Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Chương 19 : Loại sở thích này
Ngày đăng: 20:07 20/04/20
Lời của Lệ Sâm khiến tâm tư nhỏ kia của Nam Ca bị vạch trần, nhân tiện đánh thẳng có xuống đáy cốc luôn.
Nam Ca đúng là hận không thể quăng thẳng cái túi lên mặt anh, nghĩ một lúc, cô lại thấy tiếc, nên chỉ quay người đứng sang một góc buồn bực.
Gã xấu xa, đúng là muốn chết mà.
Lệ Sâm cũng không để ý tới Nam Ca nữa, lúc anh xoay người, vai còn không nhịn được mà run run.
Tiểu Zombie này, đúng là làm cuộc sống nhàm chán của anh thêm nhiều tiếng cười.
Nam Ca đứng ngốc một mình, nhưng một lúc sau lại nghe thấy âm thanh quen tai từ phía xa, không phải là của ba nam hai nữ kia à.
Đúng là không ngờ, họ có thể tìm tới đây được.
Lúc này xăng của Lệ Sâm đã đổ đầy rồi, anh cũng ngẩng đầu nhìn họ.
Trước mạt thế, Triệu Cường là một quản lý ngành tiêu thụ, đã tiếp xúc với rất nhiều người, vừa nhìn thì hắn đã biết Lệ Sâm không phải hạng tầm thường.
Dù sao có thể đưa theo một cô bạn gái yếu ớt như vậy ở mạt thế, đúng là không kém cỏi chút nào, tính ra cũng rất trâu bò.
Nhưng giờ hắn mới biết, mình đã đánh giá Lệ Sâm quá thấp.
Nhiều Zombie như vậy, nhưng đều do một mình anh ta giết? Nhìn quần áo của anh ta cũng chẳng hề có lấy một vết bẩn nào!
Không chỉ Triệu Cường kinh ngạc không thôi, hai chị em đứng phía sau cũng không dời mắt khỏi Lệ Sâm được.
Họ không nhỏ hơn Nam Ca là bao, thế nên dù có hâm mộ người ta cũng không tỏ vẻ lộ liễu.
Triệu Cường ngưng đánh giá, đi tới cạnh Lệ Sâm: “Người anh em, đây là do cậu giết hết à? Cậu cũng giỏi ghê đó.”
Lệ Sâm nghiêng đầu nhìn Nam Ca, phát hiện cô còn ngồi xoay mặt vào góc vô cùng nghiêm chỉnh, tâm trạng cũng khá hơn một chút: “Di chuyển của chúng rất chậm, nếu để các anh làm, nhất định sẽ nhanh hơn tôi.”
Triệu Cường cười ha ha: “Tuy chúng tôi nhiều người, nhưng sức chiến đấu cũng không so được với cậu! Quên mất, bọn tôi tới đây để lấy xăng, cậu xem cậu cũng đã giải quyết hết đám Zombie kia rồi, bọn tôi cũng không phải lợi dụng cậu...”
Lệ Sâm cũng không đến mức bảo không cho bọn họ lấy xăng, vì thế anh ra hiệu mời: “Không sao, mọi người cứ tự nhiên.”
Hai người đàn ông ở sau Triệu Cường nhanh chóng xách thùng tới đổ xăng.
Cô gái kia mắt nhòa lệ quay đầu, phát hiện Nam Ca cũng vén tay áo lên cho mình xem.
Lúc hai chị em thấy cánh tay của cô, quả nhiên là bị dọa điếng hồn!
Vết thương trên tay còn sâu hơn của mình, có nơi còn thấy cả xương, vô cùng kinh khủng!
Trời ơi... hai người bị shock nhìn về Lệ Sâm, người đàn ông này lại là một kẻ bạo lực hơn cả đám Triệu Cường ư?
Hèn gì cơ thể bạn gái anh ta lại yếu ớt như vậy, bị Lệ Sâm giày vò như vậy, có thể không yếu à!
Thấy vẻ mặt của họ thay đổi liên tục, cô vô cùng vui vẻ.
Sơ đi, run đi, đồ con người ngu ngốc.
Sau đó cũng làm theo Lệ Sâm, tỏ vẻ lạnh lùng chảnh đời.
Hai chị em im lặng rất rất lâu, mãi đến khi thấy xe đã chạy ra khỏi thành phố rồi.
Xe của Triệu Cường còn đi theo phía sau, nhưng họ không nói gì, các cô cũng không có cơ hội mở miệng.
Hai người lại liếc nhìn Lệ Sâm, sắc mặt anh có hơi mất tự nhiên, nói với Nam Ca: “Cô ngồi đàng hoàng cho tôi.”
Hai chị em lại càng sợ hơn. Đây có đúng là anh ta thừa nhận mình làm những việc đó với Nam Ca không!
Nhưng dù sắc mặt có thay đổi nhanh xoành xoạch, họ vẫn kiên trì: “Cứ coi như... anh Lệ... có sở thích này đi, chị em tụi em vẫn chịu được...”
Dù sao Lệ Sâm cũng đẹp trai như vậy, dáng người rất chuẩn, không phải chỉ là ngược đãi thôi sao, khoản thời gian này hai người họ còn thiếu bị ngược đãi à?
Nam Ca há mồm, không biết phải nói gì nữa.
Nếu các người muốn bay theo Lệ Sâm thì tôi cũng để anh ta cho hai cô là được rồi.
Sau khi ra khỏi thành phố, xe ngừng lại, Lệ Sâm quay đầu, vốn định bảo hai người kia xuống xe. Ai ngờ Nam Ca lại là người đẩy xe xuống trước.
Sắc mặt Lệ Sâm thay đổi, cũng xuống xe nắm lấy tay Nam Ca: “Cô đi đâu đó?”
Nam Ca chỉ chỉ hai chị em trong xe, nghĩ thầm, dù sao đã có hai cô đó theo anh rồi, tôi thấy thành phố Tĩnh Thủy này cũng không tệ, tôi ở đây là được rồi.