Lục Thiên Hệ Thống

Chương 8 : Cá chép hoá rồng? Ngươi chịu trách nhiệm!!!

Ngày đăng: 03:20 08/08/20

Chap 8
Tác đây! Nay đăng sớm thay tối ha~
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Vài ngày sau, tại không gian hệ thống...
- Hệ thống, giám định ta!
-Ting! Mở bảng trạng thái của kí chủ.
Kí chủ: Trần Hoàng Anh
Nhân vật: Lăng Phong/ Tiêu Phong
Tuổi: 12
Huyết mạch: không
Thể chất: Chí tôn thần thể
Tư chất: Trác tuyệt
Công pháp: Chí tôn thần quyết
Nghề nghiệp: Ngũ Phẩm luyện dược sư đỉnh phong
Thực lực: Đấu vương tam tinh
Lực lượng: Đấu vương
Linh hồn lực: Phàm cảnh hậu kỳ
Điểm danh vọng: 45 vạn
Đấu kỹ: Thông thiên sát, Bát cực băng, Chiến thiên quyền pháp
Ma nhãn: [Mangekyou Sharingan]: Thiên chiếu (mắt phải), thần uy (hai mắt), susano'o, nguyệt độc (mắt trái)
Đồ đạc: [Bạo điểu phá đản ấn - đấu kỹ], [Vận mệnh chi tử - ngọc] ×1, [Thiên mệnh thánh hồ - huyết mạch] , [Thần ma tẩy tủy đan] ×1, [Phần quyết - Công pháp], [Huyền trọng thước - vũ khí], Hồi thiên đan ×19,....
Lăng Phong nhìn qua bảng trạng thái mà xém chút nhảy dựng lên gào
- Cuối cùng! Hôm nay cũng có thể làm cú "Đại bạo phát" rồi, hắc hắc!!!
Không trách hắn thất thố như thế được, bởi lẽ
hôm nay hắn sẽ tiến thêm một bước nữa - bước đường thành tối cường giả! Thần ma tẩy tủy đan và huyết mạch bắt buộc phải sở hữu đấu vương lực lượng, bằng không bạo thể!
Tranh thủ nói luôn, Mangekyou Sharingan hắn lấy được do không kiềm chế được sức dụ hoặc của nó mà cắn răng tự lên bản thân một cái ác độc ảo thuật, ác tới mức Linh Nhi nghe thấy đã sợ mất mật mà chạy. Không ai biết Lăng Phong thấy điều gì, chỉ biết khi tỉnh dậy hắn liều mạng bám chết lấy Dược Thanh Nhi không buông. Cũng vì thế mà Thanh Nhi nhà ta vì an ủi hắn đành phải chịu khổ bảy ngày sượng mặt trên giường không động nổi dù chỉ một ngón tay, thật quá thảm a....
Vận mệnh chi tử ngọc bội ư? Dùng lúc nào chẳng được, hắn lựa lúc này cho đúng chuẩn Cá chép hoá rồng thôi. Nghĩ tới đây, Lăng Phong chợt hét lớn:
- Cá chép hoá rồng tới đây! Hệ thống, xài hết đạo cụ có thể xài được trong hệ thống!!!
-Ting! Sử dụng thành công, mời kí chủ kiểm tra.
Lăng Phong nhìn lướt qua bảng trạng thái và.... đen mặt!
Huyết mạch: Thiên mệnh thánh hồ, Vận mệnh chi tử
............
Tư chất: Thần cấp
.............
Công pháp: Chí tôn thần quyết( thiên cấp hạ phẩm), đã dung nhập phần quyết và quỳ hoa bảo điển
.............
Đấu kỹ: Bạo điểu phá đản ấn, Tịch tà kiếm phổ (thêm vào)
..............
-.....
- Con em ngươi! Linh Nhi! Ngươi làm đúng không!?? Sao dám cho ta học thái giám công pháp!!!!!
Lăng Phong cắn răng thiếu chút ra máu. Mẹ nó chứ, lão tử đường đường là chân nam nhân, chả lẽ hôm nay thành thái giám? Không, ta không chịu nhục a!!!!
- Ai bảo kí chủ đòi xài hết đồ dùng được chi, đành chịu thôi~
- Ngươi được! Phốc xuy!
Lăng Phong không kiềm chế nổi xúc động mà lăn ra thổ huyết, mặc cho Linh Nhi trong hệ thống cười nắc nẻ.
- Kí chủ, hàng Linh Nhi cho đều là tinh phẩm đã được cải tổ lại a. Dùng thoải mái không cần tự cung, ahaha~
Lăng Phong miễn cưỡng đứng thẳng dậy lườm Linh Nhi
- Mẹ kiếp! Lão tử muốn làm ngươi!
Linh Nhi hồn nhiên đáp:
- Ta sợ? Bên trong này kí chủ đừng hòng động ta, aha~
- Ting! Kí chủ, lên Đấu tông có thể triệu hoán Linh Nhi - đấu tông làm hộ vệ!
......
- Hệ thống, ngươi hố ta! Ta là tinh linh hệ thống, sao ngươi....
- Ting! Hệ thống tồn tại là để nâng đỡ kí chủ, xét thấy hành vi của ngươi có nguy cơ ảnh hưởng tinh thần kí chủ nên phải trừng phạt!
- Không thể nào....
Lăng Phong đứng một bên lặng lẽ giơ lên ngón cái
- Hệ thống, ngươi thực tốt! Còn Linh Nhi, ngươi cứ chờ xem. Lên Đấu tông không chơi chết ngươi lão tử không làm người! Hắc hắc!
Mặc kệ Linh Nhi bên kia, hắn tranh thủ kiểm kê ít đấu kỹ mới có. Trừ Tịch tà kiếm phổ bởi hắn chỉ dùng quyền ra thì có tổng hai cái mới, trong đó một cái hắn mua từ cửa hàng:
- Bạo điểu phá đản ấn: đế cấp đấu kỹ, cùng cấp trở xuống kết ấn có 80% thành công, 15% thất bại, 5% kích hoạt đặc biệt: bạo liên hoàn, dính phải có phục hồi bao lần cũng bạo điểu!
Cao hơn mỗi cấp, trừ đi 10% thành công.
- Chiến thiên quyền pháp: Thiên cấp đê giai đấu kỹ, lấy chiến thiên làm tên, lấy yếu thắng mạnh, lấy nghịch thiên làm hướng! Tổng cộng một thức: Chiến thiên nhất quyền, đối phương càng mạnh, quyền đầu càng mạnh!
- Hắc hắc! Đồ tốt, đồ tốt! Mà thôi, qua thăm Nhã Phi tỷ đã, hắc!
Nói là làm, rời khỏi không gian hệ thống, Lăng Phong thân nhảy chân sáo bước tới sàn đấu giá mà không hay biết ẩn trong không gian, một vị mỹ nữ với sắc mặt như vừa ăn ngàn lọ dấm chua đang theo dõi. Nàng lẩm bẩm:
- Tên khốn nạn! Bảo yêu ta nhất mà lại đi câu dẫn Nhã Phi tiểu lẳng lơ kia sao? Được lắm, về nhà không chỉnh chết ngươi lão nương không làm người!!!
Đáng thương Lăng Phong không hề biết bản thân sắp xuống địa ngục, hắn hiện đã tới trước cửa sàn đấu giá. Tại đó, một thiếu nữ thân mặc hoả hồng váy dài bước tới mà ôm lấy thiếu niên trước mặt.
- Tiểu Phong, ngươi cuối cùng cũng tới. Tỷ tỷ rất nhớ ngươi đó nga~
Lăng Phong giãy dụa hòng thoát khỏi bộ ngực sữa hùng vĩ kia. Xác thực hương, nhưng hắn cũng không muốn ngộp chết a! Hắn bây giờ mới cao có 1m7, đứng vừa vặn tới ngực Nhã Phi nên mới khổ thế này...
- Ưm! Tỷ tỷ, bỏ ra! Ngộp chết ta mất, ưm ưm!
Nhã Phi ngoài ý muốn đành thả hắn ra, trừng một cái
- Hứ! Tiểu tử không hiểu phong tình. Nói cho ngươi biết, tại Ô Thản Thành này không biết bao nhiêu người muốn như ngươi mà không được a! Thế nói cho tỷ tỷ biết, ngươi muốn ta ôm người khác?
Lăng Phong không nói mà ôm chặt lấy Nhã Phi, đầu dụi dụi vào giữa khe ngực nàng mà tham lam hút lấy hương thơm, hai tay không thành thật du tẩu khắp người mà véo kiều đồn một cái khiến Nhã Phi không nén được mà kiều mị "Ưm" một cái. Lăng Phong cười gian manh nói:
- Hảo tỷ tỷ, nhìn ngươi thế này ta thực muốn ăn hết ngươi a!
Nhã Phi sắc mặt đỏ hồng, kiều mị nói:
- Vậy tiểu tử ngươi cũng phải có bản lĩnh mới được a. Tiểu tử, ngươi càng ngày càng học xấu!
- Xấu? Không không, thế này mới xấu a!
Lăng Phong kiễng lên mà ôm lấy cổ Nhã Phi, đặt môi mình lên đôi môi đỏ hồng của nàng. Nhã Phi run nhẹ một thoáng rồi như quyết tâm điều gì, nàng phản công! Chỉ thấy lưỡi nàng đột phá hàm răng mà cuốn lấy lưỡi hắn, tay ôm lây đầu hắn mà chuyển mật dịch qua.
Một lúc lâu sau nàng mới buông tha hắn. Khuôn mặt nàng lúc này ửng hồng, kiều mị vô tả, xuân quang đại động! Nhìn mặt thiếu niên trước mắt, nàng khẽ gắt:
- Xú tiểu tử! Nhớ lấy, nụ hôn đầu của tỷ tỷ cũng cho ngươi rồi, ngươi dám cô phụ tỷ tỷ thì đừng trách!
Lăng Phong mặt đầy ủy khuất nói:
- Tỷ tỷ, nhìn thế nào cũng là ta bị cưỡng hôn a...
Nhã Phi lườm hắn một cái, mở miệng thơm ra nói:
- Ý kiến? Chiếm tiện nghi của lão nương, giờ còn muốn chối?
Lăng Phong lắc đầu mạnh tới nỗi nghe vù vù
- Không dám a! Tỷ tỷ, ta chỉ muốn tỷ chịu trách nhiệm với ta thôi...
Nhã Phi nghe xong, hận không thể cẩu xực hắn đôi ba cái cho hết giận. Nàng khẽ gắt:
- Chịu trách nhiệm? Tiểu tử, ngươi đùa ta sao? Ngươi mới phải chịu trách nhiệm với tỷ tỷ a...
Lăng Phong một bộ lợn chết không sợ nước sôi, vô sỉ đáp:
- Không đúng! Tỷ mới chịu trách nhiệm!
- Ngươi còn nói! Ta không cần biết, ngươi phải chịu trách nhiệm!
- Không! Tỷ chịu trách nhiệm!
- Nằm mơ! Ngươi chịu trách nhiệm!
.............................................................................
- Tỷ chịu trách nhiệm!
- Ngươi chịu trách nhiệm!
Vài canh giờ sau, hai người vẫn đang đòi nhau chịu trách nhiệm. Trong lúc đó, Thanh Nhi trong không gian như sắp bạo phát, hận không thể một chưởng đánh chết đôi cẩu nam nữ kia...
P.s: Tác đây! Bí mật chương trước là...có mới lạ. Nếu có thì cũng là chương 3-4 vốn là một, tác lười nên mới xẻ ra thôi.