Lưu Manh Lão Sư

Chương 534 : Cứu tinh

Ngày đăng: 21:10 20/04/20


Ma Vương nhìn Trần Thiên Minh nói: "Trần Thiên Minh, mày là một kỳ tài luyện võ, qua vài năm nữa tao khả năng sẽ không phải là đối thủ của mày, đáng tiếc, mạng mày đoản, không qua được vài năm nữa." Đối mặt với đối thủ như vậy, Ma Vương càng không thể buông tha, nếu để Trần Thiên Minh sống thêm vài năm nữa mà nói, mình muốn thống nhất Z quốc khả năng sẽ gặp khó khăn.



"Phải không đó? Vậy phải xem tối nay mày có đủ bản lĩnh giết tao không đã." Trần Thiên Minh lớn tiếng nói. Thực ra hắn cố ý nói như vậy mà thôi, hắn biết với công lực hiện tại của mình không phải đối thủ của Ma Vương. Lần trước có bọn Lâm Quốc cứu mình, lần này, sẽ không có ai cứu mình nữa rồi.



"Vậy mày thử xem sao?" Ma Vương cũng không muốn dông dài với Trần Thiên Minh, hắn biết nếu minh không xuất ra Âm Dương Công, sẽ không giết nổi Trần Thiên Minh. Cho nên, hắn thầm vận nội lực, hai tay cùng động, hai đạo chân khí một đen một trắng đánh về phía Trần Thiên Minh. Nhất thời, bên cạnh sinh ra khí lưu cường đại, cùng với chân khí của Ma Vương bay đến chỗ Trần Thiên Minh.



Thấy Ma Vương sử xuất Âm Dương Công, Trần Thiên Minh cũng vội vàng xuất ra bốn đạo chân khí trong cơ thể, thiên khí địa khí kết hợp thành một đạo, huyết khí và hương khí một đạo, cùng lúc nghênh đón hai đạo chân khí đen trắng của Ma Vương. "Bùng", bởi vì chân khí của Ma Vương thâm hậu, Trần Thiên Minh bị đánh lui ba bước.



"Ha ha, Trần Thiên Minh, cảm giác thế nào nhỉ, đây chỉ là thức thứ nhất của âm dương, công kích tiếp theo của ta còn mạnh hơn nữa đấy." Ma Vương ngửa đầu cười lớn. Ngay cả Huyền Môn Trần Thiên Minh cũng không phải đối thủ của mình, xem ra, võ công của mình trong chốn võ lâm đã đến mức không có đối thủ.



Trần Thiên Minh vội vàng cưỡng chế đau đớn trong lồng ngực. Võ công của ma vương này thật biến thái, lại mạnh như vậy. Mình luyện hương ba công, còn có sự giúp đỡ của máu Huyết Hoàng Nghĩ, cũng đánh không lại hắn. Đáng tiếc nếu để mình luyện thêm hơn nửa năm nữa, hấp thu thêm âm khí trong nửa năm mà nói, hẳn là võ công sẽ không kém Ma Vương bao nhiêu, cho dù đánh không lại hắn, cũng có thể tự bảo vệ mình.



Kỳ thực, Trần Thiên Minh không biết, cao thủ giống như Ma Vương, đã luyện võ công mấy chục năm, nội lực mạnh vô cùng. Đồng thời hắn còn luyện loại võ công độc ác là Âm Dương Công của Ma Môn, võ công càng lợi hại. Hắn mới luyện võ công này một năm rưỡi, nếu như không phải gặp được kỳ ngộ, còn có đại bá giúp hắn đả thông kinh mạch hai lần, võ công của hắn cũng sẽ không lợi hại như vậy. Xem xét kỹ lưỡng ra, bọn Chung Hướng Lượng luyện vài chục năm, đều đuổi không kịp hắn.



Bên kia bọn Lâm Quốc cũng bắt đầu động thủ, may mà Trần Thiên Minh đã có tính toán từ trước, hắn phát hiện võ công ba người Phương Thúy Ngọc, Diệp Đại Vĩ, Vân Ma đều cao, nếu như nói đơn đả độc đấu, ba người bọn Lâm Quốc khẳng định không phải đối thủ của bọn chúng. Nhưng hiện tại ba người Lâm Quốc sử dụng phương pháp ba người cùng đánh, bù đắp lẫn nhau, khi Lâm Quốc gặp phải công kích thì Trương Ngạn Thanh sẽ ở bên cạnh giải vậy. Khi Trương Ngạn Thanh bị tập kích, Tiểu Tô sẽ ra tay giúp đỡ. Điều này khiến cho ba người Diệp Đại Vĩ vây công ba người Lâm Quốc, nhưng qua một thời gian cũng không thể đánh bại bọn Lâm Quốc, chỉ là chiếm thế thượng phong mà thôi.



Ngô Tổ Kiệt và Chiêm Ỷ mỗi người đối phó với hai ba cao thủ của Ma Môn, tình hình càng thêm tệ. Hai người họ không chỉ nằm ở thế hạ phong, còn cực kỳ nguy hiểm.
"Chúng ta bình thường không oán không cừu, Đạo Môn các ngươi vì cái gì mà nhúng tay vào." Ma Vương lớn tiếng nói với hai hắc y nhân.



"Chuyện bất bình trong thiên hạ, ai cũng có thể xen vào. Ma Vương. Buông tha bọn họ đi, mọi người đều vui vẻ." Hắc y nhân cao lớn nói.



"Buồn cười, hôm nay ta không giết bọn chúng, sư đệ Phong Ma của ta không phải chết oan sao?" Ma Vương tức giận nói.



"Ma Vương, ngươi nghĩ rằng bọn ta không biết, Phong Ma chết thế nào ư? Chính ngươi rõ ràng nhất, ác giả ác báo, các ngươi tự giải quyết cho tốt đi." Hắc y nhân cao lớn nói.



"Ha ha, các ngươi là đệ tử đời thứ mấy của Đạo Môn? Không ngờ cũng dám giáo huấn ta. Được. Hôm nay ta giết luôn cả các ngươi." Ma Vương nghe giọng nói trẻ trung của hai hắc y nhân, biết bọn họ tuổi không lớn, hơn nữa, họ lại biết Phong Ma chết như thế nào, càng không thể lưu bọn họ được.



"Ta biết Âm Dương Công của ngươi lợi hại, nhưng ngươi không nhất định giết được hai người chúng ta." Hắc y nhân nhỏ gầy nói. Nàng vừa nói xong, hai người các nàng liền phân khai, một trước một sau vây Ma Vương lại.



"Vậy còn phải xem các ngươi có bản lĩnh như thế hay không đã!" Ma Vương hung hăng nói. Nếu là hai người Trần Thiên Minh, hắn khả năng có chút lo lắng. Nhưng hiện tại chỉ là hai hắc y nhân này, hắn không thèm để vào mắt. Vì thế, hắn lập tức chuyển thân, hai tay vung lên, một trước một sau tấn công về phía hai hắc y nhân. Luồng sáng trắng đánh tới người cao lớn, còn chân khí màu đen đánh về phía người nhỏ gầy. Để tranh thủ thời gian, ngay từ đầu Ma Vương đã phát ra tuyệt chiêu, hắn muốn sớm giết chết hai hắc y nhân này.



Cũng không biết chuyện gì xảy ra, khi bọn hắn sắp đắc thủ, lại xuất hiện hai người của Đạo Môn. Nếu như chút nữa lại xuất hiện một đám người nữa đến giúp đỡ Trần Thiên Minh, vậy phiền phức. Bây giờ thủ hạ của hắn cũng không nhiều, một ít đã phái đi các môn phái khác để lôi kéo, Lôi Ma và Điện Ma còn đang ở Lạt Ma Giáo chưa trở về.