Long Xà Diễn Nghĩa

Chương 469 : Sinh cơ, tử cơ?

Ngày đăng: 19:30 20/04/20


Tin tức cao thủ bí mật trong quân đội Nhật Bản, Xuyên Đảo Huyền dương bị bắt giữ trước tiên truyền tới tai Vương Siêu.



Sau khi Vương Siêu nhận được tin thì cũng bay nhanh từ Nhật Bản về nam Dương.



Giới võ thuật Nhật Bản bây giờ chỉ là một mảnh yên lặng, bị Vương Siêu đánh cho không thể ngẩng đầu lên, một loại tâm tình chán chường tràn ngập khắp giới võ thuật Nhật Bản.



Mặc dù Vương Siêu không thật sự hài lòng về chuyến đi này nhưng cũng đã quét sạch sinh lực của giới võ thuật Nhật Bản, coi như là hung hăng áp bức một chút tinh thần võ đạo của đối phương.



Trong hành trình phỏng vấn bảy ngày, có lợi nhất chính là bốn người trẻ tuổi đi theo hắn.



Sau khi vương Siêu trở về thì đôi nam nữ Lạc Tiểu manh, Vương Hồng Cát này cũng trở về nước, chuẩn bị tiêu hóa tinh thần trong chuyến đi này, trước khi bước vào đại hội võ thuật sẽ tiến đến một cảnh giới mới.



Mà Hoắc Linh nhi, đàm Văn Đôgn cũng như thế.



Hơn nữa Hoắc Linh Nhi đã từng học tập tại Nhật Bản ba năm, đối với văn hóa Nhật Bản hiểu rất rõ. Lần này giảng đạo quán, năm quán chủ lưu quán Không Thủ Đạo Nhật Bản huyết chiến đối với vương Siêu đã làm cho nàng có cảm xúc rất sâu.



Sau khi nàng trở về Nam Dươgn thì quyết định bế quan một thời gian, tiêu hóa dần những thứ đẫ thấy đã nghe và cả kinh nghiệm có được.



Đối với võ sĩ đạo Nhật Bản, đám võ thuật gia khẳng khái bi ca mặc dù có võ công thấp kém nhưng lại không hề để ý tới sống chết.



Đối với Vương Siêu mà nói thì gia Nạp Trì Cương Điền, Thuyền Việt Tam Cửu Tàng, Ngô Cơ chỉ là những nhân vật nhỏ, trong nháy mắt là có thể đánh cho tan nát, Nhưng so với thực lực của bọn Hoắc Linh Nhi thì chính là kình địch. Trong vòng bảy ngày ngắn ngủi, tinh thần này, khí thế này, lực lượng cường đại trước mặt như thiêu thân lao vào lửa để rồi bị dập tắt. Rồi từ trong đó phát triển ra.



"Ồ? Sau khi ta đi, lại có cao thủ Đan Đạo tới đây đánh lén tổng bộ Đường Môn chúng ta sao? Hay là cao thủ Nhật Bản Y Hạ nguyên? Khôgn phải? Hay là người khác? Như vậy thì kỳ quái thật, đưa ta đi xem một chút, xem thử rốt cục là ai? Người Nhật Bản còn có cao thủ như vậy thì thật sự là nghĩ không ra".



Tạ lỵ báo cáo với hắn chuyện vị tuyệt đỉnh cao thủ Xuyên Đảo Huyền Dươgn tới đánh lén ám sát nàng khiến cho Vương Siêu vô cùng sửng sốt.



Cao thủ Đan Kình quả là rất đáng sợ.



"Bây giờ hắn đang bị nhốt trong địa lao, ta đẫn Siêu ca đi gặp hắn". Tạ Lỵ điều chỉnh tâm tình của mình một chút, hoàn toàn khu trừ tia sợ hãi ngày hôm qua ra khỏi đầu, thái độ khôi phục lại sự bình tĩnh.



"Tốt, ta cũng muốn nhìn người này một chút".




Bị thanh âm ba động kích thích, đột nhiên tỏng lúc đó Huyền Dương cảm giác được xương tủy của mình hình như động đậy, tựa hồ trái tim đang ngừng đập đột nhiên bị điện kích một cái đã đập trở lại. Loại cảm giác này trôi qua rất nhanh nhưng lại hết sức rõ ràng.



"Xương tủy của ngươi cũng không bị phá hư, lần này ta lĩnh ngộ trong tẩy tủy kinh xuất ra một ít chân ngôn chấn động, có hiệu qua chút nào không? Ta cho ngươi thời gian để suy nghĩ, ngươi nếu đem tất cả tâm đắc kinh nghiệm luyện quyền và kinh nghiệm nhân sinh giao ra thì ta sẽ giúp ngươi tẩy tủy, cho ngươi từ từ khôi phục. Sau đó lại cùng ngươi giao thủ, đến lúc đó ngươi có chết hay không thì phải nhìn vào số mệnh của ngươi".



Vương Siêu nói xong thì xoay người rời đi.



Kinh nghiệm nhân sinh của một coa thủ Đan Kình thì còn đắt tiền hơn những bảo vật xa hoa nhất, so với võ công thì còn quý giá hơn nhiều.



"Siêu ca, ngươi thật không phải muốn giúp hắn trị thương?". Sau khi đi ra khỏi phòng thì Tạ Lỵ nói.



"Đương nhiên, bất quá ngươi hãy phái người nói chuyện với hắn, làm cho hắn kể rõ kinh nghiệm cả đời mình cùng với kinh nghiệm luyện quyền ra. Trong đại điển quốc thuật chúng ta thì nhiều nhất chỉ có kinh nghiệm luyện quyền của một vi cao thủ Đan Kinh, đối với hậu nhân sau này thì có giá trị vô cùng lớn. Đây là một tài sản vô hình. Bất quá ngươi yên tam, với thương thế của hắn thì một ngày nào đó cũng sẽ chết, bất quá ta nghĩ hắn cũng không có gì để tiếc nuối. Có thể cùng ta giao thủ mà chết thì hẳn là chết không đáng tiếc".



Vương Siêu nói.



Ngay lúc vương Siêu thấy Huyền Dương bị nhốt trong lồng sắt thì Bắc Kinh Nghiêm gia lại phát sinh một sự tình.



"Nghe nói Thiếu Lâm Tự có một vị cao tăng gọi là Tề Lạc Á gì đó, đang xem bệnh cho rất nhiều người, không cần thuốc, cũng không cần châm cứu... vân vân. Chỉ là đọc vài câu kinh, mặc kệ là bệnh tật gì cũng lập tức khỏi hẳn. Lão Nghiêm, ngươi đi gọi hắn lại đây để xem cho Nghi nhi một chút, nói không chừng còn có hy vọng!".



Một phụ nhân đang khóc nói với Nghiêm Thọ Kính.



"Đừng nghĩ vẩn vơ, Nghi nhi đã chết. Thầy thuốc không phải đã kiểm tra qua sao, sóng não và điện đồ nhịp tim cũng không có. Cao tăng cái gì, niệm kinh sẽ tốt ư. Ngươi cũng là người có học thức, như thế nào lại tin vào mấy điều mê tín vớ vẩn như thế!". Nghiêm Thọ Kính nổi giận nói.



"Vậy thì thân thể Nghi nhi tại sao vẫn mềm nhũn, sắc mặt nàng vẫn đỏ ửng, chỉ là ngủ mà thôi. Không phải đã chết! Nhiều ngày như vậy vẫn nằm trên giường, cho tới bây giờ vẫn không thay đổi".



Lão phụ nhân gạt nước mắt nói:



"Ta đã hỏi qua Vũ Vận Long, võ công Nghi nhi đã luyện tới cảnh giới thân thể bồ tát, khi chết thì thân thể cũng giống như bồ tát, nhìn thì có vẻ giống như còn sống. Chờ vài chục năm sau thì mới có thể dần dần tiêu hủy".



Nghiêm Thọ Kính cũng thương tâm nói.