Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 96 : Vì nhân dân phục vụ

Ngày đăng: 22:39 21/04/20


“Kỳ đại sư, cậu có bị thương không?” Triệu Chí Thành sửng sốt một khắc, kéo cửa xe ra chạy đến trước mặt Kỳ Yến, từ trên xuống dưới đánh giá cậu một phen, “Những người này là tổ chức kia à?”



Kỳ Yến đem ống sắt bên chân đá ra xa một chút, “Tôi đây thuộc về phòng vệ chính đáng, không tính là phạm pháp đi?”



Không, ngài đây là phòng vệ quá…



Có điều Triệu Chí Thành không dám đem lời này nói ra khỏi miệng, chỉ gọi người bắt mấy người dưới đất đứng lên. Lúc này bọn họ mới phát hiện, những người té dưới đất đều có chút không bình thường, nằm thẳng tắp giống như cương thi.



“Không có việc gì, các anh mang người về, hai giờ sau tự động khôi phục bình thường.” Dù sao thì tới đây đều là người của tiểu tổ đặc biệt, cậu cũng lười che giấu năng lực của mình, những người này cương cứng thì cứ để bọn họ cương cứng, dù sao miệng có thể nói chuyện là được.



Triệu Chí Thành thực thức thời không hỏi Kỳ đại sư có thể cởi bỏ hay không, cùng với những đồng nghiệp khác nâng mấy người này lên xe.



“Kỳ đại sư, lần này nhờ có mọi người, chúng tôi mới có thể bắt được đám tâm thần mất trí này, ” trong lòng Triệu Chí Thành có chút kích động, bọn họ vẫn luôn tìm không thấy người sai sử sau lưng, hiện tại bắt được đám nanh vuốt đó, không lo không moi ra được tin tức.



“Rèn sắt phải thừa dịp còn nóng, nếu vẫn không hỏi ra tin tức gì, tổ chức sau lưng bọn họ có khả năng sẽ sinh lòng cảnh giác tiến hành di dời nhân viên.” Triệu Chí Thành nghĩ vậy, trong lòng lại có chút phát sầu, trong thời gian ngắn ngủi như vậy, bọn họ nên làm thế nào moi ra được?



Kỳ Yến giơ cổ tay lên nhìn thời gian: “Cần tôi hỗ trợ không?”



“Vậy thật sự là tốt quá.” Triệu Chí Thành mừng rỡ trong lòng, Kỳ đại sư nguyện ý mở miệng, nhất định là bởi vì cậu ấy có biện pháp, “Nhiệt liệt hoan nghênh ngài đến trợ giúp chúng tôi.” Nội tâm vừa kích động, liền nhịn không được dùng tới kính xưng.



“Không có gì để cảm ơn, bởi vì tôi cũng là người Hoa Hạ.” Kỳ Yến cười cười với Triệu Chí Thành, đi đến bên cạnh xe của Triệu Lực, gõ gõ cửa sổ bên ghế lái.



“Kỳ tiên sinh, ” trước kia từng có kinh nghiệm một lần bỗng nhiên không mở được cửa xe và cửa sổ xe, lần thứ hai Triệu Lực trải qua loại sự kiện quỷ dị này, có vẻ bình tĩnh hơn thành viên tiểu tổ đặc biệt một ít, tiền đề là phải xem nhẹ ánh mắt càng thêm kính sợ khi hắn nhìn về phía Kỳ Yến, “Xin hỏi có cái gì phân phó sao?”



“Anh Triệu, nói chuyện với anh sao cũng nho nhã như vậy?” Kỳ Yến cắm tay trong túi quần, giọng điệu thoải mái nói, “Tôi muốn cùng đồng chí cục quốc an làm một chút việc, anh giúp tôi trở về nói với Sầm bá phụ một tiếng, đêm nay tôi liền không về.”
Người trong khu biệt thự đều rất chú trọng riêng tư, bình thường ra ngoài liền dùng xe thay đi bộ, căn bản không có bao nhiêu người chú ý nhà ai lui tới có người nào. Mọi người đều là người làm ăn, bình thường khách khứa tới chơi nhiều, làm việc và nghỉ ngơi không quy luật là chuyện không thể bình thường hơn, ai sẽ nghĩ tới những tinh anh xã hội thoạt nhìn nhã nhã nhặn nhặn này chính là phần tử phạm tội chứ?



“Trước hết không vội đi vào, bên ngoài căn nhà này có trận pháp.” Kỳ Yến đi vòng quanh căn nhà vài vòng, thường thường ném mấy tảng đá, mấy tờ tiền trăm nguyên vào, toàn bộ hiện trường giống như quay phim ma huyễn, khi thì nổi gió, khi thì gió ngừng, hơn nửa đêm người xem trong lòng sợ hãi.



Triệu Chí Thành thấy Kỳ Yến vẻ mặt nghiêm túc đi về phía hắn, cho rằng trận pháp bên trong quá lợi hại không cách nào giải quyết, nhất thời cả trái tim đều treo lên: “Kỳ đại sư, làm sao vậy?”



“Vừa rồi anh thấy tôi ném tiền không?”



Triệu Chí Thành ngơ ngác gật đầu.



“Vậy là tốt rồi, sau khi xong chuyện ngoại trừ tiền thưởng, nhớ trả cho tôi khoản phí tổn thất này đó.” Kỳ Yến vỗ vỗ vai hắn, vẻ mặt thoải mái hơn rất nhiều, “Trận pháp đã giải quyết, tôi và các anh đi vào bắt người.”



Hùng Đại Tráng chưa từng nghĩ đến, mình làm lão đại “tổ học tập truyền thống văn hóa Hoa Hạ”, lúc bị người ta bắt lại, trên người cũng chỉ mặc một cái quần lót.



Hắn nhìn cửa sổ cửa phòng đều đứng đầy đặc công võ trang đầy đủ, quay đầu muốn đi lấy lá bùa dưới gối, kết quả mới vừa lấy lá bùa vào tay, toàn thân hắn liền không thể cử động. Hắn không dám tin trợn to mắt, thuật định thân?



Trên địa giới Hoa Hạ, làm sao có thể còn có thuật định thân, đây không phải là đã sớm thất truyền ư?



“Kỳ đại sư, ” Triệu Chí Thành nhìn người đàn ông tĩnh như điêu khắc trên giường, vẻ mặt kích động nói: “Kỳ đại sư, tôi đại diện quốc gia, đại diện tổ chức, đại diện nhân dân cảm tạ cậu!”



Kỳ Yến sờ sờ cằm, lời này hình như có hơi quen. Nhưng nhìn ánh mắt rưng rưng của Triệu Chí Thành, cậu nghẹn nửa ngày, rốt cuộc trả lời một câu: “Vì nhân dân phục vụ.”



Hết chương 96