Lưu Manh Lão Sư
Chương 507 : Ma Vương đấu Thiên Minh
Ngày đăng: 21:10 20/04/20
Sau khi Vân Ma bị Trí Thâm đánh bay ra ngoài, hắn đã được đệ tử Ma Môn dìu vào một chỗ nghỉ ngơi, Diệp Đại Vĩ cúi đầu xem xét thương thế của Vân Ma bây giờ có nhiều người ở đây dù Diệp Đại Vĩ hắn vốn không muốn quan tâm tới Vân Ma thì hắn cũng phải giả bộ quan tâm chữa thương cho Vân Ma để lấy lòng các đệ tử Ma Môn khác.
Trí Thâm lại nhẹ nhàng dùng khinh công quay trở lại chỗ ngồi của Huyền Môn. Ông ta cao hứng nói với mọi người: "Ha, ha, vừa rồi đánh một trận rất thoải mái. Tôi chỉ muốn cho mọi người thấy cao thủ Huyền Môn của chúng ta nhiều như mây, tuyệt đối không thể để người khác khi dễ chúng ta" Nói xong ông ta lại cười ầm.
Bàng Chí Dũng lập tức vuốt đuôi Trí Thâm: "Sư phụ, mới rồi người thật sự rất lợi hại. Gã Vân Ma đó đã bị người đánh cho tới tả, xem ra sau này Ma Môn không dám làm càn rỡ nữa".
Nghe Bàng Chí Dũng tâng bốc bản thân mình, Trí Thâm vui vẻ nói: "Đúng vậy, rốt cuộc anh đã vãn hồi thế cuộc quân bình. Trận đấu tiếp theo hoàn toàn dựa vào em, em nhất định phải đánh bại Ma Vương, không thể để Ma Môn làm Long Đầu võ lâm" Trí Thâm nhìn Trần Thiên Minh nói.
"Em sẽ cố hết sức" Trần Thiên Minh nói to. Lúc nãy từ võ công của Diệp Đại Vĩ có thể thấy Ma vương nhất định là một cao thủ vì vậy Trần Thiên Minh hắn không dám coi thường.
Bạch Mi đạo trưởng nói: "Trận thứ tư Huyền Môn thắng. Trận thứ năm xin mười bên Huyền Môn và Ma Môn cử ra cao thủ xuất trận" Nói xong ông ta lui xuống chăm chú quan sát. Xem ra ông ta cũng rất nóng lòng được xem trận tỷ thí cuối cùng vô cùng đặc sắc này.
Trần Thiên Minh nghe nói trận đấu thứ năm bắt đầu hắn liền đứng dậy chậm rãi đi ra giữa sân. Trần Thiên Minh vừa xuất trận người võ lâm xung quanh đã ồ ồ thất vọng. Bọn họ cứ tưởng lần này Huyền Môn sẽ xuất ra một cao thủ, võ công còn cao hơn cả Trí Thâm nhưng không ngờ lại cử một thanh niên trẻ tuổi.
"Tại sao lần này Huyền Môn lại cử người thế này xuất trận?" Có ai đó bên ngoài giận dữ nói. "Bọn họ không phải rất muốn làm Long Đầu chưởng quản võ lâm sao? Cho dù chưởng môn của bọn họ không xuất trận thì cũng phải cử ra một người võ công cao cường, phái ra một chàng trai làm gì, có ý gì vậy?" Bọn họ không quan tâm tới ai làm Long Đầu chưởng quản võ lâm. Điều bọn họ quan tâm nhất chính là trận đấu đó có đặc sắc hay không? Dù ai làm Long Đầu cũng không có vấn đề gì, cũng không ảnh hưởng tới túi tiền của bọn họ.
Người bên ngoài xôn xao bàn tán nhưng bản thân người Ma Môn lại không nghĩ như vậy bởi vì bọn họ biết võ công của Trần Thiên Minh cao cường nhất trong số người của Huyền Môn ở đây, bọn họ cảm thấy hơi lo lắng cho Ma Vương. Dù Ma Vương vô cùng tự tin nhưng ông ta chưa từng động thủ cùng Trần Thiên Minh, nên những người khác vẫn cảm thấy không yên lòng.
"Ha, ha. Mới rồi là Âm Dương đệ nhất thức. Bây giờ ta cho mi nếm thử Âm Dương đệ nhị thức lợi hại" Ma Vương vừa nói vừa giơ cao tay sau đó song chưởng nhắm người Trần Thiên Minh bổ tới. Lập tức hai luồng gió mạnh hướng Trần Thiên Minh đánh tới.
Trần Thiên Minh nhìn chưởng phong của Ma Vương như lốc xoáy vì vậy hắn nghiến răng song chưởng đánh mạnh về phía trước. "Bịch" nội lực của Trần Thiên Minh và Ma Vương lại chạm nhau nhưng bây giờ Ma Vương dùng Âm Dương đệ nhị thức còn lợi hại hơn trước, chưởng phong cường đại đánh Trần Thiên Minh bay ra ngoài.
Trần Thiên Minh bắn ra xa mấy thước sau đó té ngã xuống đất. "Đại ca" Mấy người Lâm Quốc nhìn thấy Trần Thiên Minh bị Ma Vương đánh bay đi sốt ruột kêu lên. Bọn họ vừa mới dìu Chung Hướng Lượng vừa điều tức xong vào chỗ nghỉ ngơi.
"Ha, ha, ha. Trần Thiên Minh võ công của mi cũng không có gì cả" Ma Vương cười điên cuồng. Từ khi ông ta luyện thành Âm Dương công, Trần Thiên Minh là đối thủ đầu tiên, không ngờ Huyền Môn lại có cao thủ lợi hại vậy nhưng vẫn đánh không lại Âm Dương công của mình, xem ra Âm Dương công của mình là thiên hạ vô địch. Nghĩ vậy Ma Vương cười sằng sặc. Còn có chuỵên gì vui mừng hơn chuyện võ công của mình độc bá thiên hạ đây?
Trần Thiên Minh oán hận nhìn Ma Vương chằm chằm. Hắn lau vết máu ở khoé miệng. Vừa rồi đấu nội lực cùng Ma Vương hắn đã bị Ma Vương đánh bị thương. Lúc này đây hắn không còn nghĩ tới việc gì nữa. Tay trái hắn nắm chặt tay phải, ngầm vận nội lực toàn thân của mình.
"Thiên Minh, không được" Chung Hướng Lượng đang quan sát trận đấu ở bên ngoài kêu to khi ông ta nhìn thấy cử động của Trần Thiên Minh. Ông ta biết một khi Trần Thiên Minh dùng biện pháp kích thích tiềm năng trong cơ thể này hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, nhẹ thì tẩu hoả nhập ma, nặng thì tử vong.
"Sư huynh, vì Huyền Môn, em nhất định phải làm như vậy" Trần Thiên Minh hét to. Lần trước vì cứu Lương Thi Mạn, hắn đã dùng tới phương pháp này. Khi hắn bị tẩu hoả nhập ma, Lương Thi Mạn đã dùng phương pháp "đặc thù" cứu hắn bây giờ vì Huyền Môn hắn lại một lần nữa dùng phương pháp này đối phó với võ công kinh khủng của Ma Vương.
Sau khi Trần Thiên Minh kích thích khí hộ huyệt, thân thể của hắn lập tức tràn ngập chân khí, dường như còn mạnh mẽ hơn so với lúc trước khi bị thương. Luồng chân khí này lập tức vận chuyển khắp thân thể hắn, làm cho hắn vô cùng sung mãn. "Ma Vương, tôi liều mạng với ông" Trần Thiên Minh hét to. Năng lượng sinh ra do kích thích khi hộ huyệt không kéo dài vì vậy hắn muốn nhanh chóng đánh bại Ma Vương.