Lưu Manh Lão Sư
Chương 508 : Long Đầu võ lâm
Ngày đăng: 21:10 20/04/20
Lúc này Trần Thiên Minh bước tới như bay, cùng lúc đó một tay hắn biến thành chưởng, một tay biến thành quyền, quyền chưởng luân phiên nhau. Một chiêu quyền, chưởng Tống Phật, Trần Thiên Minh xuất toàn bộ nội lực đánh ra, hắn muốn một chiêu này đánh bại Ma Vương.
Ma Vương nhìn Trần Thiên Minh hung hăng đánh tới. Với kiến thức rộng rãi của mình, Ma Vương biết Trần Thiên Minh dã dùng phương pháp gì kích thích bản năng thân thể để đề cao nội lực. Phương pháp này rất quái dị, có thể đề cao công lực bản thân gấp hai, thậm chí gấp ba lần vì vậy Ma Vương cũng không dám khinh suất, ông ta cũng vận nội lực, song chưởng đánh lên, sử dung chiêu thức lợi hại nhất của Âm Dương công.
"Âm Dương cửu thức" Ma Vương hét lên. Chỉ thấy từ tay ông ta hai luồng khí hắc bạch cuồn cuộn tuôn ra như nước chảy, mãnh liệt như hồng thuỷ, lại còn phát ra tiếng nổ. Mọi người bên ngoài ngẩn ngơ, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy võ công lợi hại như vậy. Tất cả như lạc vào một thế giới kỳ lạ, bọn họ thực sự không tin nổi. Lúc này ai cũng lo lắng cho Trần Thiên Minh, không biết hắn có chống đỡ được không.
"Quyền chưởng Tống Phật" cùng "Âm Dương cửu thức" đối đầu nhau. Nếu vừa rồi nội lực hai người phát ra đã lợi hại thì bây giờ còn khủng khiếp hơn. Khi hai người phát ra nội lực, có nhiều người phi thân lui lại sau mấy mét vì bọn họ sợ nội lực của Trần Thiên Minh và Ma Vương làm bọn họ bị thương.
Dù Trần Thiên Minh đã dùng tới phương pháp kích thích tiềm năng trong cơ thể, hắn vẫn không đánh lại Ma Vương. Hắn cảm thấy cổ họng ngòn ngọt, một ngụm máu tươi phun ra khỏi mồm. Âm Dương cửu thức mạnh mẽ của Ma Vương đánh hắn bay ngược lại mấy mét, nằm sõng soài trên mặt đất. Bây giờ Trần Thiên Minh cảm thấy toàn thân không còn sức lực, không vận chân khí được nữa.
Nhìn thấy cảnh đó Ma vương vội vàng phi thân tới, ông ta muốn nhân cơ hội này giết chết Trần Thiên Minh. Nếu như ông ta có thể giết chết Trần Thiên Minh, thì coi như Huyền Môn đã mất một cánh tay phải, không còn đáng sợ nữa.
"Đại ca" Bốn người Lâm Quốc thấy Trần Thiên Minh bị thương, trong khi đó Ma Vương hình như muốn hạ độc thủ với Trần Thiên Minh liền lập tức phi thân ra ngoài.
Lúc này hắc y nhân nhỏ gầy bên Đạo Môn cũng phi thân ra, cánh tay giơ lên, bốn đạo bạch quang bay ra như chớp hướng tới chỗ Ma Vương. "Vô Ảnh Đao" ai đó ở ngoài kêu to. Đây chính là ám khí độc môn của Đạo Môn, nghe nói là bách phát, bách trúng, một đao mất mạng. Trời ơi, hôm nay thực sự được mở rộng tầm mắt.
Ma Vương thấy Vô Ảnh Đao của hắc y nhân nhỏ gầy đang hướng tới ông ta. Ông ta biết Vô Ảnh Đao rất lợi hại nên vội vàng vận nội lực vừa chống đỡ Vô Ảnh Đao vừa né tránh.
Bởi vì đã có hắc y nhân ngăn cản mấy người Lâm Quốc cũng đã tới được chỗ Trần Thiên Minh, bốn người vây xung quanh Trần Thiên Minh, không để Ma vương đánh lén.
"Ha, ha. Bốn người thì đã sao nào. Chúng ta cùng thử một chút" Nói xong Ma Vương liền phi thân tấn công mấy người Lâm Quốc.
"Chúng ta hãy xuống núi. Em và Trần Thiên Minh sẽ lập tức quay về thành phố. Mọi người cũng nên đi máy bay, nhanh chóng quay về báo với chưởng môn Sư huynh việc Ma Vương đã luyện thành Âm Dương công, chúng ta đã thua" Chung Hướng Lượng nghiêm mặt nói. Bọn họ vốn cực kỳ tin tưởng khi tới đây bây giờ thất vọng quay về. Âm Dương công của Ma Vương quá lợi hại ngay cả Trần Thiên Minh đã kích thích bản năng trong cơ thể cũng không đánh lại ông ta.
"A Quốc" Trần Thiên Minh đưa mắt nhìn Lâm Quốc. Hắn biết mấy người Trí Thâm không vó nhiều tiền. Trong khi đó cả nhóm cùng đi máy bay quay về thì chi phí chắc chắn sẽ rất cao.
Lâm Quốc hiểu ý định của Trần Thiên Minh. Hắn vội vàng móc ví lấy một tờ chi phiếu đưa cho Lý Quân và nói: "Lý Quân sư huynh, ở đây em có mười vạn tệ. Trên đường đi mọi người có thể dùng tới tiền".
"Cái này" Lý Quân chần chừ, hắn cũng biết nhóm của hắn đông người, đi máy bay quay về sẽ không đủ tiền. Lần này hắn phụ trách toàn bộ chi phí đi lại, ăn ở cho mọi người. Tới đâu hắn cũng chi tiêu tiết kiệm, lúc nào cũng lo thiếu tiền. Nếu có mười vạn tệ này, sẽ đủ tiền mua vé máy bay quay về nhưng hắn ngần ngại khi cầm tiền của Lâm Quốc.
"Lý Quân, chúng ta là người một nhà. Cậu không nên khách khí" Trần Thiên Minh nói.
Chung Hướng Lượng cũng nói với Lý Quân: "Lý Quân, hãy cầm lấy đi, đây là thành ý của mấy người Thiên Minh. Chúng ta là người một nhà, không nên từ chối số tiền đó nữa".
Lý Quân thấy Chung Hướng Lượng cũng nói thế hắn liền cầm tờ chi phiếu trong tay Lâm Quốc sau đó mọi người quay về lều của mình thu dọn đồ đạc.
Trần Thiên Minh vẫn ở bên ngoài lều chờ Ngải Tiểu Ny. Hắn muốn nói mấy câu trước khi chia tay với Ngải Tiểu Ny. Vốn hắn muốn sau khi đánh bại Ma Vương sẽ trò chuyện thân mật với nàng nhưng mọi chuyện lại không như dự tính.
"Tiểu Ny" Trần Thiên Minh nhìn thấy Ngải Tiểu Ny từ trong lều đi ra, hắn vội vàng gọi nàng.
"Tiểu sư thúc có việc gì không?" Ngải Tiểu Ny đi tới, nàng đứng tới Trần Thiên Minh ba mét, lạnh lùng hỏi thăm. Mới rồi nàng cũng rất đau lòng khi nhìn thấy Trần Thiên Minh bị đánh trọng thương, nàng muốn ân cần hỏi thăm vết thương của Trần Thiên Minh nhưng khi nghĩ tới lời hứa với sư phụ nàng lại không dám tiếp xúc thân mật với Trần Thiên Minh.