Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 114 : Tôi với cô đến hỏi một chút

Ngày đăng: 22:39 21/04/20


“Mi câm miệng cho ta!” Reyes chưa bao giờ mất mặt như vậy, hắn lắc la lắc lư từ dưới đất đứng lên, bất chấp đầy người chật vật, gắt gao nhìn chằm chằm Kỳ Yến, “Giới huyền thuật Hoa Hạ mấy người cũng không gì hơn cái này, có tư cách gì mà cao cao tại thượng?”



“Có tư cách hay không, cũng không phải cho cái người bị tôi đánh nằm rạp như anh đến phán định, ” Kỳ Yến nhướn mày, “Dù sao tôi có thể đánh thắng anh là được rồi.”



Reyes loạng choạng, thiếu chút nữa không đứng vững. Hắn là giáo sĩ được hoàng thất cung phụng, hiện tại rất nhiều quốc gia phương Tây mặc dù là chế độ quân chủ lập hiến, hoàng thất chỉ có thân phận tôn quý không có thực quyền, nhưng mà trước mặt dân chúng bình thường, bọn họ vẫn như cũ duy trì thể diện cao cao tại thượng.



Cho nên ở trong nước, hắn vô cùng được người ta tôn trọng, đâu chịu nổi khuất nhục như vậy? Hắn quay đầu nhìn về phía người nước Tùng Trâm, trong đôi mắt lam một mảnh khói mù. Thuật sĩ nước Tùng Trâm biết thủ đoạn của Reyes, người này có một tướng mạo tốt, vô cùng được hoàng thất quý tộc thích, nhưng sau lưng người này lại phong lưu hoang đường, nghe nói còn là tình nhân của một vị công chúa, nước Tùng Trâm bọn họ và nước La Sam liền nhau, thực lực lại so ra kém nước La Sam, không đến vạn bất đắc dĩ, bọn họ cũng không dám đắc tội nước La Sam.



“Adam, cái này phải làm thế nào?”



“Làm bộ đi, ít nhất phải ra vẻ ở ngoài mặt, ” Adam nhìn Kỳ Yến, buổi chiều hôm qua khi xảo ngộ cậu ta, cậu ta thoạt nhìn giống như người thường cá tính hào sảng, nhưng mà đến lúc này, mới khiến cho người ta cảm nhận được sát khí và uy nghiêm dưới gương mặt thiện lương vô hại của cậu ta.



Đây tuyệt đối không phải là một thuật sĩ bình thường.



Hắn hiểu rõ vì sao Reyes lại nhìn chằm chằm thuật sĩ này, chỉ là nếu nước La Sam cũng không có biện pháp với cậu ta, thì sao hắn nỡ làm cho đội hữu của mình vô cớ bị thương. Huống chi giữa Tùng Trâm bọn họ và La Sam, cũng không phải không có bẩn thỉu, liên thủ cùng nhau đều chỉ là vì lợi ích.



Hiện tại Hoa Hạ đang chuẩn bị cùng Tùng Trâm bọn họ hợp tác một công trình lớn, trước khi đến cấp trên đã cố ý dặn dò, không thể đắc tội Hoa Hạ quá mức.



Ngắn ngủn trong nháy mắt, trong đầu Adam hiện lên rất nhiều suy nghĩ, khi hắn mở miệng với Kỳ Yến, trên mặt đã treo lên nụ cười: “Các vị đại sư, đắc tội.”



Nước Tùng Trâm ra tay thực nhanh chóng, bị bại cũng rất nhanh.



Kỳ Yến mắt lạnh nhìn thuật sĩ nước Tùng Trâm đóng kịch, nhịn không được co rút khóe miệng, thái độ có lệ như vậy, là tới làm hài à? Xem ra hai quốc gia này, quan hệ cũng không tốt như đồn đãi.



“Chúng tôi nhận thua.” Adam phụt một tiếng phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch nhìn Reyes biểu tình hết sức khó coi, mang theo những đội hữu khác rời khỏi đài đấu pháp.



Không có nước Tùng Trâm hỗ trợ, nước La Sam nhất thời trở nên thế đơn lực cô. Sắc mặt Reyes âm trầm sờ sờ ngực, lấy ra một cái giá chữ thập bằng bạc. Chợt nhìn, như là dấu hiệu đại biểu cứu chuộc của giáo phái nào đó. Chỉ là nhìn kỹ lại, có thể nhìn ra trên cái giá chữ thập này tản ra hơi thở quỷ dị, hơn nữa cũng không phải giá chữ thập, mà là một thanh kiếm, trên thân kiếm quấn quanh một con rắn hé miệng.



Trong văn hóa La Sam, rắn đại diện cho nguyền rủa.



Kỳ Yến theo bản năng cảm thấy không quá tốt, nắm bút ngọc ở trong tay, rất nhanh vẽ vời trong không khí hư vô.
Nếu lời ông cụ nói trước kia đều là thật, vậy những lời khác ông ấy nói, cũng sẽ có thật sao?



“Tiền Tiền?” Sầm Bách Hạc thấy biểu tình Kỳ Yến có chút kỳ quái, tựa như hoài niệm tựa như nghi hoặc, đưa tay sờ sờ trán cậu, “Còn choáng váng đầu ư?”



“Không, ” Kỳ Yến lắc lắc đầu, “Em chỉ là nhớ ông cụ từng nói với em một câu.”



“Nói cái gì?” Có thể làm cho Tiền Tiền lộ ra loại vẻ mặt này, khẳng định rất quan trọng.



“Những lời này em từng nói với anh, ” Kỳ Yến cười cười, “Ông ấy nói em vốn là mệnh cách chết yểu, nhưng nếu qua cái rãnh hai mươi hai tuổi, chính là mệnh quý nhân phúc trạch thâm hậu, gia đình hòa thuận, sinh hoạt mỹ mãn.”



Phúc trạch thâm hậu, sinh hoạt mỹ mãn cậu tin, chỉ là gia đình hòa thuận là chỉ người Sầm gia đều rất hòa thuận sao?



“Sư phụ ông ấy nói rất đúng, ” Sầm Bách Hạc cười nói, “Hết thảy đều sẽ được thực hiện.” Hắn nhớ rõ sinh nhật Tiền Tiền ngay tại tháng sau, bởi vì không biết cụ thể ngày sinh ra, cho nên sinh nhật cậu chính là ngày Vô Húy đại sư nhặt được cậu.



Kỳ Yến cười cười, không có phản bác lời Sầm Bách Hạc.



Cậu quay đầu nhìn về phía thuật sĩ Hoa Hạ và thành viên tiểu tổ đặc biệt vừa khóc vừa cười, nụ cười trên mặt lại trở nên xán lạn thêm vài phần.



Ân Na cũng kích động như những người khác quay đầu nhìn thấy Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc sóng vai đứng chung một chỗ, ý cười trên mặt như thủy triều thối lui, tiếng cười và tiếng gọi ầm ĩ bên cạnh cũng giống như ấn nút tạm dừng, cô có thể nhìn thấy, chỉ có đôi tay giao nhau của bọn họ.



“Na Na, ” một nữ đồng nghiệp ôm vai cô, “Cô nói xem, Kỳ đại sư lợi hại như vậy, lúc chơi game, vận khí rút thẻ có thể tốt hơn chúng ta hay không?”



“A?” Ân Na sửng sốt một chút, còn chưa kịp phản ứng.



“Tôi muốn một cái thẻ S, muốn mượn tay Kỳ đại sư dùng một chút.”



Ân Na muốn nói cô không cần nhàm chán như vậy, nhưng mà lời đến miệng lại biến thành, “Chờ đêm nay lúc ăn cơm, tôi với cô đến hỏi một chút.”



Hết chương 114