Lột Xác - Trang Buby
Chương 36 :
Ngày đăng: 11:00 18/04/20
Sáng sớm ngày hôm sau, ánh mặt trời chiếu rọi qua ô cửa sổ..tiếng mẹ tôi gọi bên ngoài cửa phòng..
- con gái con đứa lấy chồng rồi mà 8 giờ sáng chưa thèm dậy..
Tôi mở mắt ra bừng tỉnh nhìn đồng hồ rồi liếc nhìn sang bên cạnh chẳng thấy Bảo đâu..
- mẹ...
- thế còn k định dậy ăn sáng hả? Bầu bí mà ăn sáng thất thường thế?
- anh Bảo đâu mẹ?
- thằng bé đi kéo lưới cùng bố con rồi.. nó còn nấu cho con bát phở bò rồi mới đi ấy..
- kéo lưới ấy ạ?
- làm gì mà ngạc nhiên thế? Mà mẹ tự dưng lại thắc mắc sao mày lờ ngờ thế lại vớ được một người đàn ông toàn diện thế nhỉ con? Người gì đâu đẹp cả ng lẫn cả nết..
Tôi thấy từ bên ngoài cổng, Bảo cùng bố..dáng vẻ hớn hở tay cầm theo túi lớn, túi nhỏ tôm cá các loại..người đàn ông cao cao tại thượng ngày thường đang lấm lem những vết bẩn..anh mặc bộ đồ đơn giản, chân đi chân trần, đúng là người đẹp nên trong hoàn cảnh nào cũng đẹp, đẹp k góc chết, đẹp khiến người ta muốn ngắm nhìn mãi không rời.. dù cơ thể đang bị nhuốm màu bùn đất nhưng trong anh vẫn toát ra vẻ anh khí..đúng chuẩn sinh ra đã định sẵn con nhà quý tộc..
Bác hàg xóm đi qua rẽ vào.
- Nghe trong làng đang đồn nhà cô chú đang giữ bảo vật..
cả nhà tròn xoe mắt nhìn nhau..
Mẹ:
- nhà em nào có bảo vật đã quý. Mọi người toàn nói linh tinh thôi..
Bố cười đập tay vào Bảo.
- đúng..nhà em có bảo vật này thì có.
Bác hàng xóm cười.
- chỉ có chú là hiểu ý nhanh...đúng là danh bất hư truyền, chú có chàng rể, người đâu mà đẹp trai dữ vậy chứ, đẹp hơn mấy ổng diễn viên điện ảnh tôi hay xem nhiều..
Vì nhà tôi mặt đường xóm, mọi người đi qua cũng tiện ngó xem..
- công nhận k biết ăn gì mà đẹp thật..
Tôi cười.
- các bác cứ quá khen thôi ạ..
- chồng cháu đẹp trai lắm, rất đẹp đôi với cháu..có điều cậu ấy trầm tính thì phải..giới trẻ bây giờ gọi là đẹp lạnh lùng hay sao đấy.
Bố tôi nhanh miệng.
- thôi con vào trong tắm đi còn ăn sáng..làm sáng giờ rồi..
Bảo gật đầu chào mọi người rồi bước vào trong buồng tắm..anh châm một điếu thuốc hít thở thật sâu rồi lấy điện thoại gọi cho thư ký.
- điều tra sao rồi.
- cậu david đang có dấu hiệu liên kết với vài trưởng lão..
Anh nhếch môi rồi từ từ nhả ra làn khói trắng.
- để xem chúng nó tồn tại được bao lâu..
Tôi bên ngoài gõ cửa..
- anh ơi tắm nhanh còn ra ăn sáng nhé.
- được rồi..
Hai bát phở bò đặt ra trước bàn, chỉ cần hít thở mùi phở bò thôi cũng khiến tôi đắm chìm mãi k thôi..
- con Quỳnh hình như bầu bí nhưng k nghén ngẩm gì nhỉ?
- con còn ăn khỏe hơn là đằng khác.
- có khả năng bầu trai ấy..
Bảo từ trong buồng tắm bước ra..
- con thích con gái.
- anh chị tưởng muốn là được à.
Anh bực dọc.
- thôi cậu lui ra được rồi..
Tôi trở về phòng, chị Thu kéo tay lại..
- Quỳnh.. chị bảo..
Chị kéo tôi vào phòng..
- chị có chuyện gì à?
- đúng là có chuyện thật..
- chi làm em đau tim quá..
Chị ôm chặt tôi rồi mếu máo.
- chị nhớ em quá Quỳnh ơi..
Lyly tiến tới.
- chị thu coi bộ tình cảm thế?
Tôi cười.
- hai chị em nhà này đúng là rảnh rỗi quá mà..
Hầu gái tay cầm bát thuốc bổ.
- cô Quỳnh, phu nhân có đặc biệt sắc thuốc cho cô..
Lyly nhìn hầu gái.
- để tôi cầm giúp cô, cô về trước đi..
Tôi mỉm cười cầm bát thuốc trên tay rồi cười nhạt..
- cảm ơn phu nhân giúp tôi nhé..
Lyly:
- cậu uống đi cho nóng..
Chị Thu.
- thôi cứ để nguội uống cho dễ uống.
Lyly.
- thuốc này uống nóng mới tốt..
Tôi liếc nhìn ánh mắt chị thu như có điều gì muốn nói, tôi mỉm cười cầm bát thuốc bước vào trong nhà, đôi bàn chân cố tình vấp vào cạnh cửa để đổ chén thuốc..tôi thấy được chị Thu thở phào nhẹ nhõm..
Lyly gắt lên.
- quỳnh, cậu có biết bao nhiêu tình cảm của phu nhân trong đó không?
- tớ cũng đâu cố ý, là sự cố thôi mà..
Lyly tức giân bước đi, tôi ngoái lại nhìn theo, cảm giác cứ như cô ấy là người mất công nấu chén thuốc này không bằng ấy..
Chị Thu.
- em vào phòng nghỉ đi..
Tôi gật đầu.
- mà vừa chị có chuyện gì định nói với em à? Chị nhìn từ xa rồi lắc đầu.
- chị định nói nhớ em quá thôi..
- chị này..
Trước khi đi, chị kịp ghé sát vào tai tôi..
- cẩn thận..
Tôi nhìn theo bóng dáng hai người khuất xa..lòng tự nhiên mang dự cảm chẳng lành..
1 tuần sau đó, ngày nào phu nhân cũng cho người mang thuốc tới cho tôi..tôi có hỏi qua thì đó là thuốc bổ...