Lột Xác - Trang Buby
Chương 20 :
Ngày đăng: 10:59 18/04/20
Cuộc sống này hài lắm,có những chuyện cả đời mình chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ nghĩ tới mà chính nay số phận đưa đẩy cuộc đời chỉ biết gật đầu bước theo..tôi được dẫn về phòng của mình..Linh kéo tay tôi lại..
- cậu biết make-up k Quỳnh?
- tớ biết sơ sơ..
- tớ thích kiểu make-up của cậu lắm..hẹn tối sang make-up cho mình nhé..
Cô gái còn lại nhìn chúng tôi rồi cười khẩy..
Linh trợn mắt..
- con đó khinh người thật..
- thôi kệ người ta đi.. tớ vào phòng trước nhé..
Linda đi qua huých vai Linh..cô ghé sát vào tai.
- coi bộ mày là xí xớn nhất trong 3 con đó nhé..
Linh cười.
- thiếu phu nhân, tôi có thế nào cũng chưa xứng với chuyện làm đối thủ của cô đâu...
Linda nheo mắt lại..
- chúng mày cứ liệu đấy.. vợ lẽ cũng nên biết điều chút..
Linda nhếch môi cười bước đi..Linh đứng nhìn theo..
- cái đồ k biết đẻ còn lên mặt dạy đời ai..
Tôi mệt mỏi bước thẳng vào giường..vất chiếc túi xách xuống giường tôi mệt mỏi mở rèm cửa bước ra ngoài bạn công hít thở gió trời..tôi ở đối phòng với cô gái thắng cuộc, tôi quay ra nhìn thấy cô ấy đang ngồi với dáng vẻ buồn bã nhìn xa xăm..
Tôi gọi lớn và cười tươi.
- chào cậu..chúng ta nói chuyện nhé..
Cô gái chăm chú nhìn tôi rồi k trả lời..
- tôi biết cậu k hiểu tiếng Việt Nam là điều đương nhiên..tôi xin lỗi.
Bất ngờ cô gái lên tiếng.
- ai bảo cậu là tôi không hiểu..tôi là con lai dòng máu người Việt nữa đấy.
- cậu tên gì?
- gọi tôi là Ly đụợc rồI..nếu đầy đủ hơn là LyLy..
- tôi là Quỳnh..
- ừ..có nghe qua rồi..rất đặc biệt..
- cậu năm nay bao nhiêu tuổi..
- 22tuoi rồi..
Tôi gãi đầu..
- vậy mà trẻ lắm nhé..em có 19 thôi..
- vậy là chỉ em rồi..
- vâng.. chúng ta hãy chị em tốt nhé..
- cô đúng thật là quá dễ tin người..
- đúng..tôi k hiểu sao mình lại dễ dàng tin ai đó như vậy..đã từng bị đau, đau rất nhiều từ người mình tin tưởng nhất ( nước mắt tôi rưng rưng)
.Lyly thở dài..
- còn tôi, chính tôi lại gây ra tổn thương cho người tin tưởng mình..( đôi mắt cụp xuống)
8 giờ tối tại bữa tiệc hoa viên..
Tôi mặc chiếc váy ren trắng đi giữa Linh và LyLy..
Linda thấy chúng tôi. cô cười tươi..
- 3 em là người chồng chị chọn đây hả?
Chúng tôi cúi đầu chào..
- các em ngồi đi, k phải câu lệ..chị dễ tính mà..
Chúng tôi kéo ghế ngồi xuống..
- em là Quỳnh hả?
Tôi ngỡ ngàng k ngờ chị ta lại biết tên tôi..
- dạ..em tên Quỳnh..
- chị ấn tượng em lắm nhé, k cần thì cũng được đích thân chồng chị chọn..
- em cần học hỏi chị nhiều ạ..
- liệu theo kịp không em?
Tôi tròn xoe mắt nhìn anh ta..
- anh đã làm gì người ta rồi hả?
Anh ta nhếch môi rồi uống hết ly rượu..
Bên ngoài có tiếng chuông..
- tân chủ..cô Linh đã tới..
Anh ta quay sang nhìn tôi rồi nở ra một nụ cười..
- cho vào..
Tấm rèm vàng được kéo ra, vừa đủ che đi dáng vẻ khắc khổ của tôi ngồi xuống nền nhà..Linh mặc váy lụa đỏ vui vẻ bước vào..tôi thấy rõ cái cảnh hai người ôm nhau rồi vồ vập lấy nhau..tôi ôm mồm khóc lên từng hồi, cố ngăn cho cổ họng không phát ra tiếng..đôi bàn tay bấm chặt xuống nền nhà, nước mắt kẻ si tình hay máu đang chảy trong tim và đau vì một người k xứng đáng..lệ rơi,dùng tay lau một vệt là khô, nhưng vết thương trong tim mình có lẽ sẽ tồn tại mãi mãi cái khoảnh khắc này..
Qua tấm rèm, Linh vui vẻ tiến đến sờ ngực anh từ trên xuống dưới rất thành thục..
- cảm ơn tân chủ..em vui lắm..
Anh nắm chặt đôi bàn tay Linh rồi cười khẩy..
- rên to lên cho tôi..
- nhưng chúng ta đã vào trận đâu ạ?
- rên to lên..
Linh run sợ rên lên từng hồi..ah ngồi đối diện cầm ly rượu cười đầy hứng thú, đôi mắt thỉnh thoảng có liếc qua phía Quỳnh..
Linh:
- em đau cổ họng quá tân chủ..
Anh tiến tới nhét một chiếc khăn vào miệng Linh rồi ghé sát vào tai cô..
- Ngoan ngoãn thì bố cô sẽ được tha..
Linh ấm ức rơi nước mắt rồi gật đầu..
Tại phòng Linda..
Cô tức giận quăng hết đồ đạc trong phòng xuống đất..
Hầu gái.
- thiếu phu nhân..
Linda cười trong nước mắt..
- ngươi thấy ta có xinh không?
- dạ xinh..
- thấy ta có quyến rũ không?
- dạ có..
Linda đó tay tát thẳng mặt hầu gái..
- ngươi nói dối..tại sao ta xinh, ta quyến rũ vậy mà tân chủ không thèm động phòng cùng ta..
Nói rồi cô rơi nước mắt ngước nhìn lên trần nhà..
- hỏi thế gian tình là chi? Biết rằng khổ đau nhưng ta đã chót dại yêu chàng..tại sao người có thể động phòng 1 đêm với 2 con hồ ly mà không thèm ngoảnh mặt bước vào phòng chính thất..
Hầu gái..
- thiếu phu nhân..xin người bớt đau lòng..
Linda ngồi phệt xuống ghế ôm mặt khóc..
Phu nhân trong phòng nghe được thông tin tối nay tân chủ sẽ thị tẩm 2 người..bà nhăn mặt khó hiểu..
- nó định làm gì thế này?
Bố Bảo cầm ly trà cười lớn..
- bao năm quy ẩn đến giờ tái xuất cũng đặc biệt..
- ông còn cười..hay lắm ấy..
- chằng phải bà mong cháu lắm mà..giờ liền hai đứa để cho bà 2 đứa cháu thì nhất còn gì.
Bà lắc đầu..
- tôi hiểu con trai mình..chọc tức người mình thích cũng là một cách thể hiện tình cảm..
- bà đấy..chả hiểu con bé đó có gì mà bà phải đích thân ra tay..
- ơ thế là ông biết hết à?
- tôi là ai bà quên rồI à? Mọi việc làm của bà tôi biết nhưng nhắm mắt cho qua mà thôi..
- thì tôi thấy mình của 32 năm về trước trong tâm hồn con bé..
Ông thở dài..
- vạn sự tùy duyên..giờ thì lo cho thân già trước đã..