Lục Mạch Thần Kiếm
Chương 104 : Huyền sinh phóng chưởng thử phiên tăng
Ngày đăng: 17:36 18/04/20
Thần Âm liền dẫn Triết La Tinh về chùa Thanh Lương để bái kiến Thần Quang.
Thần Quang là người rất mực tâm cơ. Y nghĩ rằng phương trượng chùa Thiếu Lâm chủ trương khoan hoà, vậy mà sao lại bắt giữ Ba La Tinh? Hẳn có nguyên nhân trọng đại chi đây.
Y liền trọng đãi Triết La Tinh, lựa lời thăm hỏi dần dần.
Chưa đầy nửa tháng thì Triết La Tinh đem hết chuyện bí mật kể hết cho Thần Quang nghe.
Thần Quang bụng bảo dạ:
- Ba La Tinh đến chùa Thiếu Lâm cốt để ăn cắp kinh sách. Nếu hắn không ăn cắp được thì chùa Thiếu Lâm nên đuổi hắn về là phải. Dù cho hắn lấy được rồi mà đường trưởng phát giác thì cũng đến đoạt kinh lại là cùng. Hiện nay chùa Thiếu Lâm bắt hắn giam giữ không tha, thì nhất định chẳng những hắn đã ăn cắp kinh mà thôi, có khi hắn học thuộc lòng hết rồi cũng chưa biết chừng. Hơn nữa nếu lão Phiên tăng chỉ để lấy cắp kinh sách về Phật pháp để phổ cứu chúng sinh thì chùa Thiếu Lâm chẳng những không can thiệp đến, mà còn lục những phu kinh sách hay gửi tặng nữa là khác. Vậy thì nhất quyết không phải hắn ăn cắp kinh Phật mà là những bí lục về võ công gì đây.
Thần Quang nghĩ tới những bí lục võ công của Thiếu Lâm thì tỏ vẻ sốt sắng vô cùng.
Ta nên biết rằng Thần Quang là một bậc kỳ tài trong võ lâm, đã thiên tư đĩnh ngộ lại nhiều sáng kiến, có điều đáng tiếc là căn nguyên võ học của chùa Thanh Lương hãy còn kém chùa Thiếu Lâm xa. Y chỉ có những pho quyền kinh, Kiếm phổ, nội công bí yếu thông thường mà lại ít ỏi, chưa xứng đáng vào hạng công phu bậc nhất. Thế mà võ công y đến bậc thượng thặng đủ biết tư chất lão không phải tầm thường.
Ngày y tới chùa Thiếu Lâm mới mười bảy tuổi. Phương trượng chùa Thiếu Lâm hồi đó là Diệu Diệp thiền sư, vừa mới thấy diện mạo cùng tia mắt y đã biết ngay là con người độ lượng hẹp hòi, không thể truyền thụ Phật pháp được. Nếu để y làm một nhà sư tầm thường trong chùa thì y không cam chịu lâu dưới điều khiển của người khác và ngày sau ắt sinh hoạ hoạn nên Diệu Diệp thiền sư cự tuyệt ngay. Vì thế mà Thần Quang mới tìm đến tu hành tại chùa Thanh Lương.
Năm y mới ba mươi tuổi mà kỹ thuật đã bao trùm toàn tự, nhảy lên hàng phương trượng chùa Thanh Lương.
Y tự biết hiện nay võ công mình cao hơn những kinh sách bí lục trong bản tự. Nếu muốn tiến hơn thì phải tìm cơ duyên khác mới được. Y vừa nghe lời Triết La Tinh, đã để tâm nghĩ kế ngay, và sau mấy ngày y mới quyết định chủ ý rồi lẩm bẩm:
- Bây giờ ta cứ vì hắn mà ra mặt đến đòi Ba La Tinh, dù trong chùa Thiếu Lâm có nhiều tay cao thủ, bất cứ việc gì đến hợp lý là được. Chẳng lẽ họ là đệ tử nhà Phật mà lại cậy thế mạnh để uy hiếp người ư? Khi mình nắm được Ba La Tinh rồi thì lo gì hắn chẳng tiết lộ cho mình hay những bí lục về học của chùa Thiếu Lâm.
Thần Quang Thượng Nhân nghĩ vậy, liền viết thiếp mời Long Mãnh đại sư chùa Ðại Tướng Quốc phủ Khai Phong, Ðạo Thành đại sư chùa Phổ Ðộ tỉnh Giang Nam, Giác Hiền đại sư chùa Ðông Lâm núi Lư Sơn và Dung Trí đại sư chùa Tinh Cảnh thành Trường An là bốn vị cao tăng đến, rồi Thần Âm và Triết La Tinh thẳng tới chùa Thiếu Lâm.
Bốn vị cao tăng kia tuy không cùng chủ trương như Thần Quang, nhưng là những nhân vật có danh vọng rất lớn trong võ lâm. Có điều những chùa Ðại Tướng Quốc, Phổ Ðộ... trước nay chỉ trọng Phật pháp mà khinh rẻ võ công. Rất Long Mãnh, Ðạo Thanh đại sư chưa được lên đến địa vị cao cả, tại nơi chùa mình.
Huyền Từ phương trượng chùa Thiếu Lâm nghe Thần Quang Thượng Nhân bảo mình bị đánh đã cung xưng ra thì thật là vô lễ. Tuy đại sư bản tính trầm mặc cũng không khỏi nổi giận nói:
- Nhà sư Thiên Trúc là Ba La Tinh sư huynh quả thực có đến bản tự, không bao giờ lão tăng phủ nhận điều đó.
Thần Quang Thượng Nhân cười ha hả nói:
- Thế thì hay lắm. Vị này là Long Mãnh đại sư chùa Ðại Tướng Quốc phủ Khai Phong, vị này là Giác Hiền đại sư chùa Ðông Lâm núi Lư Sơn, vị này là Dung Trí đại sư chùa Tinh Cảnh tại Trường An, vị này là Ðạo Thanh đại sư chùa Phổ Ðộ tỉnh Giang Nam. Cả bốn vị đều là những bậc cao tăng ở Trung Nguyên. Nay lão tăng mời bốn vị đến đây để chứng kiến vụ này. Phương trượng sư huynh đã thừa nhận Ba La Tinh sư huynh nước Thiên Trúc hiện ở bảo tự, vậy xin phương trượng tha cho y ra về Thiên Trúc để khỏi mang tiếng với ngoại bang là đệ tử nhà Phật ở Trung Hoa giam giữ người đồng đạo, cậy mạnh hành hung.
Những câu nói của lão rất sắc bén, cố ý bức bách chùa Thiếu Lâm phải thả Ba La Tinh. Những người trong chùa Thiếu Lâm đã biết nội tình đều nghĩ thầm:
- Ba La Tinh ăn cắp kinh rồi bị giữ, đã là thực tình mà phương trượng cũng không phủ nhận điều đó thì e rằng không tha họ không xong.
Bỗng nghe Huyền Từ nói:
- Vừa rồi Thần Quang sư huynh nóng nảy muốn gặp toàn thể tăng chúng đệ tự, mà chưa nói đến bốn vị cao tăng. Té ra bốn vị này đều là những tay cao thủ nổi tiếng trong võ lâm. Lão tăng có ý ngưỡng mộ từ lâu, nay được tương kiến thật là may mắn!
Huyền Từ chắp tay để trước ngực thi lễ. Ðại sư vừa nói vừa kéo dài thời khắc để có thì giờ tìm kế đối phó.
Bốn vị cao tăng lập tức đứng dậy đáp lễ đồng thanh nói:
- Ba La Tinh sư huynh tại Thiên Trúc hiện giờ ở trong bảo tự. Nếu y có điều gì đắc tội với phương trượng, bọn bần tăng cũng xin phương trượng nghĩ tình họ Thích khắp thiên hạ đều là một nhà mà giờ Ba La Tinh đại sư lại cho sư huynh y là Triết La Tinh đại sư đến đây đưa về Thiên Trúc thì bọn bần tăng đều cảm đại đức.
Huyền Từ nghĩ bụng:
Thực ra những võ công phái Thiếu Lâm gốc nguồn ở Ðạt Ma tổ sư. Từ triều nhà Lương Ðạt Ma ở nước Thiên Trúc qua Trung Hoa để giảng luận Phật pháp của Lương Võ đế. Vì đôi bên không ý hợp tâm đầu, Ðạt Ma tổ sư dựng chùa Thiếu Lâm truyền dạy Thiền Tôn tâm pháp cùng võ công tuyệt thế. Ðó là việc mà khắp thiên hạ ai ai cũng biết.
Thần Quang Thượng Nhân là tay cơ biến hơn đời, nhận luôn ngay những võ công của phái Thiếu Lâm như Ban Nhược chưởng, Ma Ha chỉ, Kim Cương quyền đều từ Thiên Trúc truyền sang. Thế thì Ba La Tinh biết sử dụng mấy thứ võ công vừa rồi chẳng có chi là lạ, không thể nhân đó mà bảo hắn đã ăn cắp bí lục của chùa Thiếu Lâm được.
Huyền Từ phương trượng nói:
- Về Phật pháp cũng như về võ công của bản tự đều do Ðạt Ma tổ sư truyền lại. Ðó là một điều đúng sự thực. Thế thì kinh sách của Thiên Trúc trả về cho Thiên Trúc là một việc hợp tình hợp lý, giả tỷ Ba La Tinh sư huynh nói thẳng ra xin lại những kinh văn của Ðạt Ma tổ sư, bản tự sẽ kính cẩn đưa ra để tặng. Nhưng phép Ban Nhược chưởng là do Nguyên Nguyên đại sư, phương trượng đời thứ tám bản tự sáng chế. Ma Ha chỉ do Bát Chỉ Ðầu Ðà lập ra. Ðến như Ðại Kim Cương huyền pháp thì sáu vị cao tăng đời thứ mười một bản tự tổn bao nhiêu công phu trong ba mươi sáu năm trời cùng nhau nghiên cứu mới hoàn thành. Ba môn này toàn là võ công ở Trung Nguyên không dính líu gì đến Thiên Trúc. Các vị sư huynh đều là những bậc võ học cao thâm, chỉ trông qua là biết. Bần tăng bất tất phải nói nhiều.
Long Mãnh đại sư và Dung Trí đại sư biết ngay lời Huyền Từ là đúng sự thực, liền quay lại hỏi Thần Quang Thượng Nhân:
- Ý sư huynh nghĩ sao?
Thần Quang Thượng Nhân tủm tỉm cười đáp:
- Ðó chỉ là lời nói một bên của phương trượng chùa Thiếu Lâm. Theo chỗ tiểu tăng biết thì lại khác hẳn. Hôm trước Triết La Tinh sư huynh cùng tiểu tăng bàn về những điểm dị đồng giữa võ công nước Thiên Trúc và nước Trung Hoa, cũng đã đề cập đến Ban Nhược chưởng, Ma Ha chỉ và Ðại Kim Cương quyền thì y bảo chiêu Thiên y vô phùng theo tiếng Phạn gọi là A phầm Tư ni Trác nhi. Chưởng lực này bên phải nhẹ nhàng mà thực, chưởng lực bên trái trầm trọng mà hư. Hư với thực hợp lại rất là đắc dụng, vì địch nhân coi thường không để ý nên dễ mắc bẫy. Phương trượng sư huynh! Triết La Tinh nói vậy chẳng hiểu có đúng không?
Huyền Từ hơi biến sắc một chút rồi bình tĩnh đáp:
- Nhỡn quang của sư huynh thật là vi diệu, tiểu tăng rất bội phục.
Nguyên Thần Quang là người thông minh mà kiến thức lại cao thâm. Lão vừa trông Ba La Tinh cùng Huyền Sinh đối thủ một chưởng đã biết ngay đến chỗ tinh thâm của chiêu Thiên y vô phùng. Lão liền bịa chuyện nói là nghe lời bàn của Triết La Tinh. Cách giải thích của lão cốt để chứng minh những chiêu thức đó là của nước Thiên Trúc.
Từ lúc Thần Quang được mục kích ba chiêu đối thủ giữa Ba La Tinh và Huyền Sinh thì trong lòng lão ngứa ngáy khó chịu, ngấm ngầm thèm khát võ công của phái Thiếu Lâm. Lão nghĩ bụng: Những nhà sư chùa Thiếu Lâm hiện nay đều là hạng tầm thường, nên các vị tiền bối truyền các môn võ học cao minh cho, e rằng họ chỉ lĩnh hội được vài phần. Nếu vào địa vị mình nghiên cứu thì khó gì chẳng trở nên một tay thiên hạ vô địch?
Huyền Từ cũng biết lão nói thế là nhân được xem chiêu số của Ba La Tinh rồi tự ý nói ra. Lão đổ cho Triết La Tinh bảo lão để lừa dối mọi người. Nhưng lão vừa thoáng qua một chút đã biết ngay chỗ ảo diệu cao thâm của chưởng pháp thì thật là một tay thông minh tuyệt thế và tinh mắt phi thường trên đời ít có.
Huyền Từ đại sư trầm ngâm một chút rồi nói:
- Huyền Sinh sư đệ! Phiền sư đệ đến Tàng kinh các lấy kinh sách về ba môn võ công vừa rồi đưa cho các vị sư huynh coi.
Huyền Sinh vâng lệnh đem bốn tên đệ tử đi theo.
Lát sau Huyền Sinh trở về cầm kinh sách đưa cho Huyền Từ.
Ðại hùng bảo điện cách Tàng kinh các đến ba dặm đường. Thế mà chỉ trong khoảnh khắc Huyền Sinh đã lấy được sách về thì đủ biết thân pháp y mau lẹ phi thường. Người ngoài không biết nội tình thì cho là chuyện tầm thường, nhưng tăng chúng chùa Thiếu Lâm ai cũng khen thầm ba quyển kinh kia, màu giấy chỗ vàng khè, chỗ thâm lại, tỏ ra truyền đã lâu đời.
Huyền Từ cầm kinh sách để lên bàn nói:
- Mời các vị sư huynh coi thử. Ba pho kinh này đều có ghi rõ những lịch trình công phu sáng lập. Liệt vị sư huynh không tin lời lão tăng thì còn được, chẳng lẽ những vị phương trượng bao nhiêu đời trước chùa Thiếu Lâm và toàn là những vị cao tăng đạo đức lại cũng có những hành vi vô sỉ ăn gian nói dối hay sao?
Ðại sư nói câu sau cùng đồng thời đưa mắt ngó Thần Quang.
Thần Quang tảng lờ như không biết, rồi cầm lấy cuốn Ban Nhược chưởng pháp mở từng trang một ra coi. Long Mãnh đại sư xem cuốn Ma Ha chỉ bí yếu. Ðạo Thanh đại sư coi cuốn Ðại Kim Cương quyển thần công.
Long Mãnh và Ðạo Thanh chỉ đọc bài tựa rồi trao cho Giác Hiền, Dung Chí. Bốn vị cao tăng này đều biết đây là võ công bí mật của phái Thiếu Lâm, còn mình là những tay cao thủ nổi tiếng ở phái khác. Hai nữa, Huyền Từ đại sư một vị cao tăng hiện đại, nói ra câu gì quyết không giả dối. Nếu xem kỹ thì không khỏi tỏ ra mình ngờ vực Huyền Từ đại sư, và như vậy là phạm vào tội bất kính.
Thần Quang Thượng Nhân trái lại xem rất kỹ, lật từng trang một, cố ý tìm ra những chỗ sơ hở nghi ngờ để bài bác Huyền Từ.
Trong đại điện trừ tiếng hô hấp rất khẽ và tiếng mở sách lạc xạc, ngoài ra không còn tiếng động gì khác. Bầu không khí yên lặng phi thường.