Lột Xác - Trang Buby
Chương 46 :
Ngày đăng: 11:00 18/04/20
Hôm nay, chúng ta đã hết lòng vì nhau sau hơn một năm trời xa cách..từng hơi thở, từng ánh mắt, đôi bàn tay anh đan xen đôi bàn tay tôi như thể sợ mất một lần nữa..từng tiếng rên rỉ, từng lời ân ái tan chảy trong tim..
Ngước mắt. nhìn lên chiếc đồng hồ đã điểm 3 giờ chiều..
- omg!! Bảo, chúng ta đã quên ăn trưa luôn rồi ấy.
Anh kéo tôi gục vào lồng ngực mình rồi nhắm mắt đầy mãn nguyện.
- anh ăn no rồi.
- ăn lúc nào..
Anh liếc nhìn tôi.
- ăn con cọp 50 kí..
- đáng ghét..
Nói rồi anh chăm chú nhìn tôi không rời mắt.
- anh làm gì nhìn em khiếp vậy?
- anh hạnh phúc lắm Quỳnh ạ, rồi tự dưng anh lại thấy có lỗi và thương em nhiều lắm.. anh thương một cô bé mới qua tuổi 20 đã phải một mình sinh con.. điều đó anh cảm thấy nặng lòng vô cùng.
- có bao giờ anh nghĩ sẽ sinh con với một người phụ nữ khác để quên em chưa?
Anh lắc đầu.
- bên cạnh người phụ nữ khác, anh thật sự không có cảm giác muốn làm tình, thậm chí anh còn không muốn liếc nhìn họ.
- vậy sao? Vậy mà lúc trước em vào đây, có một bà chị lau người cho anh đấy. Thử hỏi nếu em k đến kịp, có khi bây giờ hai người đã chén nhau xong rồi..
Anh nhíu mày lại suy nghĩ rồi cười.
- ý em nói là Ngọc Lan đấy hả?
- Ngọc gì em không cần biết, nhưng chị ta nói là vợ anh, bồ anh đó Bảo.
- cô ấy vui tính nói chơi thôi, chứ cô ấy có người yêu rồi mà.. mà em đang ghen hả Quỳnh?
- xuỳ.. ai thèm ghen, nếu anh có người khác được thì em cũng có.
Mặt Bảo có chút không vui, điều đó lại làm tôi vui lạ thường.
- ý em nói là cái trên Long gì đó hả? Em nhìn xem thằng đó bằng góc của anh không?
- ai bảo, người ta cũng từng làm bác sỹ, cũng đẹp trai, cao ráo, con nhà tử tế, ước mơ của bao nhiêu cô gái lận.
Anh nhanh chóng hôn đôi môi tôi.
- anh không cho phép em khen người đàn ông nào khác trước mặt anh, điều đó làm anh cực kỳ khó chịu. Có khi anh sẽ huỷ hoại thằng đó không chừng, vì em là giới hạn duy nhất của anh..
Lời nói của anh đầy nghiêm túc khiến tôi có chút sởn gai ốc ở hai cánh tay..
Tiếng chuông điện thoại của tôi vang lên, tôi với tay lấy chiếc điện thoại đầu giường ( là mẹ)
Tôi vội vàng giải thích..
Mẹ nói trong nghẹn ngào..
- Quỳnh, thế ý con sao?
- dạ.. mong bố mẹ cho tụi con quay về bên nhau..
Tôi thấy nước mắt mẹ rưng rưng trực trào..
- chúng tôi hoàn toàn tôn trọng quyết định của con gái mình.. nhưng về bên đó, hai người phải đảm bảo con gái tôi được hạnh phúc, nếu trường hợp như thời gian qua xảy ra lần nữa, tôi sẽ sang tận nơi đón con gái và cháu mình về..
Bố tôi:
- sợ lúc đó già rồi, bán cả đàn bò k biết đủ vé máy bay không?
Mẹ và mọi người đều cười.
- ông này..
Bảo:
- con hứa danh dự của con với bố mẹ, con sẽ yêu thương mẹ con cô ấy hơn cả sinh mệnh mình.. bố mẹ hãy yên tâm ở con..
- đây là lần thứ bao nhiêu tôi nghe câu đấy rồi đấy..
- mẹ..
- chị đấy, bao đêm khóc vì người ta, bây giờ ngọt ngào tý là quên hết rồi..
Từ bên trong tiếng cu Bin khóc.. tôi và anh vội vàng chạy vào bên trong phòng..
Anh xúc động khi nhìn thấy con.. nhẹ nhàng bế con trên tay, ngắm nhìn từng đường nét trên khuôn mặt thằng bé rồi khoé môi nở ra nụ cười hạnh phúc..
- thằng bé giống anh quá Quỳnh ạ.. anh đã từng ngắm kỹ rất nhiều bức ảnh của con nhưng không ngờ bên ngoài thằng bé giống đến vậy..
Tôi mỉm cười nhìn hai cha con họ ôm ấp nhau..
Khi màn đêm buông xuống, mọi khung cảnh và con người đều chìm trong giấc ngủ.. cu Bin nằm giữa anh và tôi, đây là đêm đầu tiên cả nhà mình đoàn tụ.. hai đứa chăm chú nhìn con ngủ, trong lòng dâng trào bao cảm xúc khó nói thành lời..thằng bé ngủ say, hai cái má đáng yêu vô cùng, cái miệng chúm chím đôi lúc nhoẻn miệng cười..
Bảo.
- con trai, ngủ mơ thấy ai mà cười vậy con?
- mơ gái giống bố nó chứ ai.
- ôi không.. bố nó chỉ mơ duy nhất về mẹ nó thôi.
Nói rồi anh im lặng một hồi..
- cảm giác có con kỳ lạ lắm vợ ạ.
- giờ anh mới biết à?
- không.. anh biết lâu rồi nhưng chưa bao giờ cảm thấy sâu sắc như lúc này, anh thấy mình sống có trách nhiệm hơn..
Căn phòng mọi khi chỉ có nước mắt của hai mẹ con nay bỗng nhiên thấy đẹp lạ thường..mắt nhắm lại, tôi thấy mình thật hạnh phúc biết nhường nào..căn phòng dần chìm vào trong giấc ngủ, một giấc ngủ thật ngon mà đã 374 ngày qua tôi chưa một lần có được...