Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 387 : Linh Nhi và "Việt nữ kiếm"

Ngày đăng: 19:30 20/04/20


Cứ như vậy, Hoắc Linh Nhu ngồi xếp bằng, hai bàn chân hướng lên trời, dùng Tâm Ấn Trang hô hấp vận khí lưu thông máu. Hai chân nàng để trần, da trắng nõn, nếp nhăn rất ít, có một loại cảm giác trong suốt, nhất là mười ngón chân, rất ngay ngắn, lớn nhỏ đều đều, móng chân giống như một miếng ngọc mỏng bao trùm lên da ngón chân.



Hơn nữa đầu ngón chân cũng trơn nhẵn, không có một chút cảm giác chai sạn, thô ráp bởi do luyện công mang đến.



Tóm lại, đôi chân này nếu để người ta thấy được, nhất định sẽ có ý nghĩ kì quái, hận không được đi tới hôn hít vuốt ve một phen.



Bất quá nếu như bây giờ có một tay huấn luyện vệ sĩ cao minh nhìn thấy, sẽ phát hiện ra toàn bộ hô hấp của Hoắc Linh Nhu vô cùng kỳ quái.



Mỗi đợt hô hấp của nàng, phần bụng dưới hơi phồng lên, đồng thời vòng eo nhẹ nhàng vặn vẹo, động tác này khiến cho một hơi hô hấp ở phần bụng dưới khẽ xoay tròn, toàn bộ hô hấp đến bụng, sau đó vặn eo lắc hông, khiến cho phương pháp hô hấp xoay tròn ở bụng, trong Bát Quái Chưởng của Thái Cực Quyền, Hình Ý Quyền đều có, gọi là "Chuyển Đan".



Thế nhưng, bên trong loại hô hấp này, nàng lại còn xuất ra rất nhiều động tác, trong đó xuất ra đột ngột nhất chính là hai lòng bàn chân của nàng, hai bàn tay đặt trên đầu gối hướng lên trời, cũng theo hô hấp hết phồng lên rồi xẹp xuống, tựa như nhịp quả tim đập.



Hơn nữa ngay trên đỉnh đầu của nàng, cũng hạ thấp xuống như vậy, chẳng khác nào quả tim đang đập!



Loại cảnh tượng này, làm người ta nhìn qua, giống như là Hoắc Linh Nhi xuất ra đến năm quả tim!



Hai lòng bàn tay, hai lòng bàn chân, đỉnh đầu cũng có một trái tim, theo nhịp hô hấp nẩy lên.



Vì vậy, hô hấp của nàng khi ấy lập tức thông khí toàn thân, lên tới đỉnh đầu, xuống dưới tới lòng bàn chân, sang bên tới lòng bàn tay.



Loại phương pháp ngồi xếp bằng hô hấp ngũ tâm hướng thiên (5 trái tim hướng lên trời) này vô cùng tinh xảo. {phương pháp hô hấp ngũ tâm hướng thiên: cũng chính là Song bàn, chính là hai lòng bàn chân hướng lên trời, hau lòng bàn tay hướng lên trời, đỉnh đầu hướng lên trời. Trong Bách khoa toàn thư Thiếu Lâm võ học có nói, luyện đến ngũ tâm đều đập, giống trái tim người, không biết là có phải các hòa thượng viết sách thổi phồng - Tác giả}



Bất quá Hoắc Linh Nhi ngồi, tựa hồ hô hấp lúc đó đã giữ đủ kình, lúc ấy toàn thân khẽ đỏ lên, theo đó da dẻ nóng như lửa, lại không ra mồ hôi.



Tình huống như thế, giống như là kiểu thẹn thùng đỏ mặt. Chỉ bất quá, giờ đây Hoắc Linh Nhi là toàn thân thẹn thùng, toàn thân đều hiện ra một loại màu sắc của loại hoa hồng thắm.



Đột nhiên trong lúc đó, da dẻ toàn thân nàng đỏ đến độ giống như nhỏ giọt được xuống đất, đã đến mức cực hạn,."bá!". Nàng tung người nhảy lên, thân hình lắc mạnh, cước bộ nhảy về trước, như một mũi xẻng, thật giống như đá banh, mạnh mẽ xúc vào Duyên hống đại cầu trước mặt.



"Linh...." (tượng thanh tiếng chuông)
"Sư phụ ở Paris nước Pháp....." Trong điện thoại truyền đến tin tức của Vương Siêu.



Trái tim Hoắc Linh Nhi trong khoảng khắc đó đã bay qua thiên sơn vạn thủy đến Paris.



Lúc này, Vương Siêu đang bên trong Võ Đang kiếm thuật đàn tràng ở phố người Hoa, Paris nước Pháp.



Lần mở hội mấy ngày trước, đã bị thủ lĩnh GOD đột ngột xông vào phá rối. Bây giờ Vương Siêu chính là đang cùng với các Đại Lão và một vài bọn tay chân chủ chốt của những xã đoàn người Hoa đó thêm lần nữa mở hội.



Chứng kiến sự thần uy của Vương Siêu khi đại chiến với thủ lĩnh GOD, một vài đám tay chân trẻ tuổi chủ chốt ở đây đều kính ngưỡng đối với thân thủ thâm sâu thần hồ kỳ thần của Vương Siêu. Hơn nữa, mầy ngày qua, các Đại Lão của xã đoàn cũng nghe được tin tức bí mật Tổ chức ám sát GOD giải tán. Bọn họ cũng chẳng biết tình hình cụ thể, nhưng có thể nhìn ra được, mấy vị Đại Lão này đối với Đường Môn, Vương Siêu đều tràn đầy kính sợ.



Rất tự nhiên, tối thiểu sự uy nghiêm của Vương Siêu trong xã đoàn người Hoa nước Pháp đã tăng lên một bậc.



Một tiểu đội tinh anh liên minh giống như Tổ chức Hình cảnh quốc tế, được tổ chức bên trong xã đoàn người Hoa nước Pháp. trong đó thành viên chính là đám tay chân chủ chốt của các xã đoàn, một số "song hoa hồng côn"



"Quyền pháp các ngươi rất tốt, rất là tốt, có sát khí, có ngoan kình, lão Trình, ông cứ nói đi."



Đám người kia cần phải tổ chức, đương nhiên cần phải huấn luyện một chút kỷ luật, nếu không dù vũ lực có cao tới đâu, cũng sẽ tan bầy xẻ nghé. Vương Siêu gặp dịp Trình Sơn Minh ở đây, có thể coi như làm huấn luyện viên.



"Cái đó là dĩ nhiên, đang ngồi đây đều là những bang phái thực chiến chân chính ở nước Pháp, dùng chém giết để nổi danh." Trình Sơn Minh cũng rất hài lòng với đám người này.



"Hừ! Quyền pháp bọn chúng mà kêu là rất tốt sao? Lại còn có sát khí, có ngoan kình? Trong quân đoàn Tử Sắc của bọn ta ở châu Phi, loại nhân vật như thế này có ngàn vạn".



Đúng lúc đó, một âm thanh nhẹ nhàng vang lên, rất chua ngoa.



Âm thanh đó phát ra từ một thiếu niên ngồi bên cạnh Trình Sơn Minh. Thiếu niên này chính là phó tư lệnh quân đoàn Tử Sắc mà Đường Tử Trần mang tới - Vũ Văn.



Vương Siêu vừa nghe thấy lời này, chợt nhíu mày.