Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi

Chương 162 : Hài hòa hài hòa

Ngày đăng: 20:08 20/04/20


"Thịt này đã qua xử lý, mọi người có thể yên tâm ăn." Diệp Thiệu bảo đảm hai lần, Tân Vũ Hoa liền đứng dậy: "Tôi đến trước đi!"



Cậu kẹp lên một khối thịt thả vào trong miệng, thời điểm nghiền ngẫm con mắt đều sáng cả lên.



Nhanh chóng nuối miếng thịt xuống, cậu quay ra hướng tới Diệp Thiệu giơ ngón tay cái lên: "Bác sĩ Diệp, anh thật sự là lợi hại mà. Thịt này ăn quá ngon ý!"



Diệp Thiệu ha ha cười một tiếng: "Ăn ngon đó cũng là công lao của đầu bếp, tôi chỉ là lấy đi độc tố bên trong mà thôi."



Vừa nhìn Tân Vũ Hoa ăn cũng không có việc gì, những người khác cũng không chịu ngồi yên, ào ào vọt lên muốn đoạt thịt.



Nam Ca cùng Lệ Sâm đứng ở ngoài đoàn người, cô còn nói cùng Lệ Sâm: "không trách được lúc trước Diệp Thiệu để cho em mang giúpanh ta mấy con động vật biến dị trở về, hóa ra là vì nghiên cứu này. Thịt kia nhìn thật ngon nha..."



"Sao thế, em cũng muốn ăn một miếng sao?" Lệ Sâm ôm eo cô hỏi.



Nam Ca hì hì lắc đầu: "không phải đâu, " cô ngẩng đầu, Lệ Sâm có thể từ trong con ngươi màu đen của cô nhìn thấy bản thân: "Em còn cảm thấy hứng thú với anh hơn một chút."



Lệ Sâm ý tứ sâu xa cười cười: "Vậy lát nữa về phòng liền cho em ăn no."



Lệ Ngạn cùng Tần Mộ Yên đứng ở bên cạnh bọn họ, giả vờ là cái gì cũng không nghe hiểu...



Yến hội tiến hành được một nửa lại có người đến thông báo nói ngoài cửa cơ sở chính có người tự xưng là bạn của Nam Ca tìm lại đây.



Nam Ca cùng Lệ Sâm lúc này còn đang mời rượu đâu, vừa nghe nóinhư thế đều nghi hoặc nhìn nhau.



Bạn cô á? Sao cô lại không nhớ nhỉ?



"Đối phương có nói tên là gì không?" Lệ Sâm hỏi.



"Có ạ, họ tên là Tô Phương cùng Tô Hiển."



"A!" Nam Ca nhớ tới, đây không phải là khẩu phần lương thực của côsao!



Lệ Sâm nắm tay cô cười nói: "Mời hai người kia vào đi."




Mỗi người đều có cuộc sống của mình. Mừng rỡ của hôm nay, bọn họ tin tưởng sẽ là một bức ảnh tươi đẹp của cuộc sống tốt đẹp trong tương lai.



Mà ở ngoài trụ sở, bên ngoài địa phương mà hệ thống phòng ngự có thể quản chế được, có một con Zombie mặc áo choàng khô gầy đanglẳng lặng đứng lặng im.



Đôi mắt nó trong đêm tối phát tán ánh sáng hồng sâu kín, gò má quá gầy, xuyên thấu làn da màu tím đen còn có thể nhìn ra hình dáng xương cốt của nó.



Nó thủy chung luôn nhìn về phương hướng cơ sở chính, khoảng cách xa như vậy mà nó vẫn có thể cảm nhận được nhân viên đi đi lại lại ngoài trụ sở.



Lời nói bọn họ nói, Zombie này cũng nghe hiểu.



Hôn lễ thế kỷ của Lệ Sâm cùng Nam Ca... Là sao?



Nam Ca, không nghĩ tới cô vẫn cùng Lệ Sâm ở cùng một chỗ. Tôi đãcảnh cáo cô, cô là một con Zombie thì nên sinh sống như Zombie.



Những thứ nhân loại ngu xuẩn kia có cái gì tốt chứ, ở cùng một chỗ chỉ biết kéo chân cô thôi. Tôi mới là đồng bạn của cô cơ mà, vì sao côkhông trở lại bên cạnh tôi?



Tuy nhiên không sao, tôi cũng không qua nóng nảy. Chúng ta mộtngày nào đó sẽ gặp mặt. cô trợ giúp nhân loại giết nhiều Zombie như vậy, cũng nên chịu chút trừng phạt đi.



Nghĩ tới đây, Zombie kia thế nhưng mở miệng bật cười. Thân thể nó rách nát không chịu nổi, lại như là tràn trề sức chiến đấu, tiếng cười liên tục truyền rất xa.



Coi như là cười, ánh mắt âm u màu đỏ vẫn như cũ không có rời khỏi phương hướng cơ sở chính. Hàm răng nó lúc mở lúc đóng, còn có thể nghe được âm thanh hàm răng run lên, rin rít lọt vào tai.



Zombie xung quanh tại lúc cảm nhận được hơi thở của nó đã lập tức điên cuồng chạy trốn. Mà có một chút Zombie trốn chậm, ngay lập tức bị tiếng cười của nó trực tiếp đánh nát não bộ, ngã trên mặt đất khôngbò dậy nổi.



Rất nhanh, nó liền đem thân thể ẩn nấp ở trong áo choàng. Từ từ lui về trong bóng tối. Xung quanh trừ không ít thi thể Zombie, không còn có dấu vết nào khác.



Mà người trong căn cứ buổi tối mỗi ngày cũng có thể nghe được tiếng Zombie gầm thét, căn bản cũng không biết vừa nãy có bao nhiêu nguy hiểm lướt qua bọn họ. Tiến hóa, thôn tính, rèn luyện. Trong đêm tối có quá nhiều chuyện mà nhân loại không thể biết được đang diễn ra.



Bọn họ chỉ đắm chìm ở trong vui sướng của chính mình, vừa múa vừa hát. Thậm chí còn đang thảo luận Lệ Sâm cùng Nam Ca đều xinh đẹp như thế, dị năng lại nghịch thiên, không biết về sau bọn họ có con sẽlà thần đồng như thế nào.



Mọi người tạm thời quên mất ưu sầu đều ào ào cảm khái: "Khẳng định là ngàn vạn sủng ái tại một thân!"