Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 113 : Thất Phu Vô Tội, Hữu Võ Kỳ Tội

Ngày đăng: 19:28 20/04/20


Thấy Trình Sơn Minh không lao theo, Vương Siêu thầm thở phào một hơi. Toàn thân hắn bất chợt mềm nhũn, gân cốt như nước triều rút trơ cát sỏi, cơ thể rão ra không vận nổi một chút khí lực.



Chân phải Vương Siêu chống dưới mặt đất, chân trái hơi kiễng lên, khẽ cử động, vẻ như đang hành khí đả thông huyết mạch.



Hẳn đó là vì một chưởng ám kình phản kích từ ngực Trình Sơn Minh đã đâm rách thần kinh mạch tượng ở bàn chân, khiến cả chân trái tê dại.



Chiêu Phi Mã Đạp Yến vừa rồi, cước thứ hai Vương Siêu mượn lực cánh tay đối phương đằng không vọt lên, vừa khéo đạp trúng ngực Trình Sơn Minh. Nếu là cao thủ bình thường, bị một cước như thế có thể lập tức nát cả lồng ngực lẫn nội tạng, cầm chắc mất mạng. Nhưng công phu Bát Quái của Trình Sơn Minh đã đạt đến hóa cảnh, trên dưới toàn thân chỗ nào cũng dày đặc ám kình, cương nhu đan xen, hễ gặp nguy hiểm sẽ tự động bột phát ra hộ thể mà không cần thông qua ý thức từ đại não.



Tuy nhiên, một cao thủ võ công dù ám kình toàn thân cao đến đâu, khi bất ngờ gặp nguy hiểm có thể chớp mắt chấn gãy một cây gậy trong tay người thường, song vẫn không thể trụ được trước một chiêu vào yếu huyệt của đối thủ lợi hại.



Dù là Dương Lộ Thiền hay Đổng Hải Xuyên tái sinh, cũng không thể dựa vào ám kình trên người mà đứng yên chịu đựng quyền cước của một võ thuật đại sư mà sau đó còn vô sự. Có điều Trình Sơn Minh lúc đó không đứng yên mà đã vận cơ và các khớp xương, nháy mắt thót ngực sâu vào trong một thốn, minh kình ám kình đồng thời thi triển, sức mạnh từ tâm lực, cơ bắp, xương cốt hòa quyện vào một, nhất loạt phản kích, phóng ra ám kình đả thương bàn chân trái Vương Siêu.



Vì giày của hai người đều đã nát vụn trước đó, bàn chân trần của Vương Siêu phải chịu thiệt thòi cũng là chuyện dễ hiểu.



Trận đấu từ lúc bắt đầu đến khi đó vẫn chưa đầy 10 phút, song hung hiểm muôn phần, sinh tử đan xen, khiến hầu hết khán giả trong phòng hồi hộp đến ngừng thở.



Sát na cuối cùng, vốn dĩ Vương Siêu có thể đá nát xương cổ họng Trình Sơn Minh, song hắn lại bất ngờ thu lực, chuyển cương thành nhu, mượn đà lao tới nhảy ngược trở ra. Nhìn bề ngoài, dường như Vương Siêu đã cố ý nương tay không lấy tính mạng đối phương, kỳ thực đó chỉ là một nửa nguyên nhân. Nửa nguyên nhân khác chính là đòn phản kích của Trình Sơn Minh thật hết sức đáng sợ, một chưởng khủng khiếp nhằm vào giữa đầu gối hắn. Dù Vương Siêu có thể lấy mạng vị Bát Quái đại sư này, song cẳng chân của hắn chắc chắn sẽ nát vụn.



Trúng phải một vết thương như thế, vào bất kỳ bệnh viện nào cũng đừng mong chữa khỏi, cùng lắm chỉ có thể thay cẳng chân giả vào mà thôi. Vậy thì sau này hắn cũng nên quên họ Vương của mình đi mà vui vẻ trở thành Thiết Quải Lý thời hiện đại rồi!
"Lão già này điên rồi? Nhưng Trần Ngãi Dương còn đang bị thương tháng sau chưa chắc đã khỏi, bảo luật sư lúc thương thảo hợp đồng tranh thủ thêm vài hôm là được!" Thân Hồng tính toán nhanh như chớp, đoạn vung tay lệnh cho thuộc hạ: "Các người gọi luật sư của chúng ta, soạn thảo hợp đồng chính thức với Tập đoàn Trần thị!"



*************



Vừa ra khỏi đại sảnh, Thân Hồng lập tức căn dặn thủ hạ: "Các người thấy rõ Trình Sơn Minh rồi chứ? Mấy ngày này phải không rời mắt khỏi lão, nhất cử nhất động báo lại cho ta!"



"Phó Hội trưởng, họ Trình đã về khách sạn thay quần áo. Hợp đồng cho tháng sau ấy, ngài có cần thương lượng với các lão gia khác không? Tôi cảm thấy con cáo già Trần Lập Ba có quỷ kế gì đó!" Một tâm phúc bước lên trước, nói.



"Hôm nay ta đúng là lâm vào thế cưỡi hổ khó xuống! Trước mặt bao nhiêu nhân vật tiếng tăm thêm cả Lý Hiển Dương, nếu tỏ ra yếu thế dù chỉ là một chút thì ngày mai thiên hạ sẽ tha hồ tung tin, khi ấy ta càng khó hơn, uy tín trong Thương hội cũng sẽ bị ảnh hưởng. Nhưng cũng chính chuyện đấu võ đó, tên Trần Ngãi Dương tháng sau chưa chắc đã khỏi được, đáng ngại là gã thanh niên đấu với Trình Sơn Minh hôm nay! Không biết Trần thị kiếm đâu ra quyền sư lợi hại như vậy? Rõ ràng hắn không phải người của Trần thị, các ngươi hãy điều tra cho rõ, nếu tên đó không có danh thế gì thì ngày mai tìm cơ hội loại hắn đi!" Trên mặt Thân Hồng lộ rõ hung quang.



"Về phần lão Trình, đúng là đánh đấm rất khá, lại dám một mình vạn dặm xa xôi đến đất khách báo thù. Công phu thì lợi hại song đầu óc chưa ổn, chúng ta không được để hắn trở về, nhất định phải thu phục biến hắn thành người của ta, cần dùng biện pháp mạnh cũng cũng phải dùng!"



Trương Quang Minh là quyền sư Hoa Hưng Hội mời đến đầu võ, bị Trần Ngãi Dương đánh chết. Trình Sơn Minh ở tận Canada, nghe được tin này đã vượt mấy ngàn dặm hỏi rõ tình hình Hoa Hưng Hội trước, rồi lập tức khiêu chiến Trần Ngãi Dương, Hoa Hưng Hội tất nhiên không lý do gì để không ủng hộ lão, nhưng lão cũng không chịu ràng buộc bởi Hoa Hưng Hội.



Tuy nhiên lúc này Thân Hồng đã nảy ra suy nghĩ khác, muốn dùng thủ đoạn giữ Trình Sơn Minh ở lại.



"Gã Trình Sơn Minh kia gặp nguy rồi!" Đúng lúc ấy Trần Ngãi Dương cũng bất ngờ nói với Vương Siêu.