Luận Dĩ Mạo Thủ Nhân Đích Hạ Tràng

Chương 97 : Cơn buồn ngủ hoàn toàn không còn

Ngày đăng: 22:39 21/04/20


Trên máy bay, tiếp viên dùng giọng nói ngọt ngào giới thiệu một ít phong tình dân tộc các nơi, cố gắng cung cấp phục vụ chất lượng tốt nhất cho khách trong cabin.



Ngồi trên chuyến bay lần này đều là đại nhân vật, tùy tiện chỉ một người, đều là đối tượng bình thường được người ta nịnh bợ lấy lòng, hiện tại nhiều người như vậy đều ở trên máy bay này, nhóm tiếp viên bọn họ càng không dám chậm trễ nửa phần.



Tất cả đồ ăn nước uống đưa lên máy bay đều phải trải qua kiểm tra nghiêm mật, mà ngay cả tiếp viên cũng đều phải trải qua tầng tầng thẩm tra mới có thể đứng ở chỗ này.



Mười mấy giờ hành trình buồn tẻ vô vị, may mà mấy đại nhân vật ở đây đều là người tu dưỡng rất tốt, mười phần khách khí với tiếp viên bọn họ, cũng không có thói quen sai sử, hơi một tí là mắng to.



Sầm Bách Hạc đeo chụp mắt ngủ vài giờ, nhưng mà trên máy bay chất lượng giấc ngủ cũng không tốt đến đâu. Hắn tháo chụp mắt xuống, nhìn thời gian, bây giờ là khoảng bảy giờ rưỡi giờ Hoa Hạ. Phần lớn người đồng hành còn đang ngủ say, hắn xoa xoa trán, mở chốt chiếu sáng.



Tiếp viên đưa tới cho hắn khăn mặt ấm áp và nước súc miệng, nhỏ giọng hỏi: “Xin hỏi hiện tại ngài muốn dùng bữa sáng không?”



“Không cần, cám ơn.” Sầm Bách Hạc dùng khăn mặt lau tay xong, đem khăn mặt trả cho tiếp viên, nhỏ giọng nói một tiếng cám ơn.



Tiếp viên hơi hơi khom người, liền bưng nước súc miệng và khăn mặt rời khỏi.



Bỗng nhiên, đèn toàn bộ cabin đều sáng lên, giọng một người đàn ông truyền ra.



“Các vị tiên sinh nữ sĩ, bây giờ là bảy giờ bốn mươi bảy phút giờ Hoa Hạ, hoan nghênh mọi người ngồi chuyến bay lần này, ” người đàn ông bỗng nhiên cười hai tiếng, “Chuyến bay lần này đã bay gần mười tiếng, thời gian tới điểm đến còn cần… cả đời của các người.”



Sầm Bách Hạc nhíu mày, mắt nhìn bốn phía, những người khác đã dần dần bị đánh thức, chỉ là vẻ mặt đều có chút ngưng trọng.



“Hoan hô đi, ăn mừng đi, các tiên sinh, các nữ sĩ, đây là một chuyến bay đưa các người đến thế giới thiên đường cực lạc, ” trong lời nói của người đàn ông mang theo tràn đầy ác ý, “Tôi là cơ trưởng chuyến bay lần này, bạn trung thành nhất của mọi người, Ngụy tiên sinh.”



Vào thời khắc này tất cả mọi người rốt cuộc hiểu rõ, bọn họ gặp sự kiện cướp máy bay, hơn nữa còn là sự kiện trả thù xã hội cực kỳ ác liệt.



Có mấy người tố chất tâm lý không tốt lắm, trên mặt đã lộ ra vẻ hoảng sợ, nhưng mọi người đều là nhân vật có uy tín danh dự, dù hiện tại đã sợ hãi tới cực điểm, cũng không có làm ra hành động quá không khống chế được.




Phải biết trên máy bay này có bao nhiêu nhân vật quan trọng, lỡ như xảy ra chuyện gì, vậy chính là rung động đả kích đối với kinh tế quốc gia.



“Chuyến bay XXXX xin chú ý, chúng tôi sẽ an bài sân bay hạ cánh gần nhất cho mọi người, xin chú ý an toàn, giữ liên hệ với chúng tôi.”



Sự kiện lớn đến thế, trong nước nhiều năm như vậy gần như chưa bao giờ gặp, khiến cho người ta đau đầu chính là, máy bay đang ở trên trời cao mấy vạn dặm Anh, đám người dưới đất bọn họ dù muốn giúp, cũng chỉ có thể chờ sau khi máy bay hạ cánh.



Chỉ là lấy tình huống hiện tại, máy bay có thể an toàn hạ cánh sao?



“Lúc này đã tám giờ sáng, ” Kỳ Yến ngáp một cái, một đêm không ngủ, cậu cảm thấy đầu óc mình cũng sắp biến thành tương hồ, cậu từ trên ghế đứng lên, “Chuyện còn lại các anh tự mình giải quyết, tôi trở về ăn sáng ngủ bù.”



“Kỳ đại sư!” Triệu Chí Thành sắc mặt khó coi đẩy cửa tiến vào, “Việc lớn không tốt.”



“Chuyện gì?” Kỳ Yến thấy Triệu Chí Thành mặt như màu đất, đoán được việc này có khả năng thật sự không nhỏ.



“Chuyến bay XXXX bị cướp, trên máy bay có khả năng có vật nổ.”



“Chuyến bay XXXX?”



“Đúng, chính là đoàn tham quan Hoa Hạ chúng ta đi nước ngoài lần này.”



Ôi, đây không phải là cái đoàn gì đó mà Bách Hạc gia nhập sao?



Cơn buồn ngủ của Kỳ Yến nháy mắt bay đi toàn bộ!



Hết chương 97