Lưu Manh Lão Sư

Chương 218 : Chơi đùa trong nước

Ngày đăng: 21:07 20/04/20


Trần Thiên Minh dâm đãng cười:" Chị không phải nói là không có áo quần thay sao? Em đang giúp chị cởi ra, chỉ cần cởi hết toàn bộ áo quần của chị, lát nữa tắm khẳng định khi tắm y phục sẽ không bị ướt." Nói xong, Trần Thiên Minh lại cười to.



"Không, không, em cởi hết áo quần người ta ra, chị, chị.." Chị Yến nói tới đây thì mặt đỏ như trái hồng chín.



"Không vấn đề, toàn thân chị đâu phải là em chưa nhìn qua, lại còn đã sờ nữa. Hơn nữa, trong phòng chỉ có em và chị, sẽ không có gì đâu. Đồng thời để cho công bằng, em cũng cởi y phục của mình ra, được không?" Trần Thiên Minh vừa nói vừa tiếp tục cởi quần áo chị Yến.



Chị Yến yếu đuối không phải là đối thủ của Trần Thiên Minh, hơn nữa nàng cũng không có ý muốn phản kháng. Vì vậy chị Yến tránh vài cái thì áo ngực của nàng đã bị Trần Thiên Minh cởi xuống, đôi bạch thỏ của chị Yến lập tức được giải khai, cực kỳ mê người.



"Oa!" Trần Thiên Minh cảm thán kêu lên. Đối với ** căng tròn của chị Yến, do chính mình thường hay sờ nắn, hiện tại hình như càng căng tròn và mềm mại nha. Hắn không tự chủ sờ lên, lập tức cảm giác được sự mềm mại cùng săn chắc của ngực chị Yến.



"Thiên Minh, em đừng làm vậy…" Chị Yến bị Trần Thiên Minh sờ soạng xấu hổ kêu lên. Trước đây, khi trên giường bị Trần Thiên Minh vuốt ve, đã thấy rất xấu hổ, hiện giờ ở tại phòng khách, áo mình đã bị cởi ra, nghĩ đến càng thêm ngượng. Vì vậy nàng đẩy tay Trần Thiên Minh ra, dùng hai tay che lấy bộ ngực.



Trần Thiên Minh cũng không tiếp tục sờ nắn phần trên của chị Yến, hắn đưa tay cởi váy của chị Yến, chỉ trong chốc lát, váy của Yến tỉ đã bị hắn lôi xuống, lộ ra một chiếc quần lót nho nhỏ. Quần lót như siết chặc lấy cặp đùi trắng nõn của chị Yến, làm Trần Thiên Minh vô cùng muốn nhìn vào trong đó.



Nhưng Trần Thiên Minh cũng không quá nóng vội, bởi vì, chỉ chút nữa đây là hắn lập tức có thể thấy được. Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh hưng phấn lột chướng ngại vật cuối cùng trên người chị Yến.



"Đừng, đừng…" Chị Yến vừa nói, vừa lấy tay giữ quần lót. Bởi vì, hai tay chị Yến bận giữ chặt quần lót không để Trần Thiên Minh kéo xuống, nên phía trên đôi bạch thỏ lại bung ra, đập vào mắt Trần Thiên Minh. Thực sự là được cái này lại mất cái kia!



Trần Thiên Minh thấy chị Yến cố gắng giữ lấy quần lót của mình. Vì vậy quyết định đổi chiến thuật, tấn công phần trên của nàng. Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh đưa đầu tới trước, ngậm lấy hạt anh đào trước ngực chị Yến.



"A…" chị Yến như rên rỉ, như hưng phấn mà kêu lên. Bởi Trần Thiên Minh dùng lưỡi liếm lấy hạt anh đào của nàng, lúc đầu còn có chút chống cự bây giờ đã không còn.
Chị Yến phát hiện hành vi của Trần Thiên Minh, đã đoán được Trần Thiên Minh muốn làm gì. Vì vậy, nàng kêu lên: "Thiên Minh, không nên, nơi đó bẩn lắm."



Thế nhưng, Trần Thiên Minh làm sao có thể nghe chị Yến nói gì, hắn nhanh nhẹn áp sát lấy phần dưới của chị Yến, hướng vào địa phương thần bí mê người tràn ngập hương thơm, làm cho hắn hưng phấn. Hắn nhẹ nhàng hôn lấy, đồng thời còn dùng đầu lưỡi liếm phía dưới của chị Yến…



"Ưm…" chị Yến vốn định cự tuyệt gì đó, nhưng phía dưới bị Trần Thiên Minh hôn lấy làm cho cả người vô lực, còn có thể nói ra lời gì cự tuyệt.



Đồng thời, vừa rồi mút lấy phía dưới Trần Thiên Minh dục hỏa đã nổi lên, có chút ham muốn. Hiện tại lại bị Trần Thiên Minh kích thích như vậy, càng đặc biệt khó chịu, chưa từng có người nào hôn lấy phía dưới, hiện tại lại có người mút rồi liếm, cảm giác này thật khó có thể hình dung, lại càng khó có thể chịu đựng được.



"Thiên…Minh…" Chị Yến cắn răng thốt lên. Phía dưới nhiệt lưu đã truyền khắp thân thể nàng, làm cho nàng xuân tình nhộn nhạo, lộ ra cảm giác ham muốn cái kia.



"Chị, làm sao vậy?" Trần Thiên Minh ngẩng đầu lên, hỏi chị Yến.



"Không, không có việc gì." Chị Yến nhẹ nhàng lắc đầu.



"Không có gì chị gọi làm gì?" Trần Thiên Minh kỳ quái hỏi.



"Chị kêu cũng không được sao?" Chị Yến e thẹn liếc nhìn Trần Thiên Minh. Kỳ thật, vừa rồi là vì quá hưng phấn nên nàng mới kêu tên Trần Thiên Minh, hiện tại Trần Thiên Minh lại hỏi, chẳng lẽ không xấu hổ mà nói với hắn sao?



"Như thế nào lại không được? Lát nữa chị kêu lớn hơn cũng được." Trần Thiên Minh dâm đãng cười.