Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi

Chương 12 : Tiếp cận zombie thủ lĩnh

Ngày đăng: 20:07 20/04/20


Tâm trạng của Nam Ca lúc này rất kích động.



Cô đặt tay lên ngực, ra vẻ như đang cầm cúc áo. Cô sợ sẽ có Zombie phát hiện mục đích của cô mà chạy tới đánh lộn.



Còn về việc vì sao cô lại kích động? Đương nhiên là vì máu của Lệ Sâm rồi!



Anh ta đã hứa chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ trở về sẽ cho cô uống máu mà! Nhớ lại khoảng thời gian tiếp xúc gần đây, lúc nào cũng ngửi thấy mùi vị tuyệt vời, ánh mắt Nam Ca chợt đỏ gay.



Việc cô đi lấn vào trong bầy Zombie, không ngừng rẽ đông ngoặc tây cũng không khiến chúng chú ý.



Bọn chúng vốn không cô lý trí, bây giờ làm chuyện này vốn là vì có kẻ đứng đầu. Thật ra lúc này Nam Ca đã bị nó ảnh hưởng một ít, nhưng cô ép bản thân mình không được mất đi lý trí.



Nếu không làm xong nhiệm vụ thì chào tạm biệt máu của Lệ Sâm luôn.



Cô quan sát một lúc, so với mấy Zombie kia, trang phục của cô rất sạch sẽ gọn gàng. Nhưng mà nghĩ đến người đàn ông thay quần áo cho mình thì quả quyết, Nam Ca tự lẩm bẩm trong miệng: Tuy vẫn cảm thấy hắn ta ghê tởm, nhưng vẫn phải trả máu đã nợ mình rồi muốn chết cùng được.



Đám Zombie vô thức di chuyển khiến hành động của Nam Ca gặp chút trở ngại.



Phải biết rằng bước đi của cô cũng rất chậm, thỉnh thoảng còn phải đi vòng qua vài Zombie, lãng phí rất nhiều thời gian.



Điều duy nhất khiến cô vui mừng chính là vị trí của cô và Zombie thủ lĩnh càng lúc càng gần, không biết Zombie đó là thể loại gì?



Có thể điều khiển được nhiều Zombie như vậy, hẳn là rất cường tráng phải không?



Nam Ca nhìn cơ thể gầy gò của mình, thầm nghĩ, sao biến thành Zombie cũng không biến cô trở nên lợi hại một chút đi.



Tò mò và khát vọng với máu khiến Nam Ca có khí phách vô cùng.



Mà Lệ Sâm ở phía Bắc cũng như vậy.



Trong lòng anh giờ phút này đều là bóng dáng của Nam Ca. Tuy họ chỉ mới ở cùng nhau hai ngày, thậm chí những lần gặp mặt đó đều đối chọi với nhau, nhưng tâm tình phức tạp hiện tại cho anh biết rằng, anh không hề mong Nam Ca chết đi.



Nhưng cô đã đi rồi...



Lệ Sâm đạp chân ga, siết chặt tay lái.



Dù sao xe của anh cũng nhanh hơn đám Zombie kia rất nhiều, không lâu sau đã bỏ lại chúng rất xa.



Nhanh hơn anh là Trần Bạch Kiêu đang ngồi trên trực thăng.



Sau khi nhận được tin của Lệ Sâm, anh ta đổi hướng bay, đồng thời khóa tuyến bên tổng bộ.



Mặc kệ người đàn ông này có cách nào hay không, nếu đã lựa chọn, vậy mình sẽ tin tưởng anh ta.



Không lâu sau, tuy anh ta chưa có cách để nhìn thấy dòng Zombie, nhưng mùi xác chết trong không khí đã nồng nặc gay mũi, cũng nhắc nhở anh ta chuyện này không hề đơn giản.



Sau cùng, ngay lúc anh ta nóng lòng như lửa đốt thì xe của Lệ Sâm đã xuất hiện trước mặt.
Hâm mộ cái gì? Đúng là kỳ lạ.



Nhưng mà chúng không ngăn cản, đúng là đại ân cho Nam Ca.



Tâm trạng của cô tốt hơn, nghĩ đến nhiệm vụ Lệ Sâm giao cho mình, đúng là quá dễ.



Chỉ có điều gương mặt cô cứng ngắc, nếu có thể cười, cô đã sớm cười thành tiếng rồi.



Cuối cùng, cô cũng đã đứng bên cạnh Zombie thủ lĩnh.



Zombie thủ lĩnh chỉ dùng một mắt liếc nhìn cô, thể hiện khả năng điều khiến Zombie khác.



Nam Ca chỉ thấy cảm giác áp bức càng lúc càng lớn, nếu không phải cô cẩn thận, nhất định đã bị nó chèn ép rồi!



Trách không được lại có thể điều khiển được mười nghìn Zombie, con thủ lĩnh này cũng rất có tài.



Trong phút chốc, Nam Ca vô thức kêu thành tiếng. Những Zombie khác không để ý, nhưng Zombie thủ lĩnh lại quan tâm.



Dường như phát hiện tư tâm của Nam Ca, nó càng dùng sức áp bức hơn.



Khoảng cách của Nam Ca và thủ lĩnh rất gần, cảm giác nó áp bức mình khiến cô không thể đưa tay lê nđược. Thậm chí cô còn có cảm giác tay mình đang uốn lượn, rồi quỳ xuống đất!



Nếu không thì, hay là thần phục nó đi, xem xem, những Zombie khác không phải đều nghe lời nó sao?



Có một thủ lĩnh như vậy, Zombie bọn chúng có thể vào thành phố, người bên trong chẳng phải sẽ mặc cho chúng xâm lược sao.



Còn có Lệ Sâm, không chừng cũng sẽ bị giết chết.



Lúc đầu, tại sao lại nghe Lệ Sâm đi làm cái chuyện mất sức này chứ?



Nam Ca nghe thấy tiếng đất vỡ vụng, dù không rõ ràng lắm nhưng vẫn loáng thoáng nghe được.



Zombie thủ lĩnh kia có hơi nổi điện, nó điều khiển nhiều Zombie như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên đụng phải Nam Ca xương cứng thế này.



Nam Ca vốn còn đang do dự, có nên đầu hàng hay không, nhưng chợt nghĩ tới ánh mắt của Lệ Sâm lúc mình rời đi.



Giống như không nỡ, lại có vẻ hối hận.



Cô nghĩ cảm giác này rất kỳ lạ, có lẽ là vì không có, nên sẽ ước ao.



Vì thế, cô quyết định nghe theo lương tâm.



Thật là, cô đúng là một Zombie coi trọng lời hứa, nếu đã đồng ý với Lệ Sâm rồi, sao có thể nuốt lời chứ!



Vì thế, cô đánh gãy xương bánh chè, chậm chạp đứng thẳng dậy.