Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Chương 22 : Đạt được siêu năng lực
Ngày đăng: 20:07 20/04/20
Bốn người kia giống như bị trúng tà, vậy mà lại giữ nguyên vẻ mặt cùng tư thế ầm một cái ngã xuống!
Nam Ca giật mình há to miệng, Lệ Sâm ngất xỉu cũng thôi đi, vì cái gì mấy người này cũng ngất xỉu theo nha?
Không thèm quan tâm tại sao bọn họ đồng loại bất tỉnh, Nam Ca không có hứng thú suy tính cái này. Lúc trước đám Zombie bỏ chạy là bởi vì chúng nó cảm giác được nguy hiểm, cô cũng là Zombie, đương nhiên cũng cảm giác được.
Huống chi, bên ngoài cát bay đá chạy, trước hết cô muốn lên xe đi trốn rồi nói sau.
Còn việc có bốn người té xỉu ngoài xe, không biết sẽ bị gió bão thổi đi hay là thứ nào đó rơi xuống nện vào, đó không thuộc phạm vi Nam Ca quan tâm…
Cô dùng tốc độ nhanh nhất bò lên xe rồi khóa chặt cửa rồi kiểm tra lại hai lần, xác định đã bị khóa chắc mới yên lòng.
Nghiêng đầu nhìn Lệ Sâm, thật là thần kỳ, cô vậy mà không có ý nghĩ muốn giết anh ta.
Nhớ tới lúc trước cô đứng ngăn cản ngoài cửa xe bị mấy người kia trào phúng, Nam Ca giật giật khóe miệng.
Chắc lúc đấy đầu cô không được tỉnh táo cho lắm.
Đúng như Nam Ca dự đoán, bên ngoài gió thật sự là càng lúc càng lớn, cô ngồi trong xe cũng có thể nghe được âm thanh những ngôi nhà bị gió đánh sập. Coi như xe Lệ Sâm làm bằng sắt cũng không thể may mắn thoát khỏi, liên tục bị gió thổi lung la lung lay. Điều Nam Ca lo lắng nhất là tình huống hiện tại của Lệ Sâm.
Cô duỗi tay chạm vào trán anh ta, không biết làm thế nào bởi vì nguyên nhân thể chất nên cô không thể cảm giác được nóng lạnh. Nhưng mà cô nghe tiếng anh ta hô hấp càng ngày càng dồn dập, liền biết tình huống không tốt lắm.
Từ buồng sau xe mang tới một chút nước, Nam Ca bắt đầu giúp anh ta giảm nhiệt. Thậm chí cô còn tìm được thuốc, chuẩn bị giúp Lệ Sâm tiêm.
Nam Ca cảm thấy kỳ quái là, chính mình không có kí ức đã học những kiến thức này, nhưng mà lúc ra tay, lại giống như là đã làm trăm nghìn lần rồi vậy.
Giúp người đàn ông này truyền nước, thậm chí còn mớm thuốc, dù Nam Ca là Zombie cũng bị kiệt sức. Tuy Lệ Sâm đã uống thuốc nhưng vẫn thở rất nặng nhọc, không có dấu hiệu gì là tốt lên cả, Nam Ca dần cảm thấy căng thẳng, Cô vô cùng buồn chán ngồi bên cạnh Lệ Sâm. Trong lòng vô thức nghĩ đến, nếu Lệ Sâm không tỉnh lại thì cô nên làm cái gì bây giờ.
Sự lo lắng tăng dần theo thời gian, đều nói gieo họa sống ngàn năm, Lệ Sâm anh ngàn vạn lần không cần xảy ra chuyện gì nha. Nhìn Lệ Sâm ngất đi mà tay vẫn còn vô thức cầm lấy tay cầm của xe, giống như là lúc tóm lấy cổ tay Nam Ca, thủ đoạn rất quả quyết.
Lâm Phong Tuyết nhanh chóng tạo một chưởng phong đạp tới Đổng Phương Thuận, bọn họ khoảng cách rất gần, cho nên lực rất mạnh, Đổng Phương Thuận kêu một tiếng, ngã về phía sau hai bước, khi ngẩng đầu lên, trên mặt đã chi chít miệng vết thương, so với Nam Ca bây giờ còn khủng bố hơn.
Anh ta rất đau, nhưng lại không dám laị, chỉ có thể cúi đầu bụm mặt xin lỗi: “Chị Lâm, em biết sai rồi, em không nên lắm miệng.”
Sau khi trải qua ba ngày vĩnh dạ, khiến con người sa vào hôn mê, mà hai chị em họ Lâm sau khi tỉnh lại, liền có được phong hệ cùng hỏa hệ dị năng.
Hắn ta cùng Trần Chí hai gã đàn ông vậy mà biến hóa xong cũng không có dị năng.
Bây giờ bị hai ả đè đến sít sao, còn không dám có một câu oán hận, dù sao bọn họ cũng chưa từng quên, lúc trước ba người đàn ông bọn họ hành hạ hai chị em như thế nào.
Lâm Phong Nguyệt xem chị gái ra tay, thỏa mãn cười, nhướn mày nói: “Biết rõ liền lui ra ngay, dân thường không cần tham dự đến quyết định của người có dị năng.”
Lâm Phong Nguyệt thật ra trước đây cũng không nghĩ tới, ả ta cùng chị gái có thể biến thành người may mắn.
Tuy là hiện nay hai ả còn chưa cùng nhiều người tiếp xúc qua, thế nhưng vẫn biết rõ, ở tận thế, có được dị năng nghịch thiên như vậy, đại diện cho cái gì.
Hai chị em bọn họ cuối cùng cũng không cần chịu ủy khuất, nếu có thể, hai ả còn có thể ép buộc những gã đàn ông bình thường bán mạng cho hai ả đấy.
Nam Ca còn nằm trên mặt đất, chỉ nghe được tiếng giầy của hai chị em kia dẫm trên đất phát ra tiếng bịch bịch.
Tay cô từ từ siết thành nắm đấm, hướng tới cửa siêu thị nhìn thoáng qua, nhưng mà người đàn ông trong đầu nghĩ đến cũng không xuất hiện.
Mà hai chị em kia đã gần trong gang tấc, thậm chí hai ả còn đang thảo luận, đem mình giết như thế nào mới hả giận.
Nghe mấy loại này cực hình, Nam Ca chưa bao giờ sợ hãi như vậy.
Cô hối hận rồi, lúc trước cô nên ở yên trên xe không xuống. Nhưng mà bây giờ nghĩ ngược lại, bọn họ giết mình xong, vẫn sẽ đi tìm Lệ Sâm!
Thật là không ngờ tới, quanh đi quẩn lại, tình thế lại quay trở về giống như ba ngày trước.