Lục Thủy Thanh Sơn

Chương 17 :

Ngày đăng: 02:03 19/04/20


– Lục thủy thanh sơn –



Đại Phong Quát Quá



Đệ thập thất chương



Sau khi Triệu Thượng thư và Lý Thái y cáo từ, Cơ Dung Quân vẫn lưu lại một chút. Kế hoạch giả bệnh vĩ đại của Vương Lăng tan biến làm hắn đau lòng không thôi, yếu ớt cười với Cơ Dung Quân, “Lần này cũng đa tạ ngươi lo lắng, ta vô cùng cảm kích”, Cơ Dung Quân trả lời, “Ừm, ta chỉ là chiều nay tình cờ thấy người, đúng lúc sau đó gặp được Lý Thái y nên mới nhiều chuyện đưa ông đến đây một chút. Ngươi… ngươi không có việc gì là tốt rồi. Gần đây trong ti bộ bận rộn, thiếu người thì không tốt. Nếu đã không sao rồi, ta còn có việc, cáo từ trước, ngươi chú ý ăn uống, mùa hè trời nóng, ăn nhiều chút”. Cơ Dung Quân khách khí nói xong thì vội vàng rời đi.



Tuy Cơ Dung Quân đã hủy đi kế hoạch của Vương Lăng nhưng hắn vẫn rất cảm kích, y quả là một người nghĩa khí thích giúp đỡ người khác, đáng tiếc đạo bất đồng bất tương vi mưu, không thể thân cận được. Mà y cái gì cũng không thiếu, Vương Lăng không biết nên cảm tạ thế nào, chỉ có thể nhận lấy phần nhân tình này, đợi ngày sau có cơ hội nhất định sẽ báo đáp. (Phong: mong anh lấy thân báo đáp XD)



Một buổi chiều trời nóng hầm hập, Vương Lăng gặp Cơ Dung Quân trên đường đến ti bộ, Cơ Dung Quân sắc mặt ngưng trọng nói với hắn: “Vương Lăng, chúng ta đến chỗ vắng người một chút được không? Ta có lời muốn nói với ngươi.”



Dưới tán cây ngô đồng râm mát, Cơ Dung Quân nói: “Vương Lăng, chuyện chung thân của ngươi quả thật đã định rồi”. Hôm trước Vương Lăng vừa mới bị Quốc cữu uyển chuyển thông báo, đợi khi việc điều người của ti bộ xong là có thể lập tức thành thân cùng thiên kim Triệu gia. Vương Lăng nghe Cơ Dung Quân nói, buồn bã thở dài, gật gật đầu.



Cơ Dung Quân nhìn từng đám mây xô nhau về phía xa, cười nhẹ một tiếng, “Quả nhiên, mọi người trong ti bộ chúng ta cũng sắp được điều đến các tư bộ trong triều, chắc ngươi cũng biết.”



Vương Lăng tiếp tục gật gật đầu.



Ánh mắt Cơ Dung Quân dừng trên người Vương Lăng: “Ta từng nghĩ… nếu chúng ta sau này có thể vào cùng một tư bộ…”, Vương Lăng lập tức cười nói, “Khả năng này thật sự không lớn”, Cơ Dung Quân khẽ thở dài, “Ta cũng biết là không thể nào, hơn nữa Vương Lăng ngươi… sắp thành thân với thiên kim của Triệu Thượng thư… Tới lúc này, chỉ có thể thuận theo mệnh số. Cho nên ta nghĩ…”, thanh âm dừng một chút, rốt cục vẫn nói ra, “Ta nghĩ, chúng ta kể từ hôm nay, vẫn là nên giữ khoảng cách một chút.”
Một người từ ngoài cửa đi vào, đến bên cạnh Vương Lăng, thần tình cực kỳ đau khổ.



Vương Lăng đang ở trong mộng vẫn bị hôn sự bức bách, trong mộng cảnh, kiệu hoa của Triệu tiểu thư đã dừng trước cửa nhà hắn, Quốc cữu gia và Triệu Thượng thư một trái một phải đứng hai bên hắn, cùng nhau cười nói: “Mau bái đường thành thân, sau đó hảo hảo hiếu thuận nhạc phụ”. Vương Lăng tuyệt vọng giãy giụa, lại như bị cái gì gắt gao bóp chặt, thoát không được.



Trong xe ngựa xóc nảy, Cơ Dung Quân ôm chặt lấy Vương Lăng: “Vương Lăng… Ta, ta không nên nói với ngươi như vậy… Nhưng ngươi mấy ngày nay, chẳng lẽ… kỳ thực…”



Ngày hôm sau Vương Lăng tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên giường nhà mình, Tứ Kính hai mắt thâm quầng vui vẻ nói: “Thiếu gia, cậu dậy rồi, hôm qua cậu uống đến bất tỉnh nhân sự, lại là vị Cơ công tử kia đưa cậu về đây. Hắn còn kêu tiểu nhân nói với cậu, hôm nay ở ti bộ cũng không có việc gì, cậu cứ ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, không cần đến.”



Vương Lăng đau đầu, mơ hồ nghĩ nghĩ, nhưng trừ cơn ác mộng thành thân đêm qua thì cái gì cũng nghĩ không ra, lại thiếu Cơ Dung Quân thêm một mối nhân tình, trong lòng Vương Lăng càng không dễ chịu.



Gần giữa trưa thì tiểu tư vào báo lại, Quốc cữu đến đây.



Vương Lăng vội vàng đứng dậy đón chào, Quốc cữu thấy Vương Lăng liền nói nghe: “Ta nghe nói, ngươi đêm qua lại uống đến say, vẫn là nhi tử kia của Cơ thái sư đưa ngươi trở về.”



Vương Lăng cúi đầu ngập ngừng đáp lời, trong lòng mừng thầm, lường trước Quốc cữu sẽ giận tím mặt, răn dạy quở mắng hắn.



Hắn cúi đầu chờ đợi, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên vai hắn, tiếp theo, hắn nghe được thanh âm từ ái, hơi bất đắc dĩ cùng thương tiếc của Quốc cữu: “Ai, ngươi đứa nhỏ này, cữu cữu biết ngươi vì ngày sau, gần đây cần tạo mối quan hệ của Cơ thị, phần này cố gắng này của ngươi, ta cùng nhạc phụ tương lai của ngươi đều hiểu được. Bất quá không cần phải gấp gáp làm gì, cần chú ý thân thể.”