Lưu Manh Lão Sư
Chương 456 : Chỉ là mặt trắng nhỏ
Ngày đăng: 21:10 20/04/20
"Đại ca, chúng ta tới nơi rồi. Xin nghe chỉ thị"
Trần Thiên Minh nghe thấy âm thanh của Ngô Tổ Kiệt trong tai nghe.
Giọng nói của Ngô Tổ Kiệt làm Trần Thiên Minh bừng tỉnh. Hắn nhận ra bản thân mình vẫn đang cầm bàn tay nhỏ bé của Hoàng Na.
Ông trời ơi, nắm tay xe tới trước cửa khách sạn cũng không biết. Trần Thiên Minh vội vàng rút tay ra, bóp tai nghe nói:
"Tiểu Kiệt, số một, hai người xuống trước kiểm tra".
Một lát sau Trần Thiên Minh lại nghe thanh âm vang lên trong tai nghe:
"Đại ca, không phát hiện điều gì bất thường".
Trần Thiên Minh nghe nói không có gì hắn liền cười nói với Hoàng Na:
"Hoàng đổng, chúng ta xuống xe thôi"
Nói xong Trần Thiên Minh xuống trước, sau đó tới Hoàng Na.
Sau khi Hoàng Na xuống xe nàng đi tới bên cạnh Trần Thiên Minh, cầm tay hắn và nói:
"Thiên Minh, chúng ta vào thôi".
"Chị mau buông tay ra để người ta nhìn thấy không hay đâu"
Trần Thiên Minh nhìn quanh, vội vàng nói với Hoàng Na.
"Thiên Minh, cậu cẩn thận quá rồi. Bây giờ cậu là bạn trai của tôi. Tôi không khoác tay cậu thì khoác tay ai hả? Còn nữa, cậu phải thân mật với tôi một chút nếu không người ta sẽ cười tôi. Bây giờ cậu phải gọi tôi là Na Na, không được gọi là chị Na" Hoàng Na dặn dò Trần Thiên Minh.
"Được rồi. Tôi biết" Trần Thiên Minh gật đầu nói.
Nếu hắn sớm biết làm bạn trai phiền toái như vậy hắn sẽ không làm.
Khi Hoàng Na ôm tay Trần Thiên Minh đi vào trong bàn tiệc ánh mắt của mọi người đều đổ dồn trên người Hoàng Na và Trần Thiên Minh.
Nữ thì nhìn chằm chằm vào gương mặt tuấn tú của Trần Thiên Minh, tâm trạng không ngớt xao động. Đàn ông thì nhìn như dán vào bộ ngực cao như hai ngọn núi của Hoàng Na. Bây giờ hai người Hoàng Na đã trở thầnh tâm điểm chú ý với toàn tiệc rượu.
"Na Na, tại sao bây giờ em mới tới hả?"
Một người đàn ông ngoài bốn mươi tuổi, to béo,bụng phệ đi tới bên cạnh Hoàng Na, oán trách hỏi.
Hoàng Na nhìn thấy người đàn ông này, nàng nhíu mày nói:
"Không sao, chị cứ làm việc của chị đi, tôi ngồi ở đây là được" Trần Thiên Minh nói.
"Tôi cũng không thích mấy tiệc rượu như này, nhưng tôi không thể không tham gia. Nếu tôi không gia, bọn họ sẽ nói tôi không hòa hợp. Tiệc rượu chỉ là chỗ mọi ngươi vui chơi thôi, các công chuyện làm ăn chính thức không thảo luận ở đây" Hoàng Na nói.
"Tôi không biết mấy thứ này" Trần Thiên Minh lắc đầu.
Những tình huống như này rất phù hợp với Trương Lệ Linh thế nhưng bây giờ dựa vào thực lực công ty của bọn họ, họ không đủ tư cách tham ra tiệc rượu này.
"Thiên Minh, chúng ta khiêu vũ đi?"
Hoàng Na thấy nhạc khiêu vũ bắt đầu nổi lên liền nói với Trần Thiên Minh.
"Hay chị nhảy với người khác đi, tôi không biết nhảy" Trần Thiên Minh từ chối Hoàng Na.
Hắn không thích những nơi như này, hắn càng không muốn khiêu vũ ở đây.
"Cậu không nhảy, tôi cũng không nhảy. Nếu có người nào muốn ra tay với
tôi, cậu ở cách xa cũng phiền toái"
Hoàng Na thấy Trần Thiên Minh không muốn nhảy,nàng cũng không nhảy nữa.
"Na Na, tôi có thể mời em khiêu vũ không?"
Bàn tay béo mập của một người chìa ra, Trần Thiên Minh ngẩng đầu nhìn thì ra đó là Hoa Lý.
"Thật ngại quá, anh hãy mời người khác đi" Hoàng Na lắc đầu từ chối.
"Tại sao?"
Hoa Lý da mặt cũng dày, ông ta chẳng những không lui bước mà còn tiến ra vẻ chuẩn bị khiêu vũ cùng Hoàng Na.
"Bởi vì tôi muốn nhảy cùng cô ấy"
Trần Thiên Minh liếc mắt nhìn Hoa Lý:"M..., làm như bản thân mình không tồn tại, tốt xấu gì mình cũng là bạn trai của Hoàng Na. Ông ta muốn mời bạn gái của mình khiêu vũ, phải hỏi qua mình chứ.
"Anh?" Hoa Lý nhìn Trần Thiên Minh.
Sau khi ông ta suy nghĩ lại cảm thấy Trần Thiên Minh chỉ mang chữ "tổng", không phải là người có tiền. Hơn nữa ông ta chăm chú quan sát Hoàng Na và Trần Thiên Minh, phát hiện Trần Thiên Minh rất nghe lời Hoàng Na. Hoàng Na nói gì hắn đồng ý cái đó.
Hoa Lý đoán Trần Thiên Minh chỉ là loại "mặt trắng nhỏ" do Hoàng Na nuôi, ỷ vào bản thân mình để kiếm cơm.