Lột Xác - Trang Buby

Chương 19 :

Ngày đăng: 10:59 18/04/20


Có một loại kết thúc gọi là số kiếp đã định, có một loại cảm giác gọi là đã từng có được, có một loại đau gọi là kéo dài vô tận.. và.. có một loại duyên gọi là vừa gặp đã yêu..bầu trời hôm nay đã không xanh như bầu trời hôm qua, mây trời hôm nay đã không còn trôi lững lờ như mây trời hôm qua.. tôi ngày hôm nay đã không đủ mạnh mẽ như ngày hôm qua.. lột xác được bên ngoài nhưng đâu lột hết được trái tim.. có mạnh mẽ đến đâu cũng chỉ là vẻ bề ngoài để không ai thấy mình từng rơi lệ, bước qua nỗi đau, tôi đã từng nghĩ mình sẽ không để hình bóng một ng đàn ông nào đó len lỏi trong ký ức, và rồi tôi đã gặp người đàn ông ấy, người đặc biệt trong lòng tôi kể từ phút giây đầu gặp gỡ... anh ta nói mình chỉ là hạt cát, phải rồi, một hạt cát nhỏ giữa một sa mạc lớn..tôi gật đầu cúi mặt xuống, miệng nói nhỏ.



- tôi hiểu rồi.. tôi nhận nhầm người..



Tôi quay lưng đi, lững thững từng bước chân vô hồn..



Bảo đằng sau nhìn theo bóng dáng Quỳnh đã khuất xa, anh dơ bàn tay ra trước mặt rồi nhắm mắt lại..



Tôi nhìn ngó xung quanh một vòng để quay trở lại nơi bắt đầu..cố gắng gạt bỏ suy nghĩ về người đàn ông ấy..



Lính canh:



- mời cô quay trở lại, cô đã đi vào địa cấm..



Tôi chẳng buồn thắc mắc, người ta bảo địa cấm thì là địa cấm.. quay đầu trở lại tôi nghĩ ra chiếc điện thoại để gọi cho chị Thu cứu giúp thì không thấy đâu..



Một cô gái từ đằng sau.



- cô bị lạc hả?



Tôi quay lại nhìn cô gái có nước da



trắng, dáng người nhỏ nhắn trông rất dễ mến..



Cô gái cười tiến đến chỗ tôi.



- hình như tôi thấy cô bị lạc.



Tôi gật đầu..



- cô là??



- có thể nói là đối thủ nhưng cũng có thể nói là bạn.. chúng ta cùng giúp đỡ lẫn nhau nhé ( cô gái bắt tay tôi)



Tôi mỉm cười.



- tôi k hi vọng sẽ là đối thủ, tôi chỉ hi vọng kết thêm được nhiều bạn mới..tôi là Quỳnh..



- tôi là Linh..



sau một hồi nói chuyện, cô ấy dường như rất thông thạo đường lối nơi này..



- linh này, hình như cô rất rành đường nơi đây thì phải. Cô từng sống ở đây hả?



- tôi mà được sống ở đây rồi thì khỏi cần thi làm gì.. tôi có tìm hiểu trên mạng nên rõ hơn cô..



- ờ phải.. thế kỷ 21.. thời đại 4.0 rồi mà.



- bố mẹ cô làm gì?



Tôi cười nhạt..



- bố mẹ tôi kinh doanh thôi.. còn cô?



Mặt Linh buồn xuống..



- bố tớ đang là ng có tội, chính vì vậy tớ phải quyết tâm thắng cuộc..



Biết rằng đây là cuộc thi lớn nhưng trong lòng tôi vẫn chưa hình dung ra được làm vợ lẽ một người thì có gì là hay.. nếu k phải vì phu nhân thì có lẽ cả đời này tôi vẫn không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tranh giành với một ai đó vì một người đàn ông.. và quan trọng hơn là tôi không hề biết mặt người đàn ông ấy..có những đêm dài, tôi đã tự mình tưởng tượng ra người đàn ông ấy rồi tự thở dài, có những lúc lại tự khinh chính bản thân mình.. tôi nhìn ánh mắt Linh, cô ấy đang rất quyết tâm..tôi nắm tay Linh.



- chúc cậu may mắn..



Linda đứng cười khẩy.



- hai con hồ ly đang chúc nhau may mắn..



Hầu gái và Linda nhìn nhau cười..




- phu nhân gửi lời chúc mừng tới em..



Tôi thở dài..



Chị Thu:



- em đã được chọn rồi nên phải vui lên chứ..



- tại sao phải chọn những 3 người hả chị? Anh ta thật tham lam..



Chị Thu vội vàng ôm mồm tôi rồi ngó nhìn xung quanh..



- may mà k có ai nhé,để người ta nghe được kà em chết chắc..



- e càng ngày càng muốn rời xa nơi này chị ạ



- không được..em quên là phụ nhân đã cứu lại cuộc đời em rồi sao..làm ng phải nhớ ơn chứ Quỳnh..



Tôi gật đầu chỉ biết cố gắng..



Chị Thu ngồi xuống bên cạnh tôi..chị tâm sự.



- chị cũng là ng con gái Việt Nam..ngày đó nhà chị nghèo lắm,vay mượn, bán chát chị mới có cơ hội được môi giới cho đi xuất khẩu lao động..ở quê có mấy xào ruộng bố mẹ chị cũng bán cả để có tiền cho chị bay..đời k như là mơ e ạ, bọn ng xấu lợi dụng lòng tốt của chúng ta rồi lừa sạch khiến c mất đi tất cả..một mình chị đói khát nằm ven đường của đất nước Nhật Bản..giađình nghèo đói, có thứ gì bán được đã bán hết rồi.. chị thành dân tệ nạn bên đó, hằng ngày bị cảnh sát truy đuổi.. và cuối cùng trời thương chị, được gặp phu nhân trong lần chạy đuổi..phu nhân tốt lắm e ạ, bà đã cứu thoát được đời chị..



Tôi rưng rưng nước mắt nghe chị kể..



Chị Thu..



- thế giới này có rất nhiều điều đáng sợ hơn em tưởng..và nơi này cũng vậy..em đừng tin ai khi họ làm đối thủ của mình..



Mải nói chuyện cùng chị, cánh cửa mở ra..và 2 cô gái tiếp theo bước vào chính là Linh và một cô gái khác có khuôn mặt buồn bã..



Linh:



- chào Quỳnh..chúc mừng đi chiến thắng của chúng ta..



Chị Thu nhá mắt tôi.



- chị ra ngoài trước đây..



Tôi gật đầu quay sang Linh..



- chúc mừng cậu.



Linh cười:



- cậu may mắn hơn tôi mà..



Cô gái lặng lẽ đi ra ngoài ngồi một góc..



Tôi tiến ra..



- chào cậu..mình là Quỳnh..



Cô gái không ngước nhìn tôi và cũng không trả lời..



Linh kéo tay tôi.



- chả hiểu sao cô ta cũng được chọn..



- duyên mà..



Quản lý:



- mời ba cô đi theo chúng tôi,mỗi cô sẽ được ở một phòng..tối nay sẽ có tiệc chúc mừng nguời mới ra mắt phu nhân và thiếu phu nhân..quan trọng hơn các cô sẽ được gặp tân chủ..ngài ấy chọn ai động phòng còn tùy thuộc vào độ may mắn của các cô.