Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 279 : Lỗ tai lợn và động cơ vĩnh cửu

Ngày đăng: 19:29 20/04/20


"Vương Siêu trở nên mạnh như vậy từ lúc nào? Khi đó lúc ở Lao Sơn nhìn thấy hắn, võ công cũng chỉ mạnh hơn so với ta một cấp bậc. nhưng là bây giờ..."



Bên trong ngục giam, hai vị võ thuật gia Vương Siêu cùng Ba Lập Minh ở vào đỉnh cao chân chính kia hướng nhau uống rượu. chuẩn bị đánh một trận vui vẻ thoa thích, mà Liêu Tuấn Hoa ở phía ngoài lúc này cũng còn giữ không được phong độ thân ở vị trí cao ưu nhã ung dung. con mắt lồi lên to giống như con ếch.



Ba Lập Minh được một người bằng hữu giới thiệu biết qua. Lấy địa vị của hắn, xã giao rộng khắp. một ít bang hữu giới thiệu cho hắn những kỳ nhân dị sĩ vốn cũng không có gì đáng nói.



Có điều hắn vốn không tin một tù nhân công phu lợi hại như vậy. Thế nhưng ngẫu nhiên gặp mặt Ba Lập Minh một chút thời gian ý nghĩ này tan biến. Hắn đã cùng Ba Lập Minh thử giao thủ qua. hai người bàn luận. Công phu Hóa Kình của hắn lại bị Ba Lập Minh dùng một cái khuỷu tay đánh cho ong ong cái lỗ tai.



Cưởng giả lợi ịa như vậy Liêu Tuấn Hoa cho dù là trong ngoài nước chưa từng có gặp qua.



Cơ hồ là cùng vào lúc giúp đỡ Ba Lập Minh, Liêu Tuấn Hoa lập tức liền nổi lên tâm tư, một người đại cao thủ như vậy không vì hắn mà làm việc thật sự quá lãng phí. Các đời triều đại bao nhiêu tuyệt đỉnh mai một tại trong trần thế, điều này chính gọi là "Thiên lý mà thưởng có. mà Bá Nhạc không thưởng có". Phát hiện Ba Lập Minh, Liêu Tuấn Hoa tự cho mình là Bá Nhạc, lập tức tìm cách đem hắn ra.



Thế nhưng Ba Lập Minh lại không đồng ý, nói bên trong ngục giam rất khá, xã hội bên ngoài đã biến chất nên không muốn đi ra ngoài. Trừ phi ngươi có thể tìm được quyền sư tiếp được mười quyền của ta thì ta mới đi ra ngoài với ngươi. Nếu không thì sẽ sống quãng đời còn lại bên trong ngục giam.



Đối với Ba Lập Minh, Liêu Tuấn Hoa không có biện pháp. Mạnh mẽ đem ra lại sợ không khống chế được người này.



Dù sao Ba Lập Minh không phải búp bê nhào mà là mẫu người hung ác phá phách cướp bóc. bè phái tạo phản năm đó. Hơn nữa sự điên cuồng của người này Liêu Tuấn Hoa cũng hiểu thật sâu. vạn nhất bị đem ra lại cổ động giai cấp vô sản đại cách mạng. lấy một thân công phu võ nghệ cao cưởng này sẽ tạo thành nhiều phiền phức.



Cho nên nếu Ba Lập Minh không tự nguyện ý Liêu Tuấn Hoa cũng không thể đem hắn ra. Có điều. đối với võ công của thủ lĩnh Hồng Vệ Binh phe tạo phản năm đó. sư phụ của Liêu Tuấn Hoa - nguyên lão của Hồng Môn nước Mỹ Chu Hồng Trí cho rằng: "Võ công người này chỉ sợ thiên hạ đệ nhất".



Dù sao võ công thành tựu cùng Lý Thư Văn như nhau, kỳ thực cùng cảnh giới cao nhất thì ngoài thể lực ra hầu như không có gì khác. Năm đó, Lý Thư Văn, Tôn Lộc Đưởng, Lý Cảnh Lâm đều là cao thủ cùng một đẳng cấp. Song phương tại quán võ thuật truyền thống Trung Quốc giao thủ luận bàn qua nhưng không có truyền ra tin đồn ai lợi hại hơn, ai kém hơn.



Cho nên trong dự liệu của Liêu Tuấn Hoa.Vương Siêu căn bản không phải đối thủ của Ba Lập Minh. Có thể tiếp được mười quyền của Vua đấu võ này đã là tột cùng.



Thế nhưng bây giờ, biểu hiện của Vương Siêu đã ra ngoài dự liệu của hắn, hai đại cao thủ trong nháy mắt giao thủ, Vương Siêu biểu hiện ra công phu thâm sâu không thấy đáy khiến cho Ba Lập Minh đành phải chịu hạ phong.



"Liêu bộ trưởng, đây là số mệnh của ngươi tới rồi. Kỳ nhân dị sĩ đều quay chung quanh ngươi. Vương Siêu kia, càng chính là một nhân vật khó lường, nếu như ngài cùng hắn tiếp cận dài dài, lây nhiễm khí chất vương giả trên người hắn như vậy nhất định sẽ thăng chức rất nhanh, có khi nhòm ngó đỉnh giang sơn cũng không cũng biết được!" Ngô Tuyền Nam nhìn Vương Siêu cùng Ba Lập Minh cùng uống rượu, nói với Liêu Tuấn Hoa một câu.



"Khí vận cái gì, vương giả khí cái gì? Ngô sư phụ, các lãnh đạo khác đều mê tín, ta là người luyện võ nên không tin chuyện này" Liêu Tuấn Hoa nghe Ngô Tuyền Nam nói, trên người run run. Cái gì dòm ngó đỉnh giang sơn, tuy rang hắn là Thái Tử đảng. Nhưng đối với vị trí người lãnh đạo quốc gia còn chưa có nghĩ tới.



Bây giờ tuy rằng là xã hội hiện đại bài trừ phong kiến mê tín, nhưng hầu như hết thảy quan lớn lại mê tín đến kịch liệt, mời người xem tướng, xem phong thủy, bí mật bái Bồ Tát. cầu Phật Tổ phù hộ thăng quan. Sự thịnh vượng của Thiếu Lâm Tự tại trong dân thường là bời vì võ công. Thế nhưng một số nhân vật cao tầng xã hội cũng tin rằng Bồ Tát Phật Tổ của Thiếu Lâm linh nghiệm.



Đây là một bí mật công khai.



"Số mệnh vừa nói, chính là khí chất cùng lộc mệnh của ngươi, bên trong gia thế cũng không có. Liêu bộ trưởng, ngài có lộc mệnh tốt nhưng thứ lỗi cho ta nói thật, khí chất của ngài còn kém một chút. Lão Tưởng năm đó vì sao không có được thiên hạ? Cơ sở của hắn không hùng hậu chăng? Tám trăm vạn quốc quân! Nhưng vẫn bị đánh cho hoa rơi nước chảy như thưởng. Đó là vì sao, chính là khí chất kém, không có khí vương giả!" Ngô Tuyền Nam lúc này nói, ngón tay nam bắt thành kiếm quyết không ngừng bấm động. một điểm đều không giống như là võ thuật gia mà như đạo sĩ giang hồ lừa gạt quan to quý nhân.



"Chi có điều ngài bây giờ gặp may mắn, kỳ nhân dị sĩ đều bắt đầu quay chung quanh bên cạnh, lãnh đạo Quốc Cộng lưỡng đảng năm đó có người nào bên người không có kỳ nhân dị sĩ? Tông đạo Cương Từ Bản Thiện đạo trưởng của Võ Đang năm đó cũng cùng ra sức khởi nghĩa..."



Ngay lúc này! Ầm! Một tiếng nổ phá vỡ hành vi của tà đạo của Ngô Tuyền Nam, vốn là hắn đang dùng tư tưởng phong kiến mê tín cặn bã ăn mòn quan viên cao tầng quốc gia.



Hóa ra là Ba Lập Minh uống rượu trong cái bình thủy tinh, ăn một con rắn hổ mang. Cái bình nắm trong tay hướng dưới đất đập một cái, vung song chưởng hoạt động gân cốt, toàn thân đổ về phía trước đi nhanh, lúc giẫm chận tại chỗ, cơ bắp toàn thân hắn theo cước hướng về phía trước, liên tiếp đánh tung ra, y phục vải bạt rắn chắc giống như bị vô số ngọn roi quất kịch liệt. Đâv là hắn nổi máu phá hoại. động tác khiến cảm giác say tỏa đến huyết quản toàn thân.



Mà lúc này Vương Siêu đứng lăng lặng chờ đợi Ba Lập Minh. Nhìn hắn quăng cái bình thủy tinh, động tác giẫm chân tung tán cảm giác say, biết bá chủ ngục giam này đã chuẩn bị tốt rồi.



Hắn không nói nhiều, không khách sáo trực tiếp áp tới một bước rất nhanh, lấy cột sống lớn làm cung, lấy thắt lưng làm dây cung, lấy chân trái làm mũi tên. Soạt! Cả người bắn tung ra. Cự chưởng hướng thẳng đẩy về phía trước, đánh về phía mặt của Ba Lập Minh. Lâm!



Một thức "Nghìn Cân Chàng Áp" trong "Đại Suất Bi Thủ" đánh thẳng ra.
Phanh! Thiên Luân Quyền cùng Phiên Thiên Án cứng rắn đập cùng một chỗ. cả người Ba Lập Minh bay vào trên cửa sắt lớn ngục giam. người tới ngoài cửa liền há mồm phun ra một cái răng cửa, kèm theo rất nhiều máu tươi.



Máu tươi này không phải là máu trong nội tạng mà thuần túy của hàm răng bị chấn động rụng ra.



Quyền pháp của Vương Siêu thật sự là quá cương mãnh, kế hoạch của hắn sai lầm hấp tấp liều mạng bị chấn động đến xương tủy, khiến răng rụng ra.



Vốn là sau khi hắn liên tục tiếp hơn mười quyền, xương tủy rung động kịch liệt, rốt cục lan đến gần lợi khiến cho răng thoát ly lợi.



Phàm là một người đà từng bị đánh đèn rung động cốt tủy, lợi nhất định sẽ tê dại. Đây là điều thường thức sinh lý.



Có điều là võ công luyện đến trình độ như hắn, căn bản không là gì. Chi cần một tháng thời gian, lại sẽ phát triển răng mới. Tới lúc lão niên còn có thẻ tái sinh răng rụng. tóc bạc biến đen, này là thân thể đặc biệt cường tráng ở đại cao thủ Bảo Đan.



Bời vì dạng cao thủ này xương tủy cường đại không gì sánh được, xương tủy tạo máu, máu lúc nào cũng luôn mới mẻ. Có năng lực tái sinh khôi phục cường đại.



Mắt thấy Vương Siêu truy đánh qua. Ba Lập Minh hít mạnh một hơi, hai chân đá liên hoàn, cửa sắt lớn dưới chân bị đá lên chộp vào trong tay, hướng Vương Siêu đánh thẳng qua!



Cái cửa sắt lớn này là thép to bằng ngón tay cái đúc thành, bị hắn vung mạnh đánh thẳng thật giống như là một chiếc đầu tàu. Thế nhưng hai mắt Vương Siêu trợn tròn như thiên thần trợn mắt, hét lớn một tiếng, hai tay nắm cửa sắt phía trước nhân tiện xé một cái.



Băng băng băng! Cửa sắt bị xẻ thành hai nửa.



Sai khi Vương Siêu xé cửa sắt thì một tay gác ở phía trước, một tay dán tại bên hông. Bán Bộ cấp bách xông ra. Đạp đạp đạp! Liên tục ba Bán Bộ vọt tới trước mặt Ba Lập Minh, lấy Băng Quyền tiến công tiêu phúc!



Bán Bộ Băng Quyền!



Lúc này Vương Siêu thi triển ra Bán Bộ Băng Quyền, cho dù là lào gia tử Quách Vân Thâm tái thế, cũng khẳng định sẽ lớn tiếng than thở! Bời vì mỗi Bán Bộ hắn đều đạp nhanh ổn định, băng băng xông tới làm khối xi măng trên mặt đất bay loạn, giống như đạn pháo đánh hướng Ba Lập Minh.



Quả thực chính là một cái xe tăng hạng nặng hình người!



Vào lúc này Ba Lập Minh rốt cuộc hiển hiện thực lực cường đại của cao thủ sánh ngang Lý Thư Văn! Xoát! Toàn thân vận khí, y phục bị cơ thể bị phá tan, lại có thể mặc cho cước của Vương Siêu vảy khối xi măng đập vào người mà không chút sứt mẻ!



Một khối xi măng lớn nện ở trên mặt hắn, bị va đến nát bấy nhưng trên mặt hắn chỉ có bụi, da không rách chút nào, vẫn là màu đen tím xanh!



Đối mặt với Bán Bộ Băng Quyền của Vương Siêu, hai tay hắn biến hóa thủ ấn đặt tại trước bụng, thân thể hướng về phía trước vọt lên, tạo thành hìnhn ốc cứng rắn va chạm qua!



Đây là "Tam Muội Quyền" trong Kim Cương Luân Quyền.



Hai người va chạm, cửa sắt bị đạp đến giống như bùn biến hình bóp méo.



"Dừng! Quyền thuật của ngươi đã tới cảnh giới Bất Phôi. Đánh tiếp nữa. Thể lực của ta không bằng ngươi!"



Dưới sự liều mạng, Ba Lập Minh thối lui đến giữa sân nhỏ, Vương Siêu cũng tựa ở trên tường. Đã đem một khối tưởng khoét đến một lỗ lớn. Gạch đá bay tán loạn đầy bụi đất nhưng không lấn át được khí chất quyền thế bễ nghễ thiên hạ của hắn.



Đúng lúc này Ba Lập Minh quăng ra miễn chiến bài.



"Phải thừa nhận công phu võ thuật truyền thống Trung Quốc của ngươi, đã là đỉnh cao của thời đại này!" Ba Lập Minh mở mắt. buông lỏng hai cái tai.