Lưu Manh Lão Sư

Chương 536 : Hà Đào luyện võ

Ngày đăng: 21:10 20/04/20


Sau khi Chung Hướng Lượng suy nghĩ một chút, liền cao hứng nói: "Thiên Minh, chủ ý này của cậu rất tốt, Huyền Môn chúng ta có rất ít cao thủ, lại không tập trung, nếu như tất cả mọi người trong Huyền Môn tập trung tại thành phố M mà nói, cũng không phải sợ Ma Môn nữa. Chẳng qua là chưởng môn sư huynh không muốn đem Huyền Môn rời đi mà thôi."



"Vậy là sư huynh đáp ứng rồi?" Trần Thiên Minh hưng phấn nói. Nghe xong Chung Hướng Lượng nói, hắn cũng tán thành với ý kiến này.



"Anh đương nhiên là đồng ý, nhưng mà, Thiên Minh, võ công của sở học của anh không thích hợp cho nữ nhân học, nếu không anh cũng không cần kêu Tiểu Oánh mỗi năm đi Huyền Môn một lần cùng Trí Tĩnh sư tỷ luyện võ công!" Chung Hướng Lượng nói.



"Vậy làm sao bây giờ? Nếu kêu Hà Đào đi Huyền Môn, nhất định nàng sẽ không chịu." Trần Thiên Minh khó xử nói.



"Như vậy đi, trước tiên kêu Tiểu Oánh dạy Hà Đào thì thế nào? Võ công của nó, đặc biệt là nội công tâm pháp đều rất thích hợp để nữ nhân tu luyện." Chung Hướng Lượng hỏi.



"Được, cứ như vậy đi." Trần Thiên Minh thoáng vỗ đùi, cao hứng nói. Để cho tiểu ma nữ kia làm lão sư đi, nhìn qua sở học của nàng cũng không tồi, trước tiên dạy Hà Đào một chút nội công tâm pháp, hơn nữa bản thân mình giúp nàng đả thông kinh mạch, đưa vào mười năm công lực, còn có dị năng của Huyết Hoàng Nghĩ nữa, phỏng chừng Hà Đào học được cũng không ít.



Nghĩ tới đây, Trần Thiên Minh như mở cờ trong bụng. Nếu như Hà Đào học được võ công, nàng lại thường xuyên ở cùng với nữ nhân của mình, như vậy trong lúc vô hình nữ nhân của mình cũng có một người hộ vệ. Ha ha, biện pháp này thật là tốt.



"Tốt lắm, ngày mai anh sẽ gọi Tiểu Oánh đi tìm các cậu. Thiên Minh, thời gian không còn sớm nữa, anh cũng phải đi ngủ đây, bọn em cũng sớm đi ngủ đi. Có chuyện gì ngày mai sẽ bàn sau." Nói xong, Chung Hướng Lượng liền cúp điện thoại.



Ngày hôm sau, Trần Thiên Minh liền gọi điện thoại nói cho Hà Đào biết chuyện tình học võ công. Hà Đào nghĩ hiện tại đám người Diệp Đại Vĩ kia thật đáng sợ, chính mình sau khi học võ công, có thể phòng thân, thế cho nên nàng liền đáp ứng với Trần Thiên Minh.



Trần Thiên Minh lập tức lái xe đi đón Hà Đào, tiếp đó lại đi đón Chung Oánh, sau đó liền đem các nàng tới chỗ khách sạn mình ở. Vì để an toàn, Trần Thiên Minh không dám làm lộ địa chỉ của Lương Thi Mạn các nàng. Mà Chung Hướng Lượng cũng gọi điện thoại cho Trần Thiên Minh nói, dặn hắn nên cẩn thận một chút, hiện tại người của Hoa hắc bang đang ở thành phố M đi khắp nơi điều tra bọn họ.



Sau khi đến khách sạn của chính mình, Trần Thiên Minh liền để Chung Oánh dạy Hà Đào võ công, còn hắn thì đứng ở bên cạnh.
"Em cảm giác trong người mình dường như có một cỗ khí phát ra từ đan điền, sau đó tràn ngập thân thể, khiến em cảm thấy dường như cơ thể mình tràn ngập lực lượng." Hà Đào cao hứng nói. Xem ra nàng đã cảm nhận được điểm khoái hoạt khi luyện võ công.



"Gì? Hà Đào tỷ tỷ, chị chỉ mới vừa luyện võ công, liền có thể đem khí luyện thành? Em luyện một tháng mới có đó." Vẻ mặt của Chung Oánh không tin. Nàng biết khí theo như lời Hà Đào nói chính là chân khí khi luyện công, thời gian luyện càng dài, nội lực càng thâm hậu, chân khí lại càng mạnh.



Nhưng Hà Đào luyện thành cũng quá nhanh đi, lúc trước mình luyện mất một tháng mới có thể cảm giác được chân khí trong cơ thể, thế nhưng bây giờ nàng ta chỉ luyện trong vòng nửa ngày đã xuất hiện chân khí. Thật ra Chung Oánh không biết, bởi vì trong cơ thể Hà Đào có nguyên nhân đặc thù, khi luyện võ đặc biệt rất nhanh, hơn nữa sau này lại càng lợi hại. [ chuyện này sẽ nói sau, sau này trong truyện sẽ tiếp tục đề cập tới, mong mọi người tiếp tục theo dõi.]



"Tiểu Oánh, em không biết sao? Luyện võ chính là coi trọng thiên tư, thiên tư luyện võ của Hà Đào tỷ tỷ so với em còn mạnh hơn, cho nên nàng luyện nhanh hơn em cũng không lạ a!"



Trần Thiên Minh giải thích cho Chung Oánh nghe. Đây là vấn đề liên quan tới thiên tư, mà thiên tư của Hà Đào chính là do Trần Thiên Minh ban cho nàng, loại cho này chính là thông qua việc Trần Thiên Minh ở cùng một chỗ với nàng, dùng chuyện ấy để cấp cho nàng thiên tư. Cho nên, loại chuyện xảo hợp này không phải bất cứ kẻ nào cũng có thể có.



"Thì ra là vậy, xem ra võ công của Hà Đào tỷ tỷ sau này còn lợi hại hơn em a." Chung Oánh dù sao vẫn còn là hài tử, nói lời có điểm chua chua.



Hà Đào cười nói với Chung Oánh: "Tiểu Oánh, em đừng như vậy, hiện tại em là sư phụ của chị, sau này em còn phải dạy chị nhiều thứ nữa đó!"



"Đừng, Hà Đào tỷ tỷ, chị không nên gọi em là lão sư, ba của em nói, nếu như có cơ hội, sẽ để chị theo Trí Tĩnh sư phụ học, em chỉ thay mặt sư phụ truyền nghề mà thôi." Chung Oánh xua tay nói.



"Tốt lắm, hai người không nên nói nữa, bọn em hay cứ xưng hô là tỷ muội đi, bây giờ anh sẽ mời hai người ăn cơm, lát nữa trở về còn phải giúp Hà Đào đả thông kinh mạch nữa!" Trần Thiên Minh liền lôi kéo một lớn một nhỏ hai mỹ nữ đi ăn cơm.



Cơm nước xong xuôi, Trần Thiên Minh bảo Lâm Quốc đưa Chung Oánh trở về, dặn nàng ngày mai lại tới, sau đó hắn dẫn Hà Đào lên lầu.