Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 411 : Ngạnh sấm (2)
Ngày đăng: 19:30 20/04/20
Vương Siêu cụp mí mắt xuống, giọng nói hờ hững bay bổng trong tiếng sóng dạt dào, có vẻ rất mờ ảo như ẩn như hiện, giống như là từ trên trời vọng xuống vậy.
Những lời nói này cũng hắn không cương ngạnh cũng không cao ngạo. Nhưng ý tứ biểu đạt bên trong rất rõ ràng: Ân oán lần này của hắn và Nghiêm Nguyên Nghi, như tên đã lên dây, không thể không bắn. Nghiêm Nguyên Nghi là cao thủ tuyệt đỉnh, không chịu mềm yếu, hắn là cao thủ đệ nhất thiên hạ, càng không chịu thỏa hiệp, đã nói là làm. Các vị cho rằng tôi đã phá hỏng uy vọng của Hồng môn, mặc dù tới giết tôi, nhưng tôi sẽ không đả thương các vị, chỉ tránh né mà đi thôi. Tôi đã muốn đi, trong thiên hạ không có bất kỳ một ai có thể cản được.
Tuy những lời nói này của hắn không hề cương nghạnh, cũng không có vẻ căng thẳng, nhưng cao thủ Hồng môn có mặt ở đây, chư hầu một phương đều cảm thấy khí chất uy nghiêm của vị cao thủ tuyệt đỉnh này.
"Từ lúc này Hồng môn và Vương Siêu thế bất lưỡng lập..."
Kỷ Phù Trần cũng không chịu thua, có điều cũng không động thủ ngay mà chỉ ném ra một câu nói mạnh mẽ đầy khí phách.
Câu nói này vừa được thốt ra, vẻ mặt của những người có mặt tại đây đều đột nhiên biến đổi, càng tăng thêm khí thế vô cùng. Một câu nói này của hắn đã triệt để biểu lộ rằng Hồng môn và Vương Siêu không còn bất kỳ khả năng có thể hợp tác nào, cũng chính là nói, lần này trên đại hội Võ đạo, Hồng môn tất sẽ dùng toàn lực để đối phó Vương Siêu, thậm chỉ là cả Đường môn.
"Hồng môn các vị là long đầu trong người Hoa ở hải ngoại, tất nhiên phải có sự uy nghiêm của mình, cái này cũng giống như tôi và Nghiêm Nguyên Nghi vậy. Song phương đều không có khả năng lui bước, chỉ lui một bước thôi, uy tín sẽ mất hết, Hồng môn các vị trong mấy trăm năm đối diện với sức mạnh của cả một Thanh triều mà còn chưa từng khuất phục, sáu bảy mươi năm trước phải đối diện với cả một nước Nhật Bản cũng chưa từng khuất phục, gần mấy chục năm, đối với sự ức hiếp của các chủng tộc da đen, da trắng trên toàn thế giới cũng chưa từng cúi đầu, hôm nay tất nhiên là không thể khuất phục với chỉ một mình cao thủ đệ nhất thiên hạ như tôi. Nếu muốn giết tôi, thì cứ dựa vào bản lĩnh mà ra tay đi. Tôi vẫn giữ câu đó, hôm nay sẽ không giết bất kỳ một ai trong số các vị, còn sau này, vậy thì mỗi người đành phải dựa vào bản sự của mình thôi."
Vương Siêu cũng biết, Hồng môn là đệ nhất bang, tuyệt đối sẽ không lui bước, tất nhiên sẽ toàn lực đối địch cùng mình. Chính bởi vì giữa mình và Nghiêm Nguyên Nghi hoàn toàn có thể hòa giải, hóa can qua thành bạch ngọc cho nên mới chịu đứng ra hòa giải, nhưng bởi vì người luyện võ đại thành, trước giờ luôn không sợ hãi bất kỳ điều gì, cho nên mới tạo thành cục diện như hiện giờ.
Bọn họ không phải là chính khách hay thay đổi, cũng không phải là thương nhân gian hoạt, càng không phải là văn nhân dối trá. Bọn họ là những người luyện võ cứng rẳn, một lời hứa đáng ngàn vàng, đã nói là làm, thà lấy trong thẳng chứ nhất định không cầu trong cong.
Người trong Hồng môn, cũng đều là người luyện võ, đúng như lời bình chính xác của Vương Siêu dành cho họ, mấy trăm năm trước, bọn họ đối đàu với chính quyền Thah triều, sức mạnh của cả một quốc gia mà vẫn không thỏa hiệp, sáu mươi năm trước, đối với sức mạnh của cả một nước Nhật Bản cũng không thỏa hiệp, gần mấy chục năm nay, đối với sự áp bức chủng tộc của thế giới Tây phương cũng chưa từng khuất phục, hôm nay tất nhiên là không thể bị hắn dọa ngã.
Đây là một lộ chiêu số phi thường hung mãnh trong Hồng quyền. Trước tiên tay cong như cái bừa, vận trảo như gió, khi tóm trúng thì lại móc một cái, xương cốt, da thịt của người ta lập tức đều nát hết, còn tay sau thì nắm lại, có băng quyền như ẩn như hiện. Bốc lên như gió, đẩy ra như sấm, móc như cái bừa, vừa phát động một cái là không khí quanh người liền bị thân thể cong lên chấn cho rền vang, giống như là đánh lên chuông vậy.
Còn Triêu Dương Thủ Lục THủ Dương thì thi triển ra toàn bộ tuyệt kỹ của mình, tay quơ xuống dưới, chân bước lên tục, giống như là đang liên tục thi triển "Lâu tất ảo bộ" trong Thái Cực quyền, nhưng lại không nhẹ nhàng thanh thoát như Thái Cực quyền mà lại vô cùng hung mãnh lăng lệ, mỗi lần quơ xuống dưới, đều phát ra thanh âm lăng lệ phá không giống như kiếm phong cắt kim loại vậy, thanh âm sắc bén đến nỗi khiến người ta nghe thấy mà da đầu tê dại.
Thủ pháp xuyên chuỗi này của hắn, chuyên tấn công vào thối bộ của địch nhân, hai tay giống như câu liêm thương cắt chân ngựa, bất kỳ ai nhìn thấy tư thế này, đều sẽ hoài nghi chân của bị liệu có bị cắt đứt hay không!
"Triêu dương thủ biến thân phòng thối!"
Loại thủ pháp này thoát thai ở chiến trường, dùng câu liêm thương cắt chân ngựa, dùng trong võ thuật thì thực sự là quá khủng bố. Thiên quân vạn mã của địch nhân xung sát tới, trong lúc rùn người xuống dùng câu thương cắt đứt chân ngựa, chân ngựa ở đây còn đứt huống chi là chân người?
Vương Siêu không phải là muốn chạy sao? Lục Thủ Dương chính là nhắm vào điểm này, đột nhiên thi triển ra sát thủ lăng lệ, cắt đứt chân Vương Siêu.
Ngoại trừ ba người ra, các cao thủ khác có mặt ở đây ai ai cũng thi triển ra các tuyệt nghệ của bản thân mình, tranh thủ thời gian lưu Vương Siêu lại đây!
Nói cách khác, một người ở trong tổng hội Hồng môn không tuân thủ quy củ, sau khi bắt người đánh người rồi giết chết người lại ung dung bỏ đi, điều này thực sự là sẽ gây tổn hại vô cùng to lớn đến uy vọng của Hồng môn.
Bảy tám vị cao thủ Hóa kình, hai vị cao thủ Đan kình, còn có rất nhiều cao thủ Ám kình đỉnh phong cùng nhau phát lực, đó là tình cảnh như thế nào?