Lưu Manh Lão Sư

Chương 463 : Sức mạnh của tình yêu

Ngày đăng: 21:10 20/04/20


Biết Trần Thiên Minh đã cứu tỉnh mình, Tiểu Văn cảm kích nhìn hắn:



"Cảm ơn tiên sinh đã cứu ta"



"Ha ha, đừng khách khí, chỉ là cái cất tay mà thôi" Trần Thiên Minh cười khoát tay.



Do sức ép của vụ nổ, hiện tại trang phục của Tiểu Văn có phần lộ liễu, đặc biệt khóa cổ áo của nàng bị kéo xuống sâu, hắn có thể nhìn rõ áo ngực của nàng, ha ha, chính là màu đen mà.



"Hoàng đổng, em đi ra ngoài" Tiểu Văn chậm rãi đứng dậy, nhẹ nhàng chỉnh lại trang phục.



"Phanh", một tiếng nổ lớn lại vang lên, hình như ở bên ngoài truyền vào.



"Số 2, số 3, các cậu ra ngoài xem có chuyện gì"



Trần Thiên Minh vội vàng nói. Số 2 và 3 lập tức xông ra ngoài.



"Trần tiên sinh, tiếng nổ phát ra từ phòng lễ tân, có thể là quả bom trong bó hoa được mang đến" số 2 thông báo vọng vào trong.



"Gọi ngay xe cứu thương, không được chạm vào cái gì khác, bất kể có bom hay không"



Nói xong, Trần Thiên Minh quay lại Hoàng Na:



"Chị ở lại trong này, có thể bên ngoài có bom, để cảnh sát kiểm tra trước, nếu không có vấn đề gì thì chị hãy ra."



Hoàng Na không biết nói gì hơn lại gần Trần Thiên Minh, dù sao, hai lần bị đánh bom, trong đầu nàng có chút ám ảnh nói nhỏ:



"Thiên Minh, tôi sợ, cậu vào phòng trong cùng với tôi được không?"



"Được rồi"



Nhìn sắc mặt tái nhợt của Hoàng Na, biết nàng sợ hãi hắn gật đầu.



Thấy Trần Thiên Minh đồng ý, Hoàng Na liền tiến vào phòng trong, Trần Thiên Minh quay sang Ngô Tổ Kiệt:



"Sau khi cảnh sát kiểm tra xong, cậu cho người quét dọn sạch sẽ chỗ này đi"



Rồi rảo bước theo Hoàng Na.



Vào trong phòng, thấy Hoàng Na đang ngồi thất thần trên giường, hắn nhẹ giọng hỏi "Na tỷ, có chuyện gì sao?"



"Thiên Minh, ôm tôi được không" Hoàng Na nói nhỏ,



Là một phụ nữ rất kiên cường nhưng giờ đây, nàng thật sự cần một chỗ dựa.



Thấy Hoàng Na nói vậy, Trần Thiên Minh lẳng lặng đi đến bên cạnh nàng, ôm nàng vào lòng, hắn nghĩ nàng đã trải qua mấy vụ việc nguy hiểm, trong lòng tất nhiên sẽ có sợ hãi, cho nên khi Hoàng Na yêu cầu, hắn không ngần lo lắng gì mà ôm lấy nàng.



Úp mặt vào lồng ngực Trần Thiên Minh, Hoàng Na cảm thấy thật yên ổn, sự sợ hãi cũng giảm dần, nàng nghĩ:
"Tốt thôi, sau này ta sẽ không khách khí như vậy nữa."



Hoàng Na ánh mắt đưa tình nhìn hắn, nàng tưởng rằng hắn nói tới mối quan hệ không bình thường như vừa rồi nên không cần khách khí.



Lúc Trần Thiên Minh cùng Hoàng Na đi ra, thấy trong mắt bọn Ngô Tổ Kiệt có chút u ám, hình như hắn và Hoàng Na đã bỏ lỡ chuyện gì.



"Thiên Minh, cậu ngồi ở ghế kia, tôi xử lý chút chuyện."



Hoàng Na nói xong liền cầm lấy điện thoại



"Lão đại, anh mệt rồi, nghỉ một chút đi" Ngô Tổ Kiệt vẻ hiểu biết nói.



"Tiểu Kiệt, vậy là có ý gì, nói rõ xem nào" Trần Thiên Minh nhỏ giọng mắng,



Nếu không sợ ảnh hưởng đến Hoàng Na, hắn thực sự muốn mắng thật lớn. "M.k, dường như hắn nghĩ rằng mình với Hoàng Na vào trong làm cái chuyện kia, giờ mới có dáng vẻ mệt mỏi thế này ".



"Không, em không có ý tứ gì đâu, em nói là vừa rồi anh bảo vệ cho Hoàng đổng nên mệt mỏi thôi" Ngô Tổ Kiệt thấy hắn tức giận vội thanh minh.



"Hừ, xem ra trong lòng ngươi không nghĩ như vậy"



Trần Thiên Minh hung hăng, trừng mắt nhìn Ngô Tổ Kiệt rồi ngồi xuống ghế sopha.



Lát sau, Hoàng Na đến gần nói:"Trần Thiên Minh, chút nữa sẽ có người mang cơm đến, sự việc vừa rồi làm ai cũng mệt mỏi. Ăn cơm xong, tôi sẽ đi nghỉ một chút, chiều nay phải triệu tập hội nghị bản giám đốc"



"Chị không cần về nhà nghỉ ngơi sao" Trần Thiên Minh lo lắng nhìn Hoàng Na.



So với vừa rồi, bộ dáng của nàng khác hẳn, lúc trước thì mệt mỏi, suy yếu, bây giờ thì hoàn toàn ngược lại.



"Không cần, càng là lúc này, ta càng không thể tỏ ra sợ hãi, ta phải làm gương cho cấp dưới, chúng ta lại sắp ký hợp đồng với tập đoàn Âu minh, phải chứng tỏ rằng chúng ta là sự lựa chọn đúng nhất"



Hoàng Na hào khí ngút trời nói.



"Quả thật là một nữ hào kiệt mà, căng đầy sức sống" Trần Thiên Minh giơ ngón tay cái tán thưởng



"Đại ca, em ra ngoài trước" Ngô Tổ Kiệt xen vào, lúc đi ngang qua Trần Thiên Minh, hắn nhỏ giọng nói:



"Đúng là sức mạnh của tình yêu" Nói xong hắn khoái trí phi ngay ra ngoài.



"Tiểu tử thối, may mà ngươi chạy nhanh, nếu không ta một cước đá chết ngươi ", Trần Thiên Minh nhìn bóng Ngô Tổ Kiệt mà oán giận



"Thiên Minh, tiểu Kiệt nói cái gì thế, cái gì mà sức mạnh"



Hoàng Na đỏ mặt hỏi, dường như nàng cũng nghe thấy.



"Ồ, hắn nói đoàn kết là sức mạnh" Trần Thiên Minh cái khó ló cái khôn nói.