Lưu Manh Lão Sư

Chương 219 : Chủ động

Ngày đăng: 21:07 20/04/20


Trần Thiên Minh nói xong, hai tay ôm lấy chị Yến lên, sai đó đem nàng đến bên tường, nhẹ nhàng đặt nàng xuống, tiếp đó vuốt ve phía dưới của chị Yến.



Oa, phía dưới đã chảy thành dòng rồi! Trần Thiên Minh vui mừng nghĩ thầm! Vì vậy, hắn cũng không đợi thêm nữa, hắn liền mở rộng hai đùi của chị Yến, sau đó điều chỉnh phương vị, trực tiếp tiến vào chỗ sâu nhất của chị Yến.



"Đừng…" Chị Yến cắn chặt răng hừ một tiếng. Trần Thiên Minh đang cố phun ra, thân thể liên tục ép mạnh vào tường, đặc biệt bên trong rung động, càng làm cho nàng không thể kìm nén nổi tình cảm.



Trần Thiên Minh hiện giờ không hề biết ôn nhu là gì nữa, giờ hắn chỉ thầm nghĩ làm sao đưa chị Yến lên cao trào, làm cho bản thân cũng đạt cao trào. Vì vậy, hắn dùng lực đâm tới chị Yến, dưới sự rên rỉ của chị Yến, hắn nỗ lực bứt lên, động tác càng lúc càng nhanh….



"A!" Chị Yến thỏa mãn hét lớn một tiếng, run rẩy một lúc, sau đó ôm chặt lấy Trần Thiên Minh, không hề nhúc nhích.



"Chị, chị đạt cao trào rồi." Trần Thiên Minh thấy như vậy, cũng ngừng động tác của mình lại, ôn nhu hỏi chị Yến.



"Ưm." Chị Yến khẽ trả lời một câu.



"Vậy em làm sao bây giờ đây?" Trần Thiên Minh khổ tâm nói. Phía dưới cứng rắn của hắn còn đang ở bên trong của chị Yến, chị Yến lại ôm chặt hắn, muốn động cũng không động được, cái này thì bản thân mình phải làm sao cho đúng đây!



"Em nhìn đủ rồi chứ!" Chị Yến nói xong, buông tay của mình ra, sau đó liếc mắt nhìn Trần Thiên Minh, sau đó ngượng ngùng giật giật phía dưới của nàng.



"A!" Trần Thiên Minh hưng phấn kêu lên. Chị yến chủ động thật là địa chấn, điều này làm cho hắn nảy sinh kích thích trước nay chưa từng có, từng đây đều do hắn chủ động, chuyện gì cũng là tự mình nỗ lực làm, hiện giờ chị Yến đã chủ động, hắn làm sao không mừng như điên cho được? "Chị. Chị tiếp tục động đi!" Trần Thiên Minh thấy chị Yến ngừng lại, tiếc rẻ nói.



"Chị… chị không còn sức nữa." Chị Yến thở phì phò, xấu hổ nói.



"Được rồi, em đến đây!" Trần Thiên Minh dũng mãnh nói. Hắn ôm tay trái ôm lấy chị yến, còn tay phải nâng chân trái của chị Yến lên, dùng sức lao tới…



Cuối cùng, Trần Thiên Minh hét to một tiếng, đã tới được thiên đường, đạt được thăng hoa của tình ái.




"A…" Trần Thiên Minh sảng khoái kêu lên một tiếng.



Chị Yến cắn chặt hai hàm răng, sau đó bắt đầu nẩy lên nhún xuống.



Trần Thiên Minh đã nằm lên giường một lúc lâu, đã nhẫn nại không nổi nữa, hắn lập tức ngồi dậy, cầm lấy bộ ngực căng đầy của chị Yến, cũng phối hợp nhịp nhàng chuyển động…



"Thiên Minh, mệt chết chị rồi, chị không còn khí lực cử động nữa, em tới đi!" Chị Yến trượt từ trên người Trần Thiên Minh xuống, sau đó nằm trên giường thở hồng hộc. Hiện giờ chị Yến mệt đến mức mồ hôi nhễ nhại, đại bạch thỏ trước ngực cũng theo tiếng thở dốc của nàng mà rung chuyển.



"Được, chị, chị mệt rồi, giờ để em tới." Trần Thiên Minh vui vẻ nói. Hắn chờ lời này của chị Yến cứ như đã lâu rồi, hiện giờ, cuối cùng hắn đã có thể phát huy bản lĩnh của mình, sao có thể không vui cho được? Vì vậy, hắn vội vàng trở mình leo lên người chị Yến, tìm được địa phương để mình tiến vào, sau đó đâm mạnh vào.



Chị Yến hai tay cầm tay khăn trải giường, truy ý Trần Thiên Minh hùng dũng như thủy triều "cuộn trào mãnh liệt". Tuy nàng đã cao trào vài lần, thế nhưng dưới động tác có lực của Trần Thiên Minh, từng đợt từng đợt khoái cảm tuôn tràn trong người nàng, làm nàng kìm không nổi rên rĩ, nàng biết, cao trào tiếp theo của nàng rất nhanh nữa sẽ tới.



"Thiên Minh, chị chịu không nổi nữa." Chị Yên vô lực nói. Đương nhiên chị Yến chịu không nổi, không phải sướng nên đổi nói không nổi, mà nàng kiên trì không nổi, muốn đầu hàng hắn, cái lại cảm giác tơi bời này chịu không thấu.



"Ừm, chị, em cùng chị đến thiên đường." Hiện giờ Trần Thiên Minh đã nắm diện một vài kỹ xảo ở phương diện này. Bởi vì lúc này hắn vận khởi Hương Ba Công, chỉ cần hắn triệt tiêu công lực, phương diện này của hắn sẽ không dẻo dai kinh người được như vậy



"A!" Chị Yến cùng Trần Thiên Minh rốt cuộc cùng nhau đi đến thía đường. Bọn họ ôm chặt lấy nhau, hình như ai cũng không muốn chia lìa.



"Chị, em không nỡ xa chị!" Trần Thiên Minh nhìn chị Yến nói khẽ.



"Thiên Minh, chị cũng không nỡ xa em! Chị rất muốn mỗi tối đều có thể ngủ trong lòng của em!" Chị Yến lo lắng nói. Nguyện vọng này nàng không biết từ lúc nào đã có, nàng chỉ biết, đây là mối tình đầu của nàng, Trần Thiên Minh bình thường bảo hộ nàng không để người khác khi dễ, từ lúc đó nàng đã thích hắn.



Nàng vẫn mong muốn mình gả cho Trần Thiên Minh, nếu như không được, có thể ở bên cạnh để được nhìn hắn cả đời, nàng cũng cảm thấy mỹ mãn, Hơn nữa loại ý niệm này trong đầu nàng càng lúc càng tăng mạnh, càng ngày càng mãnh liệt.