Lưu Manh Lão Sư

Chương 535 : Đột phát ý tưởng độc đáo

Ngày đăng: 21:10 20/04/20


Hai hắc y nhân thấy âm dương chân khí của Ma Vương đánh tới cũng không dám chậm trễ. Hai người một trước một sau xuất ra nội lực của mình đánh về phía Ma Vương. Bởi vì võ công của Ma Vương rất lợi hại, cho nên họ dùng phương pháp đánh như vậy. Hợp kích loại này là bí truyền của Đạo Môn bọn họ.



Ma Vương càng đánh càng tức giận, không ngờ hai người này khó đối phó như vậy. Võ công mỗi người trong bọn họ cũng chỉ cao hơn Trần Thiên Minh một chút, thế nhưng, chủ yếu là bọn họ phối hợp tốt vô cùng, làm cho Ma Vương căn bản không có biện pháp hạ thủ với một trong hai người họ. Khi hắn tấn công trọng điểm vào hắc y nhân cao lớn ở phía trước, thì ở phía sau hắc y nhân nhỏ gầy sẽ mạnh mẽ tấn công hắn, đồng thời chiêu nào cũng nhắm vào chỗ yếu hại của hắn.



Hơn nữa, họ rất thông mình, không chính diện đối chưởng với mình, chỉ dùng cách du đấu, lúc bên phải, lúc bên trái, làm cho mình không thể chính diện giao phong với họ. Càng làm cho hắn đau đầu chính là vô ảnh đao trong tay họ. Họ dĩ nhiên đã lĩnh hội được lấy khí khống đao, dùng chân khí của bản thân để điều khiển phi đao tương trợ lẫn nhau.



Khi vô ảnh đao của hắc y nhân cao lớn lao về phía Ma Vương, Ma Vương tránh thoát, đao này tự nhiên sẽ bay về phía sau hắn, nhưng khi đao này bay qua người Ma Vương, hắc y nhân nhỏ gầy sẽ dùng chân khí của mình khống chế vô ảnh đao, hơn nữa tranh thủ thời gian dụng đao đánh lén Ma Vương. Điều này khiến cho Ma Vương phải vô cùng cẩn thận ứng phó, sợ rằng mình bất cẩn sẽ bị vô ảnh đao gây thương tích.



Lúc này, Ma Vương tuy là có một thân nội lực, nhưng lại không thi triển được, bởi vì khi hắn phát ra nội lực, hắc y nhân có khinh công cực cao, đã bung người né tránh rồi. Lại bởi vì bọn họ một trước một sau, nên Ma Vương chia nội lực mình thành hai nửa, nếu như bọn họ chỉ là một người mà nói, cho dù họ có nhanh hơn nữa, Ma Vương cũng tự tin có thể đánh trúng bọn họ.



Vẫn đề là hiện tại mình chỉ dùng năm thành công lực đánh một trong hai người họ mà Âm Dương Công phải tụ âm công và dương công về một chỗ, uy lực cực mạnh của nó mới có thể phát huy được. Nhưng lúc này hai hắc y nhân lại một bên du đấu với mình, một bên dùng phi đao đánh lén. Tuy rằng hắn chiếm thượng phong, nhưng muốn nhanh chóng đánh bại bọn họ, lại có chút khó khăn.



"Trần Thiên Minh, ngươi mau cùng thủ hạ của ngươi chạy trốn. Nếu không đi, tất cả mọi người đều không thoát được." Hắc y nhân nhỏ gầy lớn tiếng nói với Trần Thiên Minh. Nàng phát hiện Ma Vương đã quen với thuật hợp kích của hai người bọn nàng, nếu như cứ tiếp tục như vậy, nàng và sư đệ sẽ không thể trốn thoát khỏi ma thủ của Ma Vương.



Nghe thấy tiếng hô hoán của hắc y nhân nhỏ gầy, Trần Thiên Minh liền hiểu rõ ý tứ của nàng. Nàng muốn mình không được ham chiến, mau chóng gọi thủ hạ của mình cùng nhau trốn đi, hơn nữa bọn họ bên kia cũng không cầm cự nổi nữa rồi. Vì vậy, Trần Thiên Minh lớn tiếng kêu lên: "Tiểu Tô, ngươi mau đi giúp bọn Tiểu Kiệt."



Diệp Đại Vĩ sau khi nghe thấy thế thì luống cuống. Vốn dĩ cho rằng tối hôm nay có thể làm thịt Trần Thiên Minh, cũng không nghĩ đến tự nhiên mọc ra hai người của Đạo Môn. Vả lại võ công rất cao, hai người có thể cầm chân Ma Vương, để Trần Thiên Minh qua đây giúp ba người Lâm Quốc. Tuy rằng Trần Thiên Minh bị thương, nhưng võ công cũng không kém hơn hắn, đánh cho ba người bọn hắn tơi bời tan tác. Nếu như không phải ba người liều chết cầm cự, đã sớm bị Trần Thiên Minh đánh tan.



Bây giờ Trần Thiên Minh kêu một thủ hạ qua giúp bên kia, hắn chỉ biết đại sự không ổn. Nếu như hai thủ hạ của Trần Thiên Minh bên kia được cứu ra, trở lại đối phó với ba người bọn hắn mà nói, hắn không thể trụ nổi ở chỗ này. Hắn muốn chạy đi giúp thủ hạ của mình, nhưng ba người bọn hắn hiện tại bị bọn Trần Thiên Minh đánh tới mức chỉ còn biết chỗng đỡ, không có năng lực hoàn thủ.




"Em chuẩn bị không cho các huynh đệ lộ diện trong khoảng thời gian này, để tránh bị bọn Diệp Đại Vĩ phát hiện, hạ thủ với bọn họ." Trần Thiên Minh nói.



"Như vậy cũng tốt, bây giờ Ma Môn đang ở thế mạnh, anh thu được tin tức, Ma Môn đã lôi kéo một ít bang phái đầu nhập bọn họ, xem ra, thế lực của Ma Vương càng lúc càng lớn rồi." Chung Hướng Lượng nói.



"Hiện tại làm em lo lắng chính là mấy nữ nhân, sợ rằng bọn Diệp Đại Vĩ sẽ hạ thủ với các nàng." Trần Thiên Minh lo lắng nói.



"Trước đây anh từng nghe em nói, người Diệp Đại Vĩ hận nhất hẳn là Hà Đào. Cho nên em nói với Hà Đào cẩn thận một chút." Chung Hướng Lượng nói.



"Sư huynh, em có việc muốn nhờ anh hỗ trợ." Trần Thiên Minh xấu hổ nói.



Chung Hướng Lượng oán trách: "Thiên Minh, em không cần khách khí như vậy được không? Em có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra."



Trần Thiên Minh nói: "Em muốn anh dạy võ công cho Hà Đào. Bây giờ cô ấy có dị năng của Huyết Hoàng Nghĩ, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng hẳn là rất có ích với việc luyện công. Hơn nữa em có thể giúp nàng đả thông kinh mạch."



Bởi vì Trần Thiên Minh luyện Hương Ba Công, không thích hợp với Hà Đào. Mà ngay cả bọn Lâm Quốc luyện Hỗn Nguyên Công cũng không thích hợp với nàng. Cho nên, Trần Thiên Minh đành phải nhờ Chung Hướng Lượng.



Với tình thế như bây giờ, nếu Hà Đào luyện võ công, không chỉ có thể tự bảo vệ bản thân, còn có thể giúp mình trông chừng mấy người chị Yến, đây chính là chuyện nhất cử lưỡng tiện. Bởi vậy, sau khi bị đánh lén trở về, trong đầu hắn nảy ra ý niệm này. Bên cạnh mình có quá ít cao thủ, mà hiện tại Hà Đào lại vừa vặn có dị năng của Huyết Hoàng Nghĩ, nhất định có thể luyện võ công rất tốt.