũng đang nhìn hắn. Hắn vội vàng chạy đến bên cạnh nàng.



"Nàng có nhìn thấy gì không? Con Bá Vương Long này làm sao lại biến mất rồi? Nàng có biết là chuyện gì đã xảy ra sao? Nhưng mà ngay cả một chút biến hóa, ta đều không cảm giác được." Đường Vũ Lân nghi ngờ hỏi.



Cổ Nguyệt lắc đầu một cái, suy tư đáp: "Ta chẳng qua là cảm thấy, nó đang cam tâm tình nguyện dung hợp lại cùng ngươi. Cũng như là khế ước ban đầu giữa Hồn Linh và Hồn Sư do Truyền Linh Tháp sáng tạo, dựa vào sự tình nguyện giữa hai bên mà đạt thành. Khi đó, phải là song phương hoàn toàn tự nguyện! Mà hiện tại, chỉ cần mỗi một bên Hồn Sư chúng ta muốn, là có thể đạt được."



Đường Vũ Lân cười nói: "Sẽ không có khả năng nó biến thành Hồn Linh của ta rồi đi? Ta còn chưa tới cấp 40 đâu!"



Cổ Nguyệt cười cười, "Vậy cũng chưa biết chừng, ngược lại chúng ta cuối cùng cũng coi như là tránh khỏi trở thành đồ ăn cho nó. Có muốn nghỉ ngơi một lúc hay không?"



Đường Vũ Lân đặt mông ngồi bệch dưới đất, "Đương nhiên cần! Nàng không biết đâu, vừa nãy thực sự là hù chết ta rồi. Nó thực sự là rất đáng sợ, đơn thuần chỉ tiếng gầm của nó, chúng ta đều không chịu nổi, chớ nói chi là va chạm chính diện. Chúng ta trước tiên cứ thư thả đã! Hơn nữa ta phỏng đoán, vừa nãy nó liên tiếp gào thét như vậy, chung quanh đây cũng sẽ không có bất kỳ Hồn Thú nào không có mắt dám tập hợp lại đây."



"Lại nói, sự quản lý của Truyền Linh Tháp bên nàng có vấn đề! Đây mới là trung cấp Thăng Linh Đài, làm sao lại..."



Đường Vũ Lân vừa mới nói tới chỗ này, đột nhiên, cảm giác trời đất quay cuồng truyền đến, toàn bộ không gian chung quanh trở nên vặn vẹo. Cổ Nguyệt cũng giống như vậy. Hai người vừa mới toát ra vẻ khiếp sợ, một cái chớp mắt tiếp theo, mắt đã tối sầm lại, tạm thời mất đi tri giác.



Quá trình này tựa hồ rất ngắn ngủi. Thời điểm bọn họ một lần nữa mở hai mắt ra, thình lình phát hiện, bọn họ đã ở địa phương tiến vào Thăng Linh Đài của Truyền Linh Tháp. Khoang cửa mở ra, Cổ Nguyệt đang từ bên trong bò ra ngoài.



Bị truyền tống trở về?



Đường Vũ Lân vươn mình ngồi dậy, sau đó liền sợ hết hồn, bởi vì ở đây đã đứng đầy người. Một vị dẫn đầu, chính là lão sư của Cổ Nguyệt, Phó tháp chủ Truyền Linh Tháp có phong hào Thiên Phượng Đấu La, Lãnh Diêu Thù.



Lúc Đường Vũ Lân ngồi dậy, ánh mắt của tất cả mọi người đều đang tập trung ở trên người hắn. Lãnh Diêu Thù ánh mắt sáng quắc nhìn hắn, "Chớ sốt sắng, chỉ là Thăng Linh Đài xảy ra một ít chuyện bất ngờ, chúng ta cần tiến hành điều tra một thoáng. Đến đây đi, hai người các ngươi đều đi theo ta!"