Luôn Có Nhân Loại Muốn Chăn Nuôi Tôi
Chương 21 : Chăm sóc Lệ Sâm
Ngày đăng: 20:07 20/04/20
Lệ Sâm đột nhiên ngất xỉu, thật sự dọa Nam Ca nhảy dựng.
Quan trọng là một chút dấu hiệu cũng không có, cô ngơ ngác nửa ngày còn chưa kịp phản ứng lại. Trong đầu vang vọng câu nói của Lệ Sâm với cô trước khi ngất xỉu, làm cho cô không muốn rời đi.
Nam Ca có thể nghe sao? Đương nhiên không thể!
Lệ Sâm trước nay đều trông coi cô đến sít sao, cô muốn tự ý hành động cũng không được, lại càng không cần phải nói chạy trốn. Thật ra trong lòng Nam Ca vẫn còn tức lắm,cô vẫn để ý lúc trước anh ta dám lừa cô.
Bây giờ Lệ Sâm nằm cách cô không xa, sắc mặt đỏ lên, hô hấp dồn dập, ngực phập phồng kịch liệt, cũng không biết là mắc phải bệnh gì, nhưng mà bộ dáng xem ra rất yếu.
Nếu giờ phút này cô ra tay với anh ta, không biết là có mấy phần thắng đây?
Nam Ca dùng cái đầu không được thông minh cho lắm nghĩ ra một kế hoạch tuyệt vời, chờ ăn anh ta xong, chính mình liền ngay lập tức rời đi. Mặc kệ là chỗ nào có Zombie, thì chúng nó chắc chắn cũng sẽ có ý thức lãnh địa, đám Zombie lúc nãy kéo Triệu Cường đi đều không ra tay với cô mà. Nhưng như vậy không có nghĩa là về sau lúc nào cô cũng gặp may như hôm nay.
Lệ Sâm vẫn đang bất tỉnh, ai có thể bảo vệ cô an toàn?
Sau một lúc rối rắm tính toán Nam Ca cứ như vậy quyết định, từ từ dựa sát vào Lệ Sâm. Đầu tiên, cô thử gầm nhẹ hai tiếng, còn gọi tên Lệ Sâm mấy lần, ha ha rất tốt, anh ta không có một chút phản ứng nào.Thật sự là trời cũng giúp cô nha! hai mắt cô sáng lên.
Bởi vì quá mức tập trung suy nghĩ, Nam Ca cũng không chú ý đến sắc trời bên ngoài đã tối lại, nên biết bây giờ vẫn còn là ban ngày nha!
Mà đám Zombie vừa mới vây quanh lại đây, đều giống như là cảm nhận được cái gì đó đáng sợ, ào ào gào thét né ra, bộ dạng sợ hãi kia không thua gì ngày tận thế đến một lần nữa vậy.
Đám Zombie rời đi rồi, nhưng mà xung quanh xe vẫn còn có người. Lúc nãy Lệ Sâm bẻ gãy chân Trần Chí cùng Đổng Phương Thuận, nhưng Lâm Phong Tuyết cùng Lâm Phong Nguyệt lại không có việc gì.
Trần Chí và Đổng Phương Thuận vẫn còn đang đau khổ ôm chân trên mặt đất, nhìn thấy sắc trời thay đổi thì như thể gặp phải khủng bố, lập tức gào lên với đôi chị em kia: “Chúng mày còn đứng ngây ra đó làm gì hả, còn không mau một chút đem bọn tao đỡ lên xe!”
Lâm Phong Nguyệt cùng Lâm Phong Tuyết cũng bị dọa ngốc rồi, ai có thể nghĩ tới, vừa mới nãy sắc trời vẫn còn rất tốt, nói thay đổi liền thay đổi ngay nha?
Vốn là lúc trước hai chị em nghe lời Lệ Sâm nói, đã hơi hơi sợ rồi, một mặt thì lo lắng hai người họ thật sự sẽ giết người, một mặt thì lại sợ hãi đám Zombie đang vây lại đây.
Đổng Phương Thuận bởi vì ba người kèm một con Zombie cùng nhau đập tới gã, chỉ có thể tạm thời buông tay đang muốn bắt lấy Lệ Sâm.
Nam Ca nhân cơ hội, trước tiên nhét Lệ Sâm vào trong xe, sau đó cô đóng cửa xe lại, gắt gao ngăn ở đằng trước.
Cô là Zombie, không có người nào có thể hiểu được ý tưởng của cô, trừ Lệ Sâm.
Nhưng là người đàn ông kia bây giờ còn sống chết không rõ.
Vài người khác ngược lại cảm thấy Nam Ca rất buồn cười, nhất là hai chị em kia, giờ phút này trên mặt tràn đầy coi thường, ôm hai tay khinh bỉ nói: “Con Zombie này không lẽ yêu Lệ Sâm rồi? Ha Ha, thật là không ngờ tới, cô ta vậy mà có thể hy sinh chính mình, bảo vệ gã đàn ông kia.”
Trần chí cũng cười nói tiếp: “Còn không phải sao, con Zombie ngu ngốc, còn muốn ngăn cản ở trước xe, đây là muốn chúng ta giết nó nha.”
Nam Ca giờ phút này thật là sợ hãi, thật ra cơ thể cô dựa vào xe đều đang run rẩy. Cô quả thực muốn chặt hai cái bàn tay hư hỏng này. Nam Ca ơi là Nam Ca, mày nói mày muốn làm anh hùng làm gì nha.
Lúc nãy bọn họ muốn giết Lệ Sâm, Mày nên trực tiếp cho bọn họ đem Lệ Sâm túm xuống xe không phải tốt lắm sao, còn cần phải theo anh ta xuống!
Bây giờ tốt lắm, mày muốn chết, anh ta cũng không sống được! hu hu!
Đối mặt với Nam Ca cứng đầu, bốn người chỉ cảm thấy rất thú vị, tất nhiên không nổi lên lòng thương tiếc đối với một con Zombie.
Riêng Đổng Phương Thuận lại đối Nam Ca hơi tò mò, cảm thấy chờ sau khi giết cô, nên mổ bụng ra xem xem cô khác Zombie khác ở đâu, vì sao cô lại có thể có lý trí đây?
Mắt thấy bốn người sắp vây lại đây, hai tay Nam Ca gắt gao chụp lên trên cửa xe. Cô không thể cứ như vậy chết, coi như thật sự phải chết, cũng phải kéo theo hai cái đệm lưng mới được!
Cô nhìn hai gã đàn ông gãy chân liền nghĩ ra cách, ví dụ như đánh lạc hướng bọn họ bằng lời nói, cô nắm chắc 9 phần, một nhát cắt đứt động mạch bọn họ. Ánh mắt Nam Ca lạnh hơn, tay sít sao siết chặt dao giải phẫu, chuẩn bị tìm kiếm cơ hội.
Nhưng mà tại lúc nàng muốn anh dũng hy sinh, lại xảy ra sự việc bất ngờ khác.