Lột Xác - Trang Buby

Chương 48 :

Ngày đăng: 11:00 18/04/20


14 giờ đồng hồ ngồi trên máy bay, trải qua chặng đường dài cuối cùng chúg tôi cũng đặt chân xuống sân bay hearthrow ( LonDon) vào 8 giờ sáng..phu nhân tươi cười đón chúng tôi tại sân bay, bà vội vàng ôm chặt lấy cu Bin.



- ôi thằng giống của bà, nhớ con chết mất..



Từ đằng xa, tôi thấy bố Bảo đang bước tới gần..tôi cúi xuống chào ông, ông mỉm cười gật đầu.



- chào mừng mẹ con con quay trở về..



Tôi có thoáng bất ngờ nhìn ông, trong lòng không khỏi suy nghĩ về chuyện của 1 năm trước, chẳng phải ông không muốn tôi gần con trai ông sao.. bất ngờ ông lên tiếng.



- ta xin lỗi, để mẹ con con vất vả rồi..năm đó, lời nói đó nhưng trong lòng ta vốn k có ý gì cả..



- người nói sao ạ? Vậy là người k phản đối bọn con..



Ông cười lớn..



- ta làm sao phản đối được, con là do con trai ta và vợ ta chọn..ta tin tưởng vào con mắt hai người đó..



Nói rồi ông đưa tay ra bế cu Bin.



- để ông xem thằng giống nhà ông lớn cỡ nào nào..thằng bé này kháu khỉnh giống bố nó quá..



Bảo đưa tay choàng qua vai tôi.



- vậy là mọi nút thắt đều hóa giải rồi nhé..



3 chiếc siêu xe màu đen đón chúg tôi trở về biệt thự...đây là lần đầu tiên cu Bin được về thăm quê nội, mọi thứ từ cảnh vật và con người đều rất mới lạ với thằng bé..đôi mắt hai mí to tròn ngơ ngác khiến người ta không khỏi thích thú..



Trở về biệt thự sau hơn một năm vắng bóng, cảnh sắc và mọi thứ xung quanh vẫn vậy..tôi tiến đến mở cửa căn phòng khi xưa mình từng gắn bó, mọi thứ vẫn như thuở ban đầu khiến bản thân tôi còn cứ ngỡ mình mới ở đây ngày hôm qua thôi..chiếc giường được xếp gọn ngay ngắn, căn phòng vẫn thoang thoảng hương nước hoa quen thuộc... từ tủ quần áo cho tới bàn trang điểm, mọi thứ vẫn không xê dịch..



Chị Thu mỉm cười gọi tôi từ đằng sau.



- em về rồi hả Quỳnh? Có biết chị nhớ em lắm không?



Tôi ôm chầm lấy chị..



- chị vẫn khỏe chứ?



- chị khỏe.. còn em thì sao?.em sinh bé rồi hả.



- dạ, bé đươc 7 thág rồi chị..



Chị chăm chú nhìn tôi..



- trời ơi, Quỳnh ơi là Quỳnh..



- sao thế chị? Mặt em dính gì à?



Chị lắc đầu.



- chị thấy em sinh xong mà trẻ đẹp quá Quỳnh ơi, vẻ đẹp mặn mà, ra dáng người lớn rồi..



Tôi mỉm cười thở phào



- chị làm em hết hồn.



- công nhận em đẹp thật, đúng là gái một con trông mòn con mắt..



- chị khen em nữa là em phổng mũi lên giờ..



Nói rồi chị nhìn căn phòng rồi trầm ngâm một hồi..



- chị xúc động quá, cuối cùng hai người đã quay trở lại với nhau.. em biết không Quỳnh, từ ngày em đi, tân chủ ngày nào cũng ghé qua phòng này từ lúc sáng sớm và tối muộn..mọi đồ đạc ở đây đều do chính tay ngài ấy thu gọn..



Tôi ngạc nhiên ôm mồm.



- thật vậy hả chị?



- thiệt, chị không giám nói điêu đâu..kể ra em đi đâu phải mình ngài ấy buồn, còn có phu nhân và chị nữa..em đi rồi chị hết bạn chơi luôn, nghĩ lại may sao chị chưa tự kỷ..



- à mà chị Thu, còn thiếu phu nhân thì sao?



- thiếu phu nhân hả? Cô ấy sống trầm lặng hơn hẳn, ngày ngày tụng kinh niệm phật, có lẽ cô ấy dần dần muốn buông xuôi sự đời..



- kể ra cô ấy cũng thật tội chị nhỉ? Yêu một người mà không được đáp lại, đau đến thấu tận tâm can..



- thôi nào, trách ông trời tạo ra những mối tình đơn phương si tình..



Nói rồi tôi liếc mắt nhìn thấy ánh mắt có chút buồn tủi của chị..



- vậy chị Thu đã yêu ai chưa..



- rồi..



- ai thế chị?


- còn nói em không ghen đi, mặt em hiện rõ hai chữ đang ghen rồi kia..



Nói rồi anh đẩy đầu tôi áp sát vào ngực trái của anh..



- em có nghe thấy tim anh đang đập không? Trái tim này chỉ hoà nhịp chung với em mà thôi..



- ai biết, biết đâu đến đó anh nhìn thấy người mẫu hay siêu mẫu, hoa khôi, hoa hậu nào đó anh thích, anh thay lòng thì sao? Chính vì em sợ mất anh nên em k thể k nghĩ tới trường hợp xấu nhất..



- ngốc ạ.. mà ai nói với em là anh đi một mình.. chúng ta cùng đi mà, anh muốn giới thiệu cho em những người bạn, anh em thân thiết đã cùng anh chiến đấu để có ngày hôm nay.. nhân tiện cho em đi chơi cho thoải mái đầu óc..



Mắt tôi sáng rực lên..



- anh nói sao? Chúng ta cùng đi..



- phải..



- thế còn cu Bin..



- em xem con bây giờ còn quấn bà nội hơn em rồi mà.. vậy thì lo gì?



Tôi ôm chặt anh nấy anh..



- em vui quá, em hạnh phúc quá!!



- thế có thấy có lỗi với anh không? Ban nãy em làm anh như phát điên, còn trêu mắt anh chứ.. hừm..



- anh cũng đâu vừa, anh trả thù em rồi còn gì..



- không biết, em đã làm anh tổn thọ đất biết k? Giờ đền nhé..



Rất nhanh anh tiến tới cắn nhẹ vào vai tôi, vào tai tôi.. cái chạm môi nhẹ nhàng trúng huyệt khiến người ta kích thích vô cùng!! Anh dần chậm chậm hôm xuống ngực tôi.. bàn tay tôi áp nhẹ vào tai anh.. chúng tôi trao nhau nụ hôn say đắm.. từ nhẹ nhàng mỗi lúc hàng động lại mạnh bạo và nhanh hơn bao giờ hết.. chiếc váy hai dây lụa nhanh chóng bị xé toạc rồi quăng ra một góc, tôi cởi bỏ chiếc thắt lưng áo tắm từ người anh.. chúng tôi nhiệt tình, hết lòng hết dạ vì nhau, từng tiếng rên rỉ khiến người ta không muốn dừng lại... tính đến thời điểm từ khi quay lại, không một ngày nào chúng tôi không ân ái, trên cơ thể tôi đã đầy dấu vết của những đêm ân ái mặn nồng để lại...cảm giác anh mag lại cho tôi quá đỗi mãnh liệt, nó giống như cây thuốc phiện, càng dùng càng phê, đã nghiệm là nghiện cả một đời!!!!



5 giờ sáng ngày hôm sau, tôi dậy sớm để chuẩn bị đồ đạc cho hành trình đồng hành cùng anh..



- em chuẩn bị gì sớm vậy Quỳnh? 7 giờ chúng ta mới bay mà..



- em vẫn chưa chuẩn bị được gì hết.. tại anh báo em gấp quá.



Anh cười.



- anh đã chuẩn bị hết rồi, việc của em là xách Vali lên mà đi.. mà không cần xách đi, mọi việc đã có anh làm..



- chuyến đi lần này anh có cho vệ sỹ đi theo không thế?



- không, chuyến đi này đặc biệt dành cho hai ta, thay lời xin lỗi khoảng thời gian trước kia anh dành cho em.. anh sẽ gạt bỏ thân phận tân chủ, gạt bỏ chức danh ông trùm mafia.. anh là người đàn ông bình thường, em là người phụ nữ anh yêu, chúng ta sẽ cùng nhau nắm tay đến chân trời góc bể...



Tôi mắt rưng rưng nhìn anh.



- cảm ơn anh, thế giới của em..



Anh kéo tôi vào lòng mình..



- kể ra xa con dù chỉ 1 giờ thoii cũng nhớ, lần này xác định chúng ta sẽ xa thằng bé 1 tuần đó em..



Tôi gật đầu.



- chúng ta có phải là ông bố, bà mẹ ích kỷ quá không anh?



Anh lắc đầu.



- không..chẳng qua em cảm giác vậy thôi chứ lẽ ra ở đây người ta cho con tự lập từ rất sớm..hơn nữa, thằng bé rất quấn bà nội..



Em nhìn anh, đôi mắt anh khiến em như bị hút sâu vào trong đó.. vậy là khoảnh khắc tạm biệt mọi người lên đường cũng tới gần..



Tôi ôm chặt con k muốn rời..



Phu nhân cười..



- hai đứa đi chơi vui vẻ nhá, cu Bin ở nhà cứ để mẹ lo..



Tôi sụt sùi..



- mẹ chăm cháu giúp con nhé, con sẽ rất nhớ thằng bé.. bọn con sẽ sớm về..



Mọi người ồ lên cười..



- con bé này, đi du lịch mà cư như đi không trở lại ấy.. cười lên nào!!



- dù sao đây cũng là lần đầu tiên con xa thằng bé tới tận 7 ngày liền..



- thôi được rồi, khi nào rảnh gọi video xem mặt con.. bây giờ ra xe đi không người ta đợi..



Tôi tạm biệt mọi người và bước vào trong chiếc xe mui trần..



HÀNH TRÌNH TRẢI NGHIỆM HẠNH PHÚC BẮT ĐẦU!!!