Lưu Manh Lão Sư
Chương 45 : Chị không phải sợ
Ngày đăng: 21:05 20/04/20
"Tôi hôm nay đã dạy rồi, ngày mai có thể tôi sẽ trở lại, nếu không, tôi đã nhờ cô Hà Đào lên lớp giúp rồi." Trần Thiên Minh thật sự muốn một cước đá văng con lợn béo này ra khỏi cửa, việc mình thì không quản, cứ đi quản chuyện không đâu.
"Vậy không phải là tùy tiện rời khỏi trường học sao, nếu lúc đó tôi cần tìm anh không được, vậy thì làm sao?" nhìn thấy mình có thể làm khó được Trần Thiên Minh, trong lòng Lý hiệu trưởng rất vui vẻ. Ngươi muốn về nhà, ta không cho ngươi về, xem ngươi làm thế nào?
"Hiệu trưởng, nhà tôi thật sự có việc cấp bách, tôi không thể không về được." Trần Thiên Minh cũng mặc kệ tên hiệu trưởng béo này, hắn nhất định phải về nhà, cùng lắm là không làm thầy giáo nữa, mà nếu không phải là do Hà Đào ở bên cạnh, có thể hắn đã sớm không thèm làm nữa rồi.
"Chuyện này không đươc, trường học là một nơi có quy định rõ ràng, anh tưởng muốn thế nào thì làm sao?" Lý hiệu trưởng lại tiếp tục gây khó dễ, hắn muốn để Trần Thiên Minh tức giận, tốt nhất là đi luôn, sau đó mình có thể dùng cớ này để đối phó hắn rồi.
"Lý hiệu trưởng, ông không phải là đang làm khó tôi chứ?" Hà Đào ở trong phòng nghe thấy Lý hiệu trưởng làm khó Trần Thiên Minh, vì thế nàng chạy ra cầu tình.
"Đây, đây, cô Hà, cô không biết đâu. Tôi làm hiệu trưởng cũng có cái khó của hiệu trưởng!" Lý hiệu trưởng hình như cũng sợ Hà Đào, vì thế nên cũng không dám làm cứng.
"Chuyện này có gì là khó, thầy giáo Trần hôm nay đã xong buổi dạy, ngày mai anh ấy có thể quay lại, anh ấy có thể sắp xếp giờ dạy cho hợp lý. Mà hiện giờ trong nhà anh ấy có việc gấp, chuyện này có thể thông cảm chứ? Dường như tình huống như vậy, trường học cũng không quy định là thầy cô giáo phải xin phép chứ? Mà thầy giáo Trần vừa rồi đã dạy xong, cũng không phải là nghỉ sớm, ông còn muốn thế nào nữa?" Hà Đào khiến cho Lý hiệu trưởng không thể nói thêm được gì nữa, có muốn phản bác cũng không phản bác được.
"Đây. Vậy thầy giáo Trần, anh cũng không nên làm trường học bị nhỡ tiết dạy, nếu để lỡ thì hiệu trưởng như tôi cũng không giúp được anh đâu." Lý hiệu trưởng nói xong liền nhanh chóng rời đi. Lý hiệu trưởng cũng biết mình không thể làm căng, nếu là bình thường, cho dù người khác biết là hắn làm khó cũng không sợ. Chỉ là bây giờ người ngăn cản lại là Hà Đào, vì thế hắn cũng không dám làm loạn.
"Hôm nay thật là nhờ có cô, nếu không tôi cũng không biết phải làm thế nào." Trần Thiên Minh khách khí nói. "Nếu không phải có lời của cô, tôi chắc là đã mắng cho tên mập này một trận rồi, con mẹ nó, dám chơi lão tử" Trần Thiên Minh mặc dù tức giận, nhưng hắn biết bây giờ không phải lúc để giận. Nếu không phải là hắn đang sốt ruột, hắn chắc là đã phát hiện ra hôm nay có chuyện gì đó kỳ quái rồi: Lý hiệu trưởng tại sao lại làm khó hắn, mà dường như Lý hiệu trưởng cũng có chút sợ Hà Đào nữa.
"Không nói nữa, anh mau đi đi, trong nhà còn có việc mà!" Hà Đào thục giục Trần Thiên Minh, nếu hiện giờ hắn còn không đi, vậy lát nữa Lý hiệu trưởng lại chạy đến gây chuyện, lúc đó thật là phiền toái.
Trần Thiên Minh nhìn lại di động, thấy Lâm Quốc cũng đã đến cửa trường học, vì thế liền nhanh chóng từ biệt Hà Đào rồi rời đi.
"Được, em ôm cho chị ngủ" Trần Thiên Minh đổi lại tư thế ngồi, hắn tựa đầu vào thành giường, sau đó lại ôm Lý Yến vào lòng, để đầu nàng dựa vào ngực hắn, sau đó lại lấy tay ôm lấy thân thể Lý Yến, hai tay lại trùng hợp đặt trên song nhũ đầy đặn của Lý Yến, cảm giác mềm mại ở đó khiến cho phía dưới của Trần Thiên Minh lập tức có phản ứng.
"Thật thoải mái! Nếu cả đời em đều có thể ôm chị như thế này thì thật tốt, nếu thế thì chị có giảm thọ mười năm cũng được" Lý Yến nỉ non nói. Được Trần Thiên Minh ôm, làm cho cơ thể nàng được thả lỏng, muốn ngủ một giấc thật dài.
"Chị, có cần em mát xa giúp một chút không?" Trần Thiên Minh hư hỏng nghĩ.
"Ừm!" Lý Yến tựa hồ như đáp ứng, nàng trả lời luôn không thèm đáp ứng.
Trần Thiên Minh vừa nghe thấy Lý Yến đồng ý, nhẹ nhàng vuốt ve bụng của nàng. Chậm rãi, tay Trần Thiên Minh nhẹ nhàng lên trên, sau đó dừng lại trên vòng ngực căng tròn của Lý Yến, ôn nhu xoa nắn, nhẹ nhàng vuốt ve.
"Em, xấu xa quá đi, sao lại sờ vào nơi này của người ta" Tuy là còn cách một lớp quần áo, nhưng mà Lý Yến vẫn còn cảm thấy được nhiệt độ nóng bỏng tỏa ra từ bàn tay của Trần Thiên Minh, đầu tiên là nó nhẹ nhàng di chuyển từ bụng nàng, sau đó lại nhằm lên, thiêu tới tận cặp ngực ngạo nhân của nàng, hơn nữa lại càng lúc càng nóng, càng lúc càng thoải mái.
"Ồ, em không phải là "sờ vuốt", chị ngủ đi!" Trần Thiên Minh cũng muốn chị Yến có thể an tĩnh mà ngủ. Buổi chiều nàng còn phải đến bệnh viện.
"Không, không cần. Chị… chị thích như vậy." Lý Yến cũng cảm thấy không muốn, bàn tay nóng bỏng vừa rời đi khiến cho nàng cảm thấy có chút lạnh lẽo.
"Vậy chị cứ ngủ đi! Một lát nữa ăn cơm em sẽ gọi cho" Trần Thiên Minh nhẹ nhàng vuốt ve cặp ngực của Lý Yến, hắn muốn cho nàng cảm thấy thoải mái, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, chuẩn bị thật tốt tinh thần cho sự việc sắp tới.
"Ừm!" Lý Yến cũng từ từ nhắm mắt lại.