Lục Thiếu Phàm, Em Yêu Anh

Chương 87 :

Ngày đăng: 18:10 30/04/20


Cái gì mà thú vị hơn? Cái gì mà trinh liệt hơn?



Mẫn Nhu càng nghe càng không hiểu ý Will, cô ở trong giới giải trí nhiều năm xem ra

cũng không uổng công, đôi mắt âm độc lóe lên những tia chinh phục mãnh

liệt chắc chắn cô không nhìn nhầm?



Từ những câu nói nghe có vẻ hài hước của anh ta, Mẫn Nhu cũng đã hoàn toàn hiểu. Anh ta đối với Mẫn Tiệp xem ra không hề yêu quý, bây giờ làm bạn trai Mẫn

Tiệp chẳng qua vì ham tiền tài quyền thế của Mẫn gia. Anh ta tìm cô,

không đơn thuần là nói chuyện phiếm, điều này Mẫn Nhu có thể đọc được

trong đôi mắt tham lam kia.



“Phó tổng tạm thời, anh có gì cứ việc nói thẳng, cần gì phải tự hạ giá trị mình xuống dùng những từ ngữ thô tục như thế?”



Mẫn Nhu lạnh lùng nhìn Will, trước thái độ tươi cười đầy lỗ mãng của anh ta cô chỉ

có thể lạnh lùng. Cô không cảm thấy việc mình bực tức quát lớn sẽ khiến

anh ta dừng hết mọi lời nói vô lễ, vậy thì cô lựa chọn sự bình tĩnh.



Will không

phải chính nhân quân tử, sự phẫn nộ của cô chỉ kích thích tính tà ác

trong anh ta. Đối phó với những con người này, nếu áp dụng các quanh

minh chính đại kết quả là tiền mất tật mang.



“Ha ha, so với chị của cô, cô thật sự khiến cho người ta thấy thích hơn nhiều”



Khi Will tủm tỉm nghiêng đầu, mập mờ thì thầm. Anh ta không để ý bàn tay Mẫn Nhu

đang ngăn cản anh ta tiến lại gần đã rủ xuống, một tay nhét vào túi.



“Được một người tâm sâu kín đáo thích chỉ sợ đối phương cũng sẽ đau đầu, dù

sao phần thích này không chỉ đơn thuần là thích, bên trong có rất nhiều

âm mưu và lợi dụng”



Câu trả lời

của Mẫn Nhu không hề khách khí, hai mắt sáng quắc đón nhận ánh mắt của

Will. Dù cô rất khó chịu, nhưng không thể không cùng hắn quay vòng.



“Nói đi, anh đến đây là muốn được lợi gì, hay nói cách khác anh muốn có được gì từ Mẫn thị?”



Will không

ngờ Mẫn Nhu nói trắng ra như thế. Đôi lông mày nhướng lên, kết thúc mọi

hành động vô lễ của mình, đôi mắt đảo quanh buồng vệ sinh, cao ngạo nhìn Mẫn Nhu, không còn nụ cười tươi cười chào đón như khi nãy.



“Tiệp nói cô chỉ là kẻ ngoại đạo không biết về quản lý khách sạn, tôi lại thấy, suy nghĩ của cô ấy không đúng…”



“Cho nên?’



Mẫn Nhu bình tĩnh nghe Will nịnh hót, cho dù anh ta nói sự thật cô cũng sẽ không
bùng cháy, cả người bừng bừng lửa giận chạy tới trước Mẫn Nhu, Liên luật sư liền đứng chắn trước mặt cô.



Mẫn Nhu cũng không muốn đấu võ mồm với Mẫn Tiệp, xoay người mở cửa xe, vừa tính ngồi vào lại nghe giọng nói chất vấn của Mẫn Tiệp.



“Tại sao mày cứ phải giành người đàn ông của tao!! Trước kia là Kỷ Mạch

Hằng, đúng, mày đã giành được, hôn sự của tao và Kỷ Mạch Hằng thất bại,

mày vừa lòng chưa? Bây giờ tao và Will yêu nhau, có chỗ nào chạm tới

mày, mày đã có Lục Thiếu Phàm, vì sao còn mơ ước đồ của người khác?”



Mẫn Nhu chợt cảm thấy Mẫn Tiệp ngu xuẩn đến buồn cười, một người như thế lại lấy

được bằng thạc sĩ của đại học Mi Lan, có phải cô nên khen quyền lực to

lớn của tiền bạc?



Trước thái

độ đổi trắng thay đen của Mẫn Tiệp, Mẫn Nhu cũng không khỏi tức giận,

ngay trước mặt Liên luật sư mà Mẫn Tiệp nói như vậy, chẳng lẽ không phải cố ý?



Cô ta muốn Liên luật sư đem chuyện này nói cho Lục Thiếu Phàm, làm cho quan hệ vợ chồng trở nên xích mích.



Đáng tiếc,

Mẫn Tiệp sai rồi, cô ta quá coi thường cô và Lục Thiếu Phàm, không giải

tất cả nam nữ yêu nhau đều như Mẫn Tiệp và bạn trai cô ta, lúc nào cũng

hoài nghi đối phương.



Mẫn Nhu

nghiêng người, lách qua Liên luật sư thấy được nửa gương mặt Mẫn Tiệp,

ngoại trừ sự ghen tị xấu xí hiện ra bên ngoài còn có nỗi oán hận.



“Đồ

của chị trước giờ tôi đều khinh không đụng vào. Chị nói đúng, có Lục

Thiếu Phàm rồi những người đàn ông khác chẳng là gì, huống chi.. chỉ là

tên ngụy quân tử”



Mẫn Tiệp tái mặt, hung ác nhìn chằm chằm Mẫn Nhu, muốn đi lên thì bị luật sư cản

đường, chỉ đành duy trì khoảng cách, nhìn Mẫn Nhu ngồi trong xe mà

nghiến răng nghiến lợi.



“Mẫn Nhu, mày nghĩ mày làm vậy thì Mẫn thị sẽ là của mày sao? Đừng mơ, tao sẽ không để nó xảy ra đâu”



“Vậy tôi cũng khuyên chị một câu, sớm muộn có một ngày, chị sẽ vì sự ngu xuẩn của bản thân mà trả giá đắt”



Cửa sổ xe

chậm rãi nâng lên, ngăn cách bên trong và bên ngoài. Sau khi Liên luật

sư vào xe, tài xế liền nổ máy cho xe chạy đi, còn lại Mẫn Tiệp vẫn đứng

sau xe