Lưu Manh Lão Sư
Chương 457 : Ngươi sống dựa vào tiền của gái
Ngày đăng: 21:10 20/04/20
"Đúng vậy là tôi, Hoa đổng có ý kiến gì sao?" Trần Thiên Minh cười nói với Hoa Lý.
Là ta thì sao hả Đầu Heo, tưởng rằng mấy người có tiền thì giỏi sao? Bộ dạng xấu xí đó không phải là lỗi của ông nhưng xấu đến như vậy thì nhất định là lỗi của ông rồi.
"Không, không có ý kiến gì" Hoa Lý ấp a ấp úng nói.
"Na Na, chúng ta khiêu vũ đi"
Trần Thiên Minh đi tới cạnh Hoàng Na nhẹ nhàng nói.
"Được"
Hoàng Na thấy Trần Thiên Minh chủ động yêu cầu mình nàng vui mừng gật đầu cùng Trần Thiên Minh đi ra giữa đại sảnh khiêu vũ.
Trần Thiên Minh cảm thấy vô cùng thoải mái khi ôm Hoàng Na. Thân thể Hoàng Na không giống với Lý Hân Di. So với Hoàng Na, thân thể Lý Hân Di
thon thả hơn, Hoàng Na đầy đặn hơn. Hắn cảm thấy tay mình đặt trên người Hoàng Na như sờ vào bông, đặc biệt dễ chịu.
Mùi thơm trên người Hoàng Na cũng làm cho Trần Thiên Minh thầm say mê,
hắn không biết Hoàng Na dùng loại nước hoa gì mà hương thơm vô cùng dễ
chịu.
Bây giờ bản thân hắn gần như áp sát vào người Hoàng Na. Dù hắn không cần chăm chú nhìn nhưng ánh mắt Trần Thiên Minh thường nhìn thấy nhũ câu bên trong của Hoàng Na và non nửa bộ ngực trắng nõn của nàng.
Âm nhạc dừng lại, Trần Thiên Minh và Hoàng Na quay về chỗ ngồi.
"Thiên Minh, vũ điệu của cậu không sai thế sao lúc trước lại nói không biết
nhảy?" Hoàng Na giận rỗi hỏi Trần Thiên Minh.
"Chị nhảy mới đẹp, không biết có bao nhiêu gã háo sắc cứ nhìn chằm chằm vào tôi" Trần Thiên Minh nói.
"Nhìn chằm chằm vào cậu? Hoàng Na cứ tưởng mình nghe lầm.
Mấy gã háo sắc đó phải nhìn chằm chằm vào mình chứ? Tại sao phải nhìn chằm chằm vào Trần Thiên Minh?
"Đúng vậy, bọn họ cứ nhìn chằm chằm vào tôi xem có cách nào giựt tôi ra
để khiêu vũ với chị" Trần Thiên Minh cười giải thích với Hoàng Na.
"Hì, hì, cậu nói cái kiểu lập lờ như vậy làm chị nghe xong còn hiểu lầm. Chị còn tưởng mấy gã háo sắc đó thích cậu"
Hoàng Na nũng nịu nói với Trần Thiên Minh:
"Thiên Minh, xem ra cậu mồm miệng như thế đã lừa gạt được không ít con gái nhà lành rồi. Cậu cứ nói thật cho chị biết cậu đã lừa được bao nhiêu rồi?"
Hoa Lý thấy Trần Thiên Minh cúp điện thoại lại vội vàng hỏi:
"Trần tổng, sao anh lo lắng thế?"
Nhìn khuôn mặt đáng ghét của Hoa Lý, Trần Thiên Minh chỉ tức không dánh
cho ông ta mọt trận, một ý nghĩ lóe lên hắn khoát tay nói:
"Hoa đổng, có tiền ai chả muốn kiếm. Viêc này chúng ta phải từ từ bàn bạc kỹ".
"Đúng vậy, đúng vậy, phải bàn bạc kỹ. Chỉ cần tôi có thể "ngủ" với Na Na, vài trăm vạn cũng không thành vấn đề" Hoa Lý cao hứng lắc cái đầu béo mập của mình.
Ông ta nghe Trần Thiên Minh nói vậy là hiểu Trần Thiên Minh rất muốn làm chuyện này.
Hừ, sống với gái không phải vì tiền sao? Chính mình cho tiền nó mà nó còn không muốn sao?
"Vậy ông cứ quay về chỗ ngồi trước, lát nữa chúng ta sẽ liên lạc với nhau" Trần Thiên Minh nói với Hoa Lý.
"Được. Đây là danh thiếp của tôi, anh có thể gọi điện cho tôi".
Hoa Lý vừa nói vừa rút danh thiếp ra đưa cho Trần Thiên Minh.
"Được, tôi chờ tin tốt của anh" Trần Thiên Minh cười gian xảo nhận danh thiếp của Hoa Lý.
M..., cái gã Hoa Lý chuyện như vậy cũng nói được. Nếu người bình thường nghe Hoa Lý cho vài trăm vạn có thể sẽ động tâm ngay nhưng chính mình nghe xong lại cảm giác vô cùng ghê tởm gã Hoa Lý này.
Hoa Lý cũng cười tít mắt thầm nghĩ chuyện tốt chuẩn bị tới với mình và quay về chỗ ngồi. Lát sau Hoàng Na cũng quay lại:
"Thiên Minh, Hoa Lý nói chuyện gì với cậu vậy? Hình như nói xong còn rất cao hứng"
Hoàng Na ở phía bên kia đã phát hiện ra Trần Thiên Minh nói chuyện với Hoa Lý nên nàng ngạc nhiên hỏi hắn.
"Nói về chị" Trần Thiên Minh cười nói.
"Nói tôi? Nói gì về tôi?" Hoàng Na ngạc nhiên hỏi.
Trần Thiên Minh liền đem chuyện vừa rồi thuật lại cho Hoàng Na nghe. Hắn vốn không định nói cho Hoàng Na nhưng sau này Hoàng Na thường xuyên có quan hệ với người ta, hắn muốn nói để cho nàng sớm đề phòng.
"Cái gì? Ông ta dám nói như thế?" Hoàng Na nghiến răng, phẫn nộ nói.
Cái gã Hoa Lý hèn hạ vô sĩ này dám nói với Trần Thiên Minh những điều như vậy.
"Ha, ha vì thế sau này chị gặp hắn ta phải cẩn thận một chút. Đừng để người ta "ăn" mà cũng không biết, nhưng chị có muốn cho hắn ta chịu ít đau khổ không? Coi như trừng phạt hành động bỉ ổi vừa rồi của hắn"
Trần Thiên Minh lạnh lùng nói.
P/S: Dịch giả mới dịch tới đây thôi. Anh em chịu khó chờ chương mới nhé. Bye