Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 298 : Long Xà Thương Đấu Với Âm Phù Thương (2)

Ngày đăng: 19:29 20/04/20


Lúc Vương Siêu đến nơi đóng quân của quan vương bài bộ đội số 3 Lợi Kiểm đã đỏ đèn, quy mô xây dựng cũng như trường học Tây Nam dã chiến, củng không có cho đặc biệt gì. đặc thù duy nhất chính là trên Thao trường xi măng không lồ bằng phẳng, quân nhân chiến sĩ ăn mặc quan phục màu tối lẻ tẻ tản bộ. Cũng không giống bầu không khí khân trương, sôi nổi của quân giáo đã chiến, trái lại mười phần bình tĩnh.



Lúc xe tiến vào doanh trại, ngoại trừ một lề bên ngoài trạm gác thi không ai chú ý. Biểu hiện một bầu không khí yên lặng.



"Chiến sì nơi này, quà nhiên cường hãn. lặng im thâm trầm, giống như cái bóng. cùng bầu không khí lò luyện lửa nóng của bộ đội khác nhau rất lớn, hiển nhiên là lão binh kinh nghiệm thâm trầm. Tố chất chính thể này của bọn còn cao hơn chiến sĩ đứng đầu của Nam Dương Đường Môn.



Vương Siêu ở trên xe, tùy ý quan sát liền phát hiện rất nhiều chi tiết.



Một chiến sĩ chân chính, hiểu được bất luận vào lúc nào cũng không lãng phí thể lực cùng tinh thần, trầm mặc ít lời như giống binh lính bình thường, tụ tập hùng hổ ngất trời.



Kỳ thực đạo lý của phương diện võ thuật, cũng có thể đem rèn luyện phản ứng hàng ngày của bộ đội.



Người vừa luyện công phu minh kình, phải đem gân cốt hoạt động khai thông, di chuyển nhiều. bộ đội Tham gia quân ngũ tầm thường bò lăn bò toài, ba năm năm năm tinh lực của binh sĩ liền xuất ra hết. Xuất ngũ trở về toàn thân đều là vết thương cũ.



Tu luyện võ công, sau khi người rèn đúc đến trình độ nhất định sẽ luyện công phu lặng im, nhiều lời mất chí khí, động nhiều trí óc hao tổn tinh thần. Đem tinh khí thần dự trữ lại, càng tích càng hùng hậu thỉ thể lực càng tăng trưởng.



Vương Siêu bây giờ rèn đúc Long Xà bộ đội, cũng là chú trọng công phu điều dưỡng, kết quả mới nửa năm qua. Thể lực binh sĩ đều tăng trường gấp đôi! Tinh lực tích góp tràn đầy, nhìn qua mỗi người đều có thể tay không đánh chết cọp!



"Vừa mới là thời gian cơm tối xong bên trong bộ đội. Các chiến sĩ đều phải nghi ngơi. Kinh động bọn họ cũng không tốt, chúng ta trực tiếp đi tìm huấn luyện viên Lưu Mộc Bạch đi. Lúc này có thể hắn cùng mấy chiến hữu ở cùng một chỗ nói chuyện phiếm. Đây là thói quen, sau khi chuyện phiếm thì đi ngủ. Nếu như Lưu huấn luyện viên ngủ rồi. trừ phi là mệnh lệnh của Quân ủy, bằng không sấm đánh cũng không tỉnh lại" Tiểu Trương nói.



"Bộ đội các ngươi ngày cọ sát tối liền đi ngủ? Làm biếng như thế? Đảy chính là vương bài sao? Ta phỏng vấn qua rất nhiều bộ đội, đôi khi bọn họ đêm khuya vẫn huấn luyện bình thường" Chu Giai ngạc nhiên nói: "Nếu như cấp trên cho phép. Ta thật muốn làm một phóng sự về bộ đội các ngươi".



"Đó là không thể. Chủng bộ đội này làm sao có thể đưa ra ánh sáng" Hàm răng của Vương Siêu va chạm một cái, phát sinh thanh âm giống như kim thiết vang lên, giống như ở trong lòng nhai nuốt: "Cổ nhân nói, dưỡng quân ngàn ngày dùng một lúc. Mà không nói luyện binh ngàn ngày. Cái chữ dưỡng này cũng đã được vận dụng rất tốt".



"Có điều là Chu Giai. Cô có ông cậu là lãnh đạo của quân đoàn 3. Sao như chưa từng tới qua Lợi Kiểm bộ đội nà?" Vương Siêu đột nhiên kỳ quái hỏi.




Nam nhân này mặc quần áo vải bạt màu tối, vóc người không to lớn nhưng khuôn mặt rất to rộng. thật giống như là một sa mạc mênh mông chỉ có gió cát nhưng thân hình phát ra khí chất giống như một tia nhu hòa làm dịu đi sa mạc mênh mông này. Cằm không có chút râu mép.



"Đông Hải Xuyên khuôn mặt hào phóng, miệng trắng không râu" Vương Siêu nghĩ tới ghi chép trong quyền phổ vè Bát Quái Chưởng của Đông Hải Xuyên.



"Ngươi chính là Ba Lập Minh? Mười giây thời gian cõng theo một người, từ tầng bảy đến tầng ba mươi hai. quả nhiên là cao thủ trong cao thủ! có điều sao lại tuổi còn trẻ như thế?" Còn không chờ Vương Siêu lên tiếng nam nhân này đã mở miệng, xoay người trong tay cẩm một cây thương đen dài, lưng hướng phía dưới lầu.



"Thính lực thật tốt!" Vương Siêu cười cười, hắn đoán Liêu Tuấn Hoa là có ý nói đem Ba Lập Minh đưa ra khôi ngục giam, cùng Lưu huấn luyện viên này tỷ thí. Nên hiện bị đối phương hiếu lầm.



Nhất cử nhất động của mình lên lầu đều bị hắn cảm giác ra.



Tai thính tới trình độ như vây! Thì quân nhân trước mắt này, khẳng định chính là huấn luyện viên Lưu Mộc Bạch của bộ đội "Lợi Kiểm" mà Tiểu Trương đã nói.



Chi có người có công phu khí chất như vậy, mới đánh bại cao thủ nhất lưu Vĩnh Tiểu Long của Thiếu Lâm.



"Lưu huấn luyện viên, hóa ra các ngươi luyện công ở trên sân thượng. Vị này chính là thiếu Tướng Vương Siêu huấn luyện viên của Lão Nha, là Liêu thủ trưởng bảo hắn tới tham quan giao lưu" Tiểu Trương vội vã giới thiệu.



"Vương Siêu?"



Con mắt Lưu Mộc Bạch đột nhiên trở nên sắc bén. Cách xa nhau hơn hai mươi mét, Vương Siêu cũng thoáng cái cảm giác được sự thích thú sâu sắc ở trong đó.



Cùng lúc đó mấy người chiến sĩ luyện thương cũng nhảy xuống bậc thang, hưng phấn chăm chú nhìn Vương Siêu.



"Xem ra trong tam đại vương bài vốn không phục lẫn nhau". Ngành nào cũng đều có sự cạnh tranh, bộ đội càng là như vậy.