Lột Xác - Trang Buby

Chương 37 :

Ngày đăng: 11:00 18/04/20


Mỗi sớm mai khi thức dậy, một ly sữa nóng kèm theo những món ăn dih dưỡng đặc biệt cho bà bầu khiến cho tâm tình ta ấm áp lạ thường.19 mùa xuân trôi qua, ngoài những lúc được sống trong vòng tay yêu thương của cha mẹ thì có lẽ khoảnh khắc tươi đẹp nhất trong cuộc đời tôi chính là lúc này..tôi được sống như một nàng côg chúa trong vòng tay rộng lớn của anh, được sự quan tâm yêu thương của phu nhân...



Tiếng bên ngoài gõ cửa phòng..



- cô Quỳnh.. tôi mang thuốc bổ tới cho cô.



Tôi mở cửa cầm bát thuốc trên tay..



- cảm ơn cô, về trước đi rồi lát tôi uống..



Hầu gái chần chừ..



- còn chuyện gì nữa sao?



Hầu gái lắc đầu.



- không ạ..



Tôi bước đi đến phòng phu nhân..phu nhân cười hiền hậu..



- ta có cho người mang thuốc đến cho con rồi..con uống chưa?



- dạ..con uống rồi.. mà thuốc này đều do phu nhân sắc cho con ạ ( tôi biết nhưg cố tình hỏi)



- không.. tất cả ta giao lại cho hầu gái của mình..



Tôi liếc nhìn hầu gái, vừa hay chạm phải ánh mắt của cô ấy cụp xuống vội vàng..



- mà sao con hỏi chi vậy?



- à..con sợ phu nhân vất vả nên muốn hỏi trước..



Hầu gái:



- con đi làm nốt việc của mình đây phu nhân..



Tôi liếc mắt nhìn theo cô ấy rồi cũng vội vàng xin phép phu nhân về phòng với cái lý do là mệt..



- có cần ta gọi bác sỹ khám cho con không?



- dạ thôi không cần đâu ạ..con nghỉ chút là không sao mà..



Tôi bước đi ra ngoài khuôn viên thì thấy nhị phu nhân đi vào, theo sau là một đoàn người kéo vali và bê đồ..tôi cúi chào..



- nhị phu nhân mới đi du lich về ạ?



- ừ..mà nghe nói con mang bầu rồi hả? Chúc mừng con nhé..



- con cảm ơn người..con xin phép đi trước (



Ánh mắt liếc nhìn hầu gái)



- ơ kìa.. ta còn có quà mà..



- để khi khác nhé người..



Nhị phu nhân lầm bầm.



- mới mang thai tí mà đã lên mặt rồi..



Xa xa tôi nhìn thấy hầu gái cầm một chiếc phong bì từ tay một người đàn ông, nghĩ đi nghĩ lại tôi mới cảm thấy người đàn ông này tôi gặp ở đâu rồi..



Một bàn tay đập lấy bờ vai tôi..tôi giật mình quay lại thì thấy Bảo, thở phào nhẹ nhõm.



- anh làm em hết hồn.



- nghe mẹ bảo em mệt nên về phòng nghỉ..còn đứng đó làm gì..



- à..em ngắm mây, ngắm hoa, ngắm mọi thứ..hì hì..



- ngắm nhiều vậy chi bằng ngắm anh đi..
- tớ đi cùng tân chủ, vết thương tớ bị cũng là đỡ đạn cho tân chủ..



Tôi tròn xoe mắt ôm mồm..



- đạn? Đạn nào?



- anh ấy phải đối đầu với một ông trùm mafia tầm cỡ, chính vì vậy phải chuẩn bị một tháng rèn luyện và tìm hiểu địa bàn.. trong lúc tranh đấu, tớ đã đỡ thay anh ấy một phát đạn..



Nói đến đây lyly rơi nước mắt..



- 1 thang bên anh ấy và cuối cùng khi đứng giữa sự sống và cái chết.. xin lỗi cậu Quỳnh ạ, xin lỗi vì tớ nhận ra tớ đã yêu người đàn ông đó mất rồi..



Tim tôi như muốn ngừng thở..thì ra anh đã phải chiến đấu với nguy hiểm, với màu máu và sự đau đớn..điều tôi vẫn k hiểu nổi đó là tại sao việc lớn như vậy mà anh lại không hề nói với tôi.. tại sao chứ? Hay tại anh nghĩ tôi yếu điếu nên k cần biết chuyện này..người đàn ông của tôi, anh không tin em sao.. tại sao hạnh phúc anh đều dành cho em, đớn đau lại mình anh gánh vác..



Tôi quay sang nhìn Lyly.



- cậu dũng cảm lắm Lyly, cậu nói cậu yêu anh ấy, mặc dù tớ có chút ghen thật đấy, nhưng tớ hiểu, hiểu bất kỳ người phụ nữ nào bên cạnh anh ấy đều có thể yêu..ngay bản thân tớ, khi chạm ánh mắt thôi mà tim đã đập loạn nhịp rồi.



Lyly có chút thất vọng.



- cậu không khó chịu sao Quỳnh?



- tớ cảm ơn cậu đã cứu anh ấy một mạng còn k hết nữa là..



Lyly nở ra nụ cười gượng gạo..



- thôi tớ đi có việc lát, mình tâm sự sau nhé..



Tôi mỉm cười nhìn theo dáng Lyly rồi lắc đầu thở dài..



Tôi gặp chị Thu đang tưới cây..



- chị Thu..



Chị quay sang tôi có chút giật mình..



- Quỳnh à..



- mấy nay chị sao vậy? Chả thấy đến thăm em.



- chị bận..



- bận gì mà k nói chuyện với em được vài câu sao.



- ừ..



- ôi đây là hoa gì mà đẹp thế? Hoa mới à chị? Giờ em mới để ý..



Chị thu quát lên:



- đừng..em đừng động vào, hoa này k biết cách dùng là có độc ấy..em bầu bí tránh xa ra đi.



- em ngửi mùi thơm rất quen.



- có giống bát thuốc em uống hằng ngày không?



Tôi cười trừ.



- sao có thể? Chị bảo hoa độc mà bát thuốc kia lại là thuốc bổ.



- Quỳnh à, chị nghĩ em khỏe thế này chắc k cần uống them thuốc bổ đâu. Chị thấy phu nhân cẩn thận quá..



Hầu gái đi qua liếc nhìn chị Thu, chị vội vàng..



- thôi chị đi trước nhé..em về phòng nghỉ đi, rảnh mình tâm sự..



Tôi trở về căn phòng, hương nước hoa của ai kia vẫn phảng phất đâu đó..nỗi nhớ dâng trào đến nghẹn lòng..tiếng chuông điện thoại của bác sỹ đưa tôi về với thực tại..



- cô Quỳnh, đã có kết quả rồi thưa cô.