Lưu Manh Lão Sư
Chương 46 : Viện trưởng
Ngày đăng: 21:05 20/04/20
"Viện trưởng, tôi có thể vào được chứ?" Từ Phượng Ngọc đứng gõ cửa phòng viện trưởng. Bây giờ đang là thời gian buổi trưa, nàng nghĩ rằng lão viện trưởng đang ở trong văn phòng, chuẩn bị nghỉ trưa.
"Ồ, là bác sĩ Từ à! Có việc gì vậy?" Viện trưởng Lâm nhìn người đàn bà ba mươi đã ly hôn này.
Nghe nói vợ chồng Từ Phượng Ngọc này ly hôn trong trường hợp đặc biệt. Buổi sáng hôm đó, Từ Phượng Ngọc cùng tình nhân của nàng đang từ trong phòng khách sạn đi ra sau một đêm ân ái, thì khi bước ra khỏi cửa, nàng phát hiện ra ở phòng đối diện có một đôi nam nữ, mà người nam kia lại chính là chồng nàng. Lúc ấy chồng của nàng cũng nhận ra, nhưng bọn họ giả vờ như không quen biết nhau. Mỗi người mang tình nhân của mình xuống ăn sáng dưới khách sạn, coi như chẳng có việc gì xảy ra.
Chẳng qua khi trở về, chồng nàng muốn ly hôn, và bọn họ cứ như vậy mà ly hôn. Lúc ấy trong bệnh viện cũng có đồn đãi, mọi người đều nói Từ Phượng Ngọc rất lợi hại, nhưng không ngờ nàng lợi hại đến nỗi cùng ông chồng của mình mang tình nhân vào trong khách sạn mà có thể làm bộ không nhận ra nhau.
Viện trưởng Lâm ngắn nhìn Từ Phượng Ngọc đang đứng trước mặt, dù đã hơn ba mươi tuổi, nhưng thoạt nhìn nàng chỉ có hơn hai mươi. Bởi vì trang phục của nàng toàn bộ đều màu trắng, ngoại trừ cái áo khoác màu đen mỏng ở ngoài, nhưng cái áo cũng không thể che hết được da thịt trắng nõn của nàng. Từ hai bên vai để trần của nàng có thể nhìn thấy được cái áo ngực hiệu Versace, vải vóc rất ít trước ngực, mơ hồ có thể nhìn rõ hạt đào của nàng. Viện trưởng Lâm quả thật muốn nhào đến mà lục lọi xem bên trong một chút.
"Viện trưởng, tôi muốn nói với ông một việc" Từ Phượng Ngọc nhìn thấy ánh mắt đắm đuối của viện trưởng Lâm, nàng biết sự tình hôm nay khẳng định có thể thành công.
"Có việc gì cô cứ nói đi!" Viện trưởng hôm nay ở bệnh viện có nghe cấp dưới bàn tán về việc giữa nàng và Lý Yến có phát sinh một số chuyện.
"Chuyện là thế này, Lý Yến thường xuyên kê khai thuốc nhập khẩu của bệnh viện thành thuốc nội, từ đó kê giá để kiếm lợi nhuận, lấy việc công làm việc tư, chuyện này ông nhất định phải làm rõ" Từ Phượng Ngọc tố cáo một cách độc ác. Dù sao trước kia nàng cũng đã làm việc này, bây giờ chỉ thêm tên của Lý Yến vào, chỉ cần viện trưởng đồng ý giúp, nhất định lần này nàng có thể đánh bại Lý Yến. Trong bệnh viện ai cũng nói Lý Yến thuần khiết xinh đẹp, lần này Từ Phượng Ngọc sẽ cho nàng ta biết như thế nào là trời cao đất dầy.
"Tiểu Ngọc, cái này của em quả thật rất mềm!" Viện trưởng Lâm dùng sức nắm và bóp, muốn được hỗ trợ, thì phải biết nỗ lực. Mà đối với loại dâm phụ như nàng, thì không nên khách khí. Không biết lúc lên giường thì âm thanh của nàng như thế nào?
Viện Trưởng Lâm ôm lấy Từ Phượng Ngọc, để nàng lên bàn công tác.
Từ Phượng Ngọc dường như sợ viện trưởng Lâm chạy mất, nên ôm chặt lấy đầu ông, ép cứng vào bộ ngực của mình. Điều này làm dục hỏa của ông càng thêm bành trướng, phía dưới càng lúc càng cứng. Ông ngậm lấy bộ vị mẫn cảm của nàng, mút lấy mút để, dùng tay vuốt ve thân thể nàng.
"A…"Từ Phượng Ngọc ôm chặc viện trưởng Lâm, vốn nghĩ chỉ cần đối phó với lão dê xồm này một chút, ai dè bị lão khiêu khích một hồi, sắc dục trong lòng cũng tăng lên.
"Anh đến đây…"Viện trưởng Lâm hung hăng hét to, văn phòng của ông đã được cách âm rất tốt, nhất là bây giờ, cho dù có hô to cách mấy, cũng chẳng có ai nghe được.
"Ơ… a…"Từ Phượng Ngọc đã bị che mờ lý trí "Anh vào đi, sâu nữa đi anh, mạnh lên anh…" Từ sau khi ly hôn, Từ Phượng Ngọc chưa từng được hưởng lại cái cảm giác đê mê như hôm nay, nếu biết viện trưởng lại một cao thủ như vậy, nàng đã sớm tìm đến. Như vậy, tại bệnh viện nàng dễ dàng kiếm được nhiều tiền hơn.
"(hãy nghĩ đến cái bạn đang nghĩ)…" Thật đáng thương cho cái bàn làm việc, bút viết giấy tờ gì gì đó đều bị đôi nam nữ trộm tình này hất xuống đất hết.